- Tại sao Vạn Tuế Sơn phải xuất hiện? Bao lâu lại xuất hiện một lần?
Tần Mệnh thì thào tự nói, tay phải khẽ đảo, trong không gian giới chỉ dâng lên hai tia sáng, một đoàn hóa thành gió mát, xoay quanh lấy chim sơn ca nhỏ nhắn xinh xắn, một đoàn biến thành hơi nước, bơi dắt lấy cá kiếm.
Đồng Tuyền đi tới:
- Đây là... thuyền nhỏ của Hắc Giao chiến thuyền? Vân Tước Hiệu! Kiếm Ngư Hiệu!
- Ngươi từ nơi nào được Kiếm Ngư Hiệu?
Mã Đại Mãnh kỳ quái, không nhớ được Tần Mệnh có Kiếm Ngư Hiệu a.
Tần Mệnh thu hồi ánh mắt, nhìn bọn hắn:
- Hắc Giao chiến thuyền!
- Cái gì?
- Hắc Giao chiến thuyền!
- Hắc Giao chiến thuyền như thế nào rồi?
- Hắc Giao chiến thuyền vì cái gì có thể xông ra khỏi Vạn Tuế Sơn? Tại sao Vạn Tuế Sơn phải đuổi theo Hắc Giao chiến thuyền?
- Sau đó thì sao??
- Nếu như chúng ta tập hợp đủ năm con thuyền nhỏ, triệu hoán Hắc Giao chiến thuyền thì sao?
- Ý của ngươi là...
Hai mắt Đồng Tuyền tỏa sáng, Quách Hùng cùng Mộng Trúc có chút ngây người, toàn bộ kinh hỉ hít thở.
Mã Đại Mãnh cùng Tôn Minh trao đổi ánh mắt, có chút mơ màng, có ý tứ gì?
Tần Mệnh vung tay thu hồi hai con thuyền nhỏ, nhìn thấy hi vọng rồi:
- Nếu như chúng ta có thể trèo lên Hắc Giao chiến thuyền, chẳng phải là có khả năng cưỡi lấy nó xông ra khỏi sự ngăn chặn của Vạn Tuế Sơn?
Đồng Tuyền lập tức nói:
- Trên người Hắc Giao chiến thuyền có thể là có bí mật gì đó!
Tần Mệnh gật đầu:
- Không phải khả năng, mà là khẳng định! Trên Hắc Giao chiến thuyền khẳng định có bí mật gì đó, bằng không thì không có khả năng xông ra Vạn Tuế Sơn, Vạn Tuế Sơn cũng không có khả năng ngăn chặn nó. Mặc dù, chúng ta không nhất định có thể cưỡi lấy Hắc Giao chiến thuyền thoát khỏi Vạn Tuế Sơn, nhưng tối thiểu vẫn là có hi vọng, so với việc ở chỗ này chờ chết vẫn tốt hơn.
Bọn hắn càng nghĩ càng kích động, giống như là trong hải dương tối tăm đột nhiên nhìn thấy một tia sáng rồi.
Quách Hùng dùng sức nắm chặt tay.
- Mặc kệ được hay không được, trước thử xem lại bàn, tóm lại là có hi vọng. Chúng ta đã có hai con thuyền nhỏ rồi, ba chiếc khác đang ở trên người ai?
- Một chiếc trên người Phong Lôi Môn, một chiếc trên người Táng Hải U Hồn, là Lôi Man Hiệu, còn lại Liệt Phong Hiệu không biết ở trên người ai.
Đồng Tuyền tối sầm mặt lại:
- Táng Hải U Hồn chắc có lẽ không bị kéo vào Vạn Tuế Sơn, hắn...
Mộng Trúc cười nói:
- Hắn cái gì mà hắn, hắn đang ở Vạn Tuế Sơn, hơn nữa thoái hóa rồi.
- Làm sao ngươi biết?
Đồng Tuyền rất rõ ràng thực lực của Táng Hải U Hồn, hắn làm sao có thể bị kéo đi vào?
- Chúng ta vài ngày trước nghe người ta nói qua, Táng Hải U Hồn đang ở Vạn Tuế Sơn.
- Dùng tốc độ của hắn, mới có thể vung ra Vạn Tuế Sơn, trừ phi...
Đồng Tuyền nói một mình.
- Ngươi nói cái gì?
Đồng Tuyền lắc đầu:
- Không có gì.
- Trước tiên đem tập hợp đủ bốn chiếc khác, lại tìm Liệt Phong Hiệu.
Sau khi bọn hắn thương lượng đơn giản, quyết định mau chóng tìm đến Bạch Hổ, sau đó tìm kiếm Phong Lôi Môn, lại tìm Táng Hải U Hồn.
Đã có hi vọng có đường chạy ra, bọn hắn toàn thân đều tràn đầy nhiệt tình.
- Ta ngủ hôn mê rồi, hay là đang nằm mơ? Có thể từ Vạn Tuế Sơn trốn ra đi?
Tiểu Quy bỗng nhiên từ cổ áo Tần Mệnh leo ra, đưa đầu dò xét lấy.
- Nha!! Tiểu Quy của ngươi nói chuyện?
Ba người Quách Hùng kinh ngạc mở to hai mắt.
- Cái gì là Tiểu Quy? Giải thích một tý cho Tiểu Tổ ta?
Tiểu Tổ chẳng muốn phản ứng với bọn hắn, liếc mắt, nhanh nhẹn leo đến trên vai Tần Mệnh:
- Tình huống như thế nào? Nói cho ta nghe một chút.
Tần Mệnh nói đơn giản tình huống bên ngoài.
Tiểu Tổ lên tinh thần, vài ngày trước vẫn còn lặng lẽ mưu đồ lấy bồi dưỡng Bạch Hổ, chống lại Vạn Tuế Sơn, không nghĩ tới Tần Mệnh vậy mà lại làm cho hắn tỉnh giấc.
- Ồ, không đúng, trên con thuyền kia có vật gì?
- Chúng ta đoán bên trên khả năng có cái gì, nhưng mặc kệ như thế nào, đó cũng là một cơ hội.
Tiểu Quy đi qua đi lại, suy đi nghĩ lại:
- Ai lái con thuyền kia?
- Đường Long, bất quá đã biến thành khô lâu rồi.
- Các ngươi lên, sẽ không biến thành khô lâu?
- Cái này...
- Hắn biến mất đã bao nhiêu năm?
- Hơn hai mươi năm.
- Thời gian ở thế giới bên ngoài cùng Vạn Tuế Sơn không giống nhau, bên ngoài hai mươi năm, bên trong khả năng hai mươi ngày, cũng có thể có thể hai trăm năm.
- Hắc Giao chiến thuyền bảo tồn vô cùng nguyên vẹn, ta nghĩ thời gian chắc có lẽ không quá lâu.
- Vậy hắn làm sao biến thành khô lâu?
Đám người Quách Hùng hai mặt nhìn nhau, bộ dạng tiểu vương bát này giống như rất thần kỳ.
Tiểu Quy tinh thần phấn chấn:
- Không nóng nảy, đừng vọng động. Trước tiên tập hợp đủ năm con thuyền nhỏ lại bàn.
- Trước điều tra vị trí Tiểu Bạch.
- Vẫn là phía đông, hơi lệch sáng hướng nam một chút.
- Rất xa?
- Rất xa, đi lên phía trước là được.
Tôn Minh chỉ vào hai mươi tám bộ khô lâu binh kia:
- Những khô lâu này của ngươi làm sao bây giờ?
- Ta có thể luyện ra, có thể thu lại.