Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 867 - Chương 867 - Huyễn Hải Mê Ảnh (1)

Chương 867 - Huyễn hải mê ảnh (1)
Chương 867 - Huyễn hải mê ảnh (1)

Thế này mới chính là bá giả! Ta cũng muốn là như thế!

Tần Mệnh toàn thân dâng lên, máu nóng bị khí thế Táng Hải U Hồn trấn áp ngay tại chỗ.

Trên biển trời, tiếng gió như sét, tử khí nổ tung, nộ hải gào thét lên trời, Hắc Đao chấn bại tất cả cự quy, càng chấn đến đầu Cự Quy trăm trượng kia vượt biển trở ra, đời đời con cháu trên lưng suýt chút nữa đã bị diệt sạch.

Ba đầu Kim Sư đứng ngạo nghễ trời cao, Táng Hải U Hồn nâng đao lên chỉ chân trời phía xa, sát uy tày trời dường như có thể cắt đứt hết thảy, hắn lần nữa bạo rống:

- Lui!!.

Giờ khắc này giằng co, khiến đám rùa tím rung động lắc lư.

Bang!!

Táng Hải U Hồn chấn đao, lần nữa bạo rống:

- Lui!!.

Ba rống loạn biển trời, bá tuyệt toàn trường.

Rốt cục Cự Quy trăm trượng cũng yếu đi khí thế, hung dữ nhìn chằm chằm Táng Hải U Hồn một lát, rồi thu liễm tử khí ngập trời, liên tiếp chìm đến dưới mặt biển, chỉ để lại Tiểu Quy cuối cùng, hướng về xa xa lao đi.

- Bất Tử Vương, Tần Mệnh?

Táng Hải U Hồn thu đao, nhìn về phía Tần Mệnh xa xa.

- Tiền bối.

Tần Mệnh ôm lấy Bạch Hổ, không có biện pháp hành lễ, cách rất xa nhẹ gật đầu. Nhưng trong lòng lại kỳ quái, hắn là Vương Hầu của Thiên Vương Điện? Không đúng, bên trên Vương Hầu sách không có nhân vật số má như vậy.

Ánh mắt lạnh lùng của Táng Hải U Hồn thoáng hòa hoãn, giống như là muốn nói cái gì đó, lại tựa hồ đang do dự.

- Mời tiền bối chỉ giáo.

Tần Mệnh không có từ trên người Táng Hải U Hồn cảm nhận được địch ý, chủ động giao hảo. Nhưng chỉ nói là chỉ giáo, không nói gì thêm thỉnh cầu thủ hộ các loại.

Táng Hải U Hồn cũng chú ý tới ý tứ trong lời nói của hắn:

- Lưu lại Vân Tước Hiệu, có thể bảo vệ tính mạng.

Tần Mệnh không rõ phương diện Táng Hải U Hồn chỉ điểm, nhưng vẫn là nói tiếng đa tạ.

Táng Hải U Hồn lại nói:

- Thiên Phật Hầu cùng ta có ân cứu mạng, nghe ta một lời, nếu như là bất đắc dĩ muốn trèo lên Vạn Tuế Sơn, tận lực đừng nên chống lại.

Thiên Phật Hầu?

Trách không được! Nhưng Tần Mệnh vẫn là thật bất ngờ, vị Sát Thần này vậy mà cùng cái Tôn lão Phật kia có giao tình.

Thiên Phật Hầu là vị Hầu có thành tựu cao nhất bên trong chúng hầu Thiên Vương Điện, có thể so với Vương, thậm chí đã có chút vượt qua Vương, thành danh tại hải vực, phát triển tại hải vực, đã gần năm mươi năm không có về lục địa rồi.

- Xin hỏi tiền bối, Thiên Phật Hầu có ở nội hải không?

Tần Mệnh bây giờ không nghĩ tới Vạn Tuế Sơn, một khi thứ đó bị đè lên đầu hắn, đừng nói chống cự hay không chống sự, không có sự khác biệt, cho dù là sống hay chết, bất kể là đột nhiên tuổi xế chiều, hay là trở về lúc nhỏ, đều phải nghe phán xét của Thời Không Trường Hà. Điều hắn quan tâm bây giờ chính là Thiên Phật hầu, nếu như lão Phật kia ở trong nội hải, hoặc là khu tiếp giáp giữa nội hải cùng cổ hải, có lẽ có thể giúp đỡ Cửu Ngục Vương một chút, ít nhất cũng có thể chấn động người trên Táng Hoa Thuyền.

'Nhất niệm Thánh Đường, nhất niệm Luyện Ngục; một tay bình bát, một tay Phật trượng; trên đội giới ấn, đốt muôn dân trăm họ thành tro tàn.'

Đây là đánh giá của Thiên Vương Điện về Vạn Phật Hầu, nếu như năm đó không phải không phân biệt rõ được nguồn gốc thiện ác của hắn, Thiên Vương Điện phong cũng sẽ không phải là Hầu, mà là Vương!

Tần Mệnh vô cùng ấn tượng khi nhìn thấy giới thiệu Thiên Phật Hầu.

- Năm năm không gặp.

Táng Hải U Hồn cũng hơi nhớ người bạn cũ của mình, thậm chí có ý định đi sâu vào nội hải tìm kiếm Cửu Ngục Vương, đợi Thiên Phật Hầu hiện thân, hắn cũng nâng lên sát đao trận, giúp đỡ thế lực của Thiên Vương Điện, trả lại ân đức năm đó. Nhưng tình hình ở U Linh Hải đến đột ngột, tin tức bí mật đó hấp dẫn quá lớn đối với hắn, thậm chí có thể trở thành mấu chốt để hắn tương lai có thể vấn đỉnh Thiên Võ hay không. Hơn nữa, Thiên Phật Hầu nhất thời sẽ không đến, Cửu Ngục Vương sẽ không dễ dàng chết trận, cho nên hắn mới đến đây.

Hồi ức chợt lóe lên trên mặt Táng Hải U Hồn, sát phạt lại hiện ra, khí thế kịch liệt, dường như muốn thiêu đốt qua màn sương đen trên bầu trời.

Tần Mệnh tiếc nuối, Vương Hầu của Thiên Vương Điện tại hải vực cũng không ít, nhưng hải vực rộng lớn vô biên, các loại tin tức truyền ra lại trở về, có người có thể là vài tháng, nhưng có người có thể vài năm, cho nên có kế hoạch cho Cửu Ngục Vương múa cờ hai năm, Tần Mệnh tiếp cờ lại làm tiếp kế hoạch. Cửu Ngục Vương, bây giờ đang ở đâu? Đang gặp phải chặn đánh như thế nào? Lại có bao nhiêu Vương Hầu đến tập hợp? Cố Hải ở đó có phải đã bị kinh động không?

- Chú ý đến chuyện trước mắt, bảo trọng!

Táng Hải U Hồn nâng đao lên rời khỏi, giết vào sâu trong vùng biển. Ba con Kim Sư liếc nhìn Bạch Hổ trước khi rời đi, dường như có chút nghi hoặc.

Ngay khi Táng hải U Hồn rời đi, Tần Mệnh lập tức rút lui, vì sợ đám rùa già lại đi ra đánh chủ ý đến bọn hắn.

- Thực lực vẫn còn quá yếu, nếu không đạt tới Địa Võ đỉnh phong, nhất định phải làm tốt chuẩn bị chạy trốn bất cứ lúc nào.

Tần Mệnh sinh lòng cảm khái, tuy nhiên, thời điểm chúng vương hầu của Thiên Vương Điện lúc mới bắt đầu lưu lạc vùng biển ai mà không từ trong chạy trốn chết phát triển lên. Hết tai nạn này đến tai nạn khác tương đương với trải nghiệm hết lần này đến lần khác, nếu ngươi chết vậy có nghĩa là ngươi không đủ năng lực, nếu ngươi có thể sống sót, vậy tức là có khả năng, chính là một phần thành tựu.

Chỉ có vật lộn giữa sống và chết mới thành tựu ý chí sắt thép, thân thể của Thánh Võ.

Bình Luận (0)
Comment