Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 885 - Chương 885 - Loạn Loạn Loạn (1)

Chương 885 - Loạn loạn loạn (1)
Chương 885 - Loạn loạn loạn (1)

Khi Tần Mệnh chậm rãi ngẩng đầu, trên trán xuất hiện đường vân Tu La đao! Đen kịt như mực, yêu dị tà ác, tràn ngập sát ý mãnh liệt đến chân thật !

Cánh cửa lớn Tu La sát giới, ầm ầm rộng mở, một mảnh cường quang đánh vỡ mây đen khôn cùng, đánh về phía mảnh đầm lầy kia, đánh vào trên thân sát hồn.

Giờ khắc này, Tần Mệnh đột nhiên ngẩn đầu, dữ tợn kêu to, một cỗ sát khí lăng liệt cuộn sạch Hải Cốt, trùng kích hơn một nhìn thước, lượng lớn hài cốt bị cuồng dã tung bay, nhảy múa cuồng loạn ngút trời.

Bạo động to lớn!

Cả kinh quần hùng lui về phía sau, hốt hoảng tránh né.

Dù vậy, sát khí đập vào mặt vẫn là để cho rất nhiều người toàn thân lạnh giá, như rơi vào mùa đông, nhưng đây không phải lạnh, mà là âm lãnh.

Toàn thân Tần Mệnh mãnh liệt sôi trào hắc khí, bỗng nhiên hội tụ ở trên không, hình thành một cái bóng mờ tối tăm cao mười thước, hai mắt màu đỏ tươi, rũ cụp lấy đầu lưỡi, nụ cười tươi dữ tợn, lộ ra răng nanh, toàn thân nó là hắc khí quay cuồng, như là áo choàng khổng lồ đang phất phới.

- Đây là quái vật gì?

Y Tuyết Nhi và các vu nữ hít vào từng ngụm khí lạnh, sát khí lạnh thấu xương bao phủ chiến trường, như là vô số đao nhọn người trước ngã xuống, người sau tiến lên đả kích lấy các nàng, muốn đem các nàng xé thành mảnh nhỏ.

Ồ?

Tiểu Quy bừng tỉnh rồi, nó kinh ngạc nhìn qua Tần Mệnh, rốt cục cũng cảm thấy không đúng rồi.

- Giết!

Tần Mệnh đột nhiên gào thét.

- Giết!

Sát hồn ngẩn đầu lên trời cao thét dài, sắc nhọn chói tai, sát thế ngập trời, hắc khí cuồn cuộn bạo động dữ dội, dường như không gian đều đang run rẩy.

- A a a...

Trong vòng hơn mười dặm Hải Cốt, lượng lớn oán niệm sống lại, vô tận ảo ảnh bị làm tỉnh giấc, có cự thú chạy như điên, có cường giả bay lên không, có khô lâu leo ra khỏi Hải Cốt, càng có lão bà gào thét với trời xanh, có hải thú va chạm vào núi xương.

Trong khoảng thời gian ngắn, Hải Cốt bạo động, cường giả phụ cận bị cả kinh đến nỗi vong hồn đều dâng lên.

Gặp quỷ rồi?? Thật gặp quỷ rồi?

- Tần Mệnh điên rồi, đi mau!

- Rời khỏi nơi này!

Đám người vừa mới tới gần đều điên cuồng mà lui về phía sau, bị oán niệm thức tỉnh ở bốn phương tám hướng làm kinh hãi đến nổi da gà.

- Giết hắn!!

Y Tuyết Nhi thét lên, đó là một nghi thức? Không thể lại để cho hắn tiếp tục.

Chúng vu nữ tâm kinh gan lạnh, đây là thứ quái quỷ gì? Từ trong ý thức của Tần Mệnh phóng xuất ra!

Trong túi áo ngực Tần Mệnh, Tiểu Quy có chút ngưng mi, biểu lộ trở nên không nói nên lời, đây là cái thứ quỷ quái gì thế này? Sát khí thật mạnh.

Tàn Hồn thức tỉnh, khiếp sợ không thôi, đây là... Tu La Sát Hồn?

Hắn lúc nào làm được! Vậy mà lại câu thông được Tu La sát giới trong Tu La đao? Còn rèn luyện sát hồn thuộc về mình?

Nhớ đến năm đó, thời điểm Tu La đao quét ngang Thiên đình, ùn ùn kéo đến đại quân sát hồn như là địa ngục, từng để cho vô số người can đảm muốn nứt, coi là ác mộng.

Bất quá... Cái thứ đồ chơi này cũng không thể loạn dùng, dùng tốt rồi, sẽ phát huy ra tác dụng cực lớn, nhưng nếu như triệu hoán đi ra sát hồn mạnh hơn rất nhiều so với chưởng khống giả, một giây không chú ý sẽ liền bị cắn trả, chủ tớ dị vị, kết quả chính là sát hồn chiếm cứ thân thể Tần Mệnh, Tần Mệnh bị nhốt đi vào Tu La sát giới!

- Giết hắn! Lên a... !

Y Tuyết Nhi nôn nóng thúc giục, nhấc cổ kiếm lên, tự thân giết tới, không thể để cho Tần Mệnh tiếp tục, nếu không tất cả mọi người đều xong.

- Giết!!

Chúng vu nữ toàn thân linh mẫn, toàn bộ bạo lên, ba vị tam trọng thiên, hai vị nhị trọng thiên, một vị nhất trọng thiên, đánh ra các thức võ pháp, dường như vén trời mà lên sóng lớn, rung chuyển không trung, rung động Hải Cốt lắc lư, hung hăng đè tới phía Tần Mệnh. Cái gì đau xót, cái gì sợ hãi, đều để sang một bên, trước tiên phải giải quyết hết Tần Mệnh, tuyệt đối không thể để cho hắn rời khỏi.

Một đầu bảo kiếm tách ra cường quang vạn trượng, lửa mạnh mênh mông khôn cùng phóng lên trời, phong tuyệt bát phương.

Một vị vu nữ chỉ lên trời phun khí, như vòi rồng bay lên không, trong trời đất đều trở nên tối tăm mờ mịt.

Một vị vu nữ vung ra vô số băng tinh, trong tiếng ầm ầm nổ vang, hóa thành ngàn vạn băng kiếm, toàn diện bao phủ Tần Mệnh.

Bành!!

Y Tuyết Nhi giẫm mạnh lên mai rùa, dẫn đầu giết đến, bảo kiếm trong tay bộc phát cường quang chói mắt, kiếm khí dâng lên, bên trong mơ hồ có cảnh tượng đại dương mênh mông đang chuyển động, mênh mông không gì sánh được, lộ ra uy áp khủng bố.

Các nàng toàn bộ đều dốc sức liều mạng rồi, dùng ra tất cả vốn liếng.

Tên Tần Mệnh này thực sự quá khó chơi rồi, nhị trọng thiên liền mạnh mẽ như thế, nếu để cho hắn phát triển, cái kia còn chịu nổi sao? Hơn nữa hắn còn điên cuồng vô độ, nếu như hôm nay không giết hắn, chờ đợi các nàng sẽ là sự đuổi giết không ngừng nghỉ.

Tần Mệnh phát ra tiếng cười quái dị âm u, như là địa ngục tà thi, hắn mạnh mẽ bạo lên, lực lượng cuồng mãnh, đống xương dưới chân đều bị phá nát bấy, hắn lăng không quay cuồng, lui về phía sau mấy chục thước.

- Vâng mệnh sát chủ! Săn Hồn Linh!

Sát hồn gào rú, như là ác quỷ đáng sợ, trầm thấp khàn khàn, từng cơn gió lớn màu đen đánh ra, quét ngang Hải Cốt, tàn sát bừa bãi trời cao, mênh mông rộng lớn oanh kích đến phía trước, những thứ này đều là sát khí, sát khí thật thể chân thật, một khi đả kích tại trên người ai, cũng đủ để cho hắn thần hồn vỡ vụn, bạo thể đến chết.

Bình Luận (0)
Comment