Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 869 - Chương 869 - Vĩnh Viễn Trấn Ở Vạn Tuế Sơn

Chương 869 - Vĩnh viễn trấn ở Vạn Tuế Sơn
Chương 869 - Vĩnh viễn trấn ở Vạn Tuế Sơn

- Nơi này là nơi quỷ quái gì?

Tần Mệnh càng nhìn càng cảm thấy bối rối, hình ảnh này quá hãi người rồi.

Có nên đều đưa bọn hắn ra ngoài không?

Đây chính là mấy ngàn người, trơ mắt nhìn bọn họ ở chỗ này tiêu hao đến chết sao?

Nhưng liệu bên trong có quái vật nào không?

Tần Mệnh đang do dự, đột nhiên nghe thấy một tiếng hô yếu ớt trước mặt, yếu ớt trôi dạt trong bóng tối, như là ai đó đang đau đớn giãy dụa. Hắn thận trọng đến gần, một hồi may mắn, hóa ra là Mã Đại Mãnh!

Toàn thân Mã Đại Mãnh phủ đầy cát đen, từ đầu đến chân, giống như mặc áo giáp nặng nề, một ít cát đen không ngừng khuấy động, không ngừng đụng chạm lấy hắn, như là muốn kéo hắn ra khỏi cõi huyễn cảnh. Ý thức của Mã Đại Mãnh cũng đang chật vật, nhưng có lẽ ảo ảnh quá mạnh để hắn có thể tỉnh lại.

Tần Mệnh trước tiên chuyển Mã Đại Mãnh đến Vân Tước Hiệu, nhìn xung quanh tìm đám người Quách Hùng.

Bạch Hổ đã hôn mê, cũng đang nằm trên thuyền, nhíu chặt mày, thống khổ chống lại huyễn cảnh.

Tần Mệnh không thể chăm sóc nó, quan trọng là phải tìm người trước. Nhưng xung quanh dày đặc sương mù đen, không thể nhìn thấy rõ chỗ nào có ai, chỉ có từng đoàn quang ảnh ẩn hiện trong bóng tối. Tần Mệnh chỉ có thể tìm kiếm từng bước một, nhưng sau khi tìm kiếm hàng trăm mét xung quanh, hắn lại không nhìn thấy bọn họ.

Nếu tất cả đều bị vây trong U Linh Hải, nên tập trung tại một chỗ mới đúng a.

Chẳng lẽ trước khi đến bọn hắn cùng Mã Đại Mãnh bị tách ra?

Tần Mệnh lo lắng, tiếp tục tìm kiếm. Nhưng hắn ở bên trong càng lâu, lực lượng huyễn cảnh càng mạnh, sát khí Tu La của hắn gần như không chịu nổi.

Ngay lúc Tần Mệnh chuẩn bị tạm thời rút lui, hắn vô tình phát hiện một chiến thuyền, đó là Kiếm Ngư Hiệu!

Phía trên một trước một sau là hai nam tử hùng vĩ, nhưng đã chết, trên người không có ánh sáng cũng không có linh lực thuẫn, hơi thở cũng đã ngừng lại. Có thể bọn hắn đã ở đây quá lâu, đã thiêu đốt hết linh lực của mình, mất đi sức chống cự, khốn chết trong huyễn cảnh.

Tần Mệnh không khách khí thu lấy Kiếm Ngư Hiệu.

Kiếm Ngư Hiệu có thể đã được sửa chữa qua, trình độ tổn hại tốt hơn Vân Tước Hiệu rất nhiều. Thân tàu thon dài, có khắc đường vân vảy cá, bên trên có vầng sáng lưu chuyển, tổng thể giống như một con cá kiếm tươi sống, hiện ra khí thế dữ tợn, gai nhọn phía trước giống như là lợi khí sắc bén vượt gió sóng.

Sau khi Tần Mệnh nhận chủ, cầm nó trong tay, nó như là một con cá kiếm tươi sống, xung quanh là hơi nước, lẳng lặng trôi nổi.

- Lui ra trước, đợi tí nữa lại đến.

Tần Mệnh cưỡi lấy Vân Tước Hiệu lui về sau, điều khiến hắn nhẹ nhõm một chút là dường như không có linh yêu ở đây, nếu không trong chốc lát đều có thể ra tập kích hắn.

Tần Mệnh ở bên ngoài nghỉ ngơi một lúc, sau khi khôi phục tinh thần, hắn lại tiến vào bên trong.

Khí tức của Bạch Hổ và Mã Đại mãnh cũng từ từ bình phục lại, không còn đau đớn hay chật vật nữa, nhưng dường như phải mất một lúc mới tỉnh lại.

Tần Mệnh tự hỏi, huyễn hải quỷ dị này hình thành như thế nào? Khi ở bên trong, hắn còn chú ý đến một ít hải thú, ở dưới mặt biển, như thể đã chết, hoặc như thể đang ngủ.

Tuy nhiên......

Ngay khi Tần Mệnh lại tiến vào trong mãnh huyễn hải này, một tiếng gầm to lớn đột nhiên xuất hiện, âm thanh hỗn loạn, đại dương di chuyển, đột nhiên xuất hiện, đã gần trong tầm mắt, sóng khí khuấy động, đại dương mênh mông rung chuyển.

Hắc Giao chiến thuyền xông ra khỏi màn sương, sau đó lao ra biển, vượt biển với tốc độ cực nhanh.

Sóng lớn cuồn cuộn, gió biển dữ dội, nước phun khắp bầu trời, cả phiến huyễn hải đang chuyển động, tiếng gào thét ầm ầm đinh tai nhứt óc, tất cả thuyền nhỏ thuyền gỗ đều bị vô tình tung bay, người bên trên vô tình rơi vãi như mưa.

Huyễn cảnh?

Mềm không được, liền mạnh bạo với ta sao?

Tần Mệnh gắt gao nhắm mắt lại, muốn phóng thích lực lượng Tu La Đao càng mạnh hơn, nhưng ngay khi vừa nhắm mắt lại, sóng biển cùng kình khí đập vào mặt hắn lập tức đem hắn, Bạch Hổ, Mã Đại Mãnh và Vân Tước Hiệu bay đi.

Lực lượng dữ dội đó làm chấn đến hắn liền sôi trào khí huyết, ngũ tạng sai chỗ.

Tần Mệnh hoảng sợ mở mắt ra, chửi ầm lên, đây không phải là huyễn cảnh sao? Đại gia ngươi a!

Sợ chuyện gì sẽ gặp chuyện đó, trốn Hắc Giao chiến thuyền lâu như vậy cuối cùng cũng vẫn bị nó đánh trúng rồi.

Một cái chớp mắt kinh hồn khiến Tần Mệnh cảm thấy lạnh lẽo toàn thân.

Hắc Giao chiến thuyền vượt biển mà đến, giống như một con Hắc Giao thuần huyết, đảo biển lộng triều, nhanh chóng lao vùn vụt, trong nháy mắt va chạm với Tần Mệnh.

Giữa lúc ngàn cân treo sợi tóc, Tần Mệnh ép buộc bản thân phải bình tĩnh, hung hăng vỗ cánh, liều mạng khuấy động, liên tục hai chân dậm bay Mã Đại Mãnh và Bạch Hổ, bằng không thì cái va chạm này với Hắc Giao chiến thuyền, đủ để đem bọn hắn vỡ thành từng mảnh, hắn chụp lấy Vân Tước Hiệu, nhanh chóng bay lên không.

Tuy nhiên......

Tần Mệnh tránh khỏi Hắc Giao chiến thuyền, nhưng hắn không thể tránh khỏi Vạn Tuế Sơn đang ầm ầm lao đến.

Cường quang trắng xóa lập tức lấn át qua đến, đan xen vào bóng tối, va chạm với sóng lớn, Vạn Tuế Sơn vô biên vô hạn cho người ta cảm giác giống như nằm mơ, khiến cho người ta hoảng hốt, để cho người ta kỳ lạ.

Bình Luận (0)
Comment