Táng Hải U Hồn nói:
- Mấy ngày nay đừng nóng vội tiến vào, những khô lâu kia nói không chừng ở bên trong gây ra nhiễu loạn gì, vạn nhất chúng ta một đầu đâm vào, toàn bộ thủ hộ thú trong không gian lòng đất đều tại bạo động thì sao?
Tần Mệnh hỏi:
- Ngươi còn có thể cùng lũ khô lâu bắt được liên lạc sao?
- Giống như đứt rồi.
Tần Mệnh im lặng.
Tốt nha, lũ khô lâu giải phóng, càng coi trời bằng vung rồi, còn thật nói không chừng gây ra cái nhiễu loạn gì.
Táng Hải U Hồn cũng nhịn không được cho khô lâu định nghĩa:
- Cá tính có thừa, chỉ số thông minh chưa đủ.
Đồng Tuyền nghiêm túc nhắc nhở:
- Đám kia không cần nữa rồi, lần nữa tạo ra, nhất là đầu phản nghịch kia, kiên quyết không thể có nữa.
Tiểu Quy đột nhiên nói câu:
- Bên trong Thời Không Trường Hà có sinh mạng ba động.
- Sinh mệnh ba động?
Trong đầu Tần Mệnh khẽ động, có vật còn sống?
Tiểu Quy trèo lên trên vai Tần Mệnh, chậm rì rì mà đi qua đi lại, nó ở dưới mặt đất từ đầu đến cuối đều không nói chuyện, là vì từ bên trong Thời Không Trường Hà đã nhận ra cỗ sinh mệnh ba động. Thật không thể tin được? Cẩn thận ngẫm lại, nhưng thật ra chính là khủng bố! Trong chỗ này tại sao có thể có sinh vật, lại sẽ là dạng vật gì còn sống?
Là sinh mạng thể do Vạn Tuế Sơn thai nghén, hay là sinh vật trong dòng thời không?
Táng Hải U Hồn kinh dị nhìn Tiểu Quy.
- Có nhiều ít?
Tiểu Quy liếc mắt nhìn hắn:
- Một cái liền đủ đáng sợ, ngươi còn muốn nhiều ít?
- Chỗ đó tại sao có thể có vật còn sống?
Sắc mặt Đồng Tuyền ngưng trọng, thủ hộ dòng thời không ngoại trừ thủy tinh thủ hộ thú, còn có vật còn sống khác? Một cái quái vật sống trong dòng thời không? Sống bao nhiêu năm rồi, lại có loại năng lực gì? Ngẫm lại liền đáng sợ!
- Tốt nha, càng không có chơi rồi.
Mã Đại Mãnh nhún vai, ta đã nói, Thời Không Tinh Thạch sao có thể tùy tiện đạt được?
- Nếu không... Chúng ta không tiến vào nữa.
Đồng Tuyền không muốn lại mạo hiểm rồi, thủ hộ thú đã đủ đáng sợ, nếu như lại bừng tỉnh rồi quái vật cổ lão bên trong, trốn đều trốn không được. Thời Không Tinh Thạch mặc dù trân quý, nhưng mạng vẫn trân quý hơn, nhất là hiện tại đã có cơ hội thoát khỏi Vạn Tuế Sơn, nàng càng không muốn đem mạng mình tùy tiện vứt bỏ.
- Lại đi vào xem sao, tình huống không đúng lập tức rút lui.
Tiểu Quy thật muốn nhìn một chút trong chỗ này rốt cuộc là có thứ gì. Sống nhiều năm như vậy rồi, yêu vật cần phải thấy đều đã thấy, ngay cả ma đều đã gặp, chân thực tưởng tượng không ra trong chỗ này sẽ thai nghén ra quái vật bộ dáng gì.
Táng Hải U Hồn đã trầm mặc một lát, cũng đồng ý vào xem. Hắn tiến vào Vạn Tuế Sơn chính là vì Thời Không Tinh Thạch, đã trả một cái giá lớn rất lớn rồi, thực sự không cam lòng cứ như vậy vứt bỏ.
- Ý của ngươi thì sao?
Mã Đại Mãnh nhìn Tần Mệnh.
- An bài lũ khô lâu hành động, chúng ta từ chỗ xa xa nhìn xem.
- Nghe ngươi.
Bọn hắn bắt đầu tìm kiếm xương cốt thích hợp khắp nơi, giao cho Mã Đại Mãnh rèn khô lâu mới.
Mặc dù lũ khô lâu ngoài ý muốn gặp rắc rối để cho bọn người Tần Mệnh đổ mồ hôi lạnh, suýt chút nữa bị đám thủ hộ thú chụp chết, tuy nhiên tác dụng của lũ khô lâu lại rõ ràng, chỉ cần phòng ngừa tái tạo ra cực phẩm như ‘Lão Nhị’, đám khô lâu binh thành công đến dòng thời không khả năng còn là rất lớn.
Ba ngày sau, mười bộ khô lâu thuận lợi thành hình.
Mỗi một bộ khô lâu được tạo ra, Mã Đại Mãnh đều muốn nhiều lần xác nhận có biểu hiện phản nghịch hay không, có xuất hiện tình huống kháng cự hay không.
Tốt hay không tốt không thể nói trước, mấu chốt là chỉ số thông minh phải vượt trội, nghìn vạn không cần ra loại quái thai như ‘Lão Nhị’ này.
- Ta có một bộ khung xương, không biết thích hợp không.
Tần Mệnh chợt nhớ tới, hắn ở trong U Linh hải vực nhặt được qua một khung xương phiêu lưu.
- Ở đâu ra khung xương?
- Nhặt trong U Linh hải vực.
Tần Mệnh từ bên trong không gian giới chỉ vung ra bộ khung xương kia.
Khung xương bảo tồn vô cùng nguyên vẹn, thật giống như vừa vặn từ bên trong thân thể tách đi ra. Để cho bản thân Tần Mệnh đều kinh ngạc chính là, cỗ hài cốt này sau mấy tháng chờ đợi ở bên trong không gian giới chỉ của hắn, vậy mà trở nên trở nên sáng bóng rồi, mỗi đốt xương cốt đều tách ra ánh huỳnh quang yếu ớt, vài quang ảnh trôi giạt ở bên trong, ngẫu nhiên phân tán, ngẫu nhiên hấp thu, giống như là muốn biến thành mạch máu dày đặc, cùng hài cốt tương liên. Nhất là trong hốc mắt trống rỗng, mơ hồ muốn sáng lên lục quang.
- Nhặt trong U Linh hải vực hay sao?
Đồng Tuyền cầm lấy đầu lâu của nó, nâng tại giữa không trung.
- Một đống thật lớn.
Tiểu Quy liếc mắt.
- Khổ người là không nhỏ.
Đồng Tuyền nắm lên khô lâu đứng ngây ngốc bên cạnh, giơ ở giữa không trung so sánh, bộ hài cốt thần bí này của Tần Mệnh đâu chỉ là lớn hơn nửa trượng.
Xương cốt toàn thân nó đều muốn tráng kiện hơn so với đám khô lâu khác, nhất là hai cái cánh tay, dị thường phát đạt. Có thể tưởng tượng, khi còn sống nó có sức bật cường hoành thế nào.
Mã Đại Mãnh trực tiếp một đoàn hắc sa cát đen vung đi qua, từ đầu tới đuôi bao bọc kín:
- Luyện lại bàn.
Tần Mệnh nhắc nhở lấy hắn:
- Ngươi lưu ý chút, cỗ hài cốt này khả năng không đơn giản.