Tu La Thiên Đế (Bản Dịch)

Chương 916 - Chương 916 - Hi Vọng Rời Khỏi (2)

Chương 916 - Hi vọng rời khỏi (2)
Chương 916 - Hi vọng rời khỏi (2)

- Ta ở trong núi đào ra được di hài Lôi Bằng.

Tần Mệnh giới thiệu đơn giản, lại cho giới thiệu Đồng Tuyền hắn, nhưng không có nhắc lại chuyện phát sinh ngày cứu Đồng Tuyền. Đối với một Thánh Võ mà nói, chuyện ngày đó quả thực là sỉ nhục trong sỉ nhục, Đồng Tuyền cũng muốn cầu hắn nuốt vào trong bụng, tuyệt đối không thể nhắc lại.

- Chúng ta kế tiếp đi đâu?

Quách Hùng đè xuống bi thương, nâng lên tinh thần.

Tình huống thân thể ba người bọn hắn đều về tới năm mười mấy tuổi hoàng kim, tương đương bọn hắn sẽ nghênh đón mùa xuân võ đạo lần thứ hai, sẽ một lần nữa xuất hiện tăng lên cảnh giới trên phạm vi lớn. Chỉ là Trương Liệt chết để cho bọn hắn rất khổ sở, cần đoạn thời gian đến điều chỉnh.

- Trước tiên tìm đến Bạch Hổ, sau đó đi dạo khắp nơi. Nơi này có rất nhiều linh túy hiếm thấy, cũng mai táng rất nhiều bảo bối.

Tôn Minh ngẩng đầu:

- Sau đó thì sao?

- Tìm đường rời khỏi.

Mọi người trầm mặc, đường rời khỏi? Vô tận năm tháng đến nay, có bao nhiêu cường giả xâm nhập qua Vạn Tuế Sơn, trong đó không thiếu cường giả kinh thái tuyệt diễm, thậm chí có bá chủ Thiên Võ Cảnh, nhưng là lại có ai đã từng đi ra ngoài qua? Những người kia chẳng lẽ không có tìm kiếm qua đường rời khỏi? Nhìn xem Hải Cốt núi xương vô biên vô hạn, nhìn xem hơi lạnh oán niệm tràn ngập trong đống xương, bọn hắn đều sinh ra vô lực cùng tuyệt vọng thật sâu.

Tần Mệnh sẽ không dễ dàng vứt bỏ:

- Từ xưa đến nay lâu như vậy, thật không có ai chạy đi qua?

Mộng Trúc lắc đầu:

- Ta nghĩ người xâm nhập nơi này có rất nhiều người đều từng có qua loại nghi vấn này, nói không chừng chỗ đống xương chúng ta ngồi đây, liền có một.

Đồng Tuyền nói:

- Đi ra ngoài là không có hy vọng xa vời rồi, cũng không cần thiết đem tinh lực lãng phí ở trên chuyện đó. Điều chúng ta cần làm chính là tận lực sống sót, không bị khi dễ, không bị nhục nhã, nếu như có khả năng, tận lực sống đến phấn khích.

Mã Đại Mãnh nằm ngửa tại trong đống xương, bắt chéo hai chân, nhìn qua sương mù mịt mờ trên bầu trời:

- Ta đều nghĩ kỹ, nửa đời sau luyện khô lâu chơi! Luyện rất nhiều rất nhiều khô lâu, mang theo chúng quét ngang Vạn Tuế Sơn, xưng vương xưng bá, tương lai mặc kệ ai đi vào, đều đến chỗ ta nơi này thăm hỏi bè phái.

Đồng Tuyền nói:

- Chúng ta trước làm rõ ràng trên Vạn Tuế Sơn có bao nhiêu người, mạnh nhất cảnh giới gì, có Thánh Võ hay không. Đúng rồi, còn phải làm rõ ràng đám người trước kia tiến vào có phải còn sống ở chỗ này hay không, bọn hắn lại đang ở nơi nào.

Mã Đại Mãnh an bài lũ khô lâu bóp chân đấm lưng cho hắn:

- Tưởng tượng như vậy, Vạn Tuế Sơn vẫn là rất thú vị nha.

Mộng Trúc lườm hắn một cái:

- Thú vị? Ngươi cẩn thận ngẫm lại, không phải thú vị, là khủng bố!

- Chỗ nào khủng bố rồi?

- Trên Vạn Tuế Sơn nhiều hài cốt như vậy đều là từ nơi nào đến hay sao? Không có khả năng đều là bản thân xông vào đi?

- Sau đó?

- Vạn Tuế Sơn sẽ không ngừng từ trong thế giới hiện thực thu một đám sinh linh đi vào.

- Lại sau đó?

Mã Đại Mãnh vẫn chưa hiểu.

- Đều chết hết? Có ai còn sống sao? Ở đâu?

Đồng Tuyền nhìn Mộng Trúc, biểu lộ từ từ ngưng trọng:

- Vạn Tuế Sơn trấn thủ Thời Không Trường Hà, tồn tại ở trên tuyến thời gian cùng không gian mà chúng ta không hiểu rõ, cũng liền có thể nói, có thể nó sẽ xuất hiện ở trong thế giới thật, tựa như sự kiện U Linh hải vực lần này.

Nó bao lâu sẽ xuất hiện một lần? Sẽ bởi vì chuyện gì mà lại xuất hiện? Mỗi lần xuất hiện sẽ thu hoạch bao nhiêu tính mạng? Lần trước xuất hiện, là từ lúc nào, xuất hiện ở nơi nào hay sao?

Nếu như thời gian Vạn Tuế Sơn xuất hiện là trong vòng vài chục năm, như vậy người cùng yêu lần trước bị kéo vào vẫn có thể còn sống! Bọn hắn đang ở đâu? Bây giờ là cảnh giới gì? Từ xưa đến nay đã nhiều năm như vậy, vô số cường giả bị kéo vào trong Vạn Tuế Sơn, có từng có sinh sôi nảy nở hay không, có có loài gì ở chỗ này sinh tồn xuống dưới hay không?

Đã có Đồng Tuyền nhắc nhở, suy nghĩ của mọi người lập tức sinh động, phát tán suy tính, càng nghĩ càng cảm thấy Vạn Tuế Sơn đúng là không đơn giản.

Nơi này thật sự là chỗ chết sao? Không có sinh vật còn sống sao?

Quách Hùng trầm giọng nói:

- Ta ngược lại là ngóng trông sâu trong Hải Cốt có người sống, bằng không thì... Vạn Tuế Sơn chính là tuyệt địa tử vong chân chính, không ai có thể sống lâu dài, kể cả chúng ta! Đây không phải vấn đề đồ ăn, mà là khả năng tồn tại nguy hiểm đáng sợ hơn, ví dụ như Vạn Tuế Sơn sẽ định kỳ dọn dẹp vật còn sống nơi này.

- Ngươi đừng dọa ta!

Tôn Minh rùng mình một cái, hắn cũng muốn sống thật tốt mà, đột nhiên liền thành xương cốt rồi.

- Các ngươi ngược lại là nhắc nhở ta rồi.

Tần Mệnh nhẹ giọng tự nói, ngẩng đầu nhìn phía phương xa.

- Nhắc nhở cái gì?

Đồng Tuyền nhìn hắn.

Tần Mệnh tâm tư đấu chuyển, biểu lộ biến đổi lại biến đổi, chậm rãi đứng dậy.

- Như thế nào rồi?

Mã Đại Mãnh đứng lên theo, cũng nhìn về cùng một phương hướng:

- Nhìn cái gì?

Bình Luận (0)
Comment