Không sai! Chính là như vậy!
Kéo Tần Mệnh vào đến, do hắn làm minh chủ.
Dù sao chỉ dựa vào bọn hắn, rất khó tập hợp đủ năm con thuyền nhỏ, đã sớm nghĩ kéo chút ít giúp đỡ rồi.
- Không có hứng thú.
Tần Mệnh quay người muốn rời khỏi.
Lý Mạt nóng nảy:
- Tần Mệnh! Ta là thật tâm, tuyệt đối không có ý hại ngươi. Ta thừa nhận, vừa mới bắt đầu là muốn ăn cướp của ngươi, nhưng hiện tại không dám, cũng không làm chuyện ngu ngốc nữa. Chúng ta mạnh mẽ liên hợp, nhất định có thể đứng vững chân tại Vạn Tuế Sơn, mời chào càng nhiều cường giả, tập hợp đủ năm con thuyền nhỏ.
Sáu người khác vội vàng tỏ thái độ:
- Trong tay ai có thuyền nhỏ, người đó là lão đại, ngươi có, ngươi là lão đại!
Lời này nói ra khiến trong lòng Lý Mạt không dễ chịu, nhưng đã bất chấp nhiều như vậy, dù thế nào, cảnh giới ngũ trọng thiên ta đây vẫn bày ở chỗ này đây, không phải minh chủ, cũng là phó minh chủ.
Đồng Tuyền thấp giọng nhắc nhở Tần Mệnh:
- Ngược lại là có thể cân nhắc.
- Ngươi tin được?
- Chúng ta là tìm giúp đỡ, không phải tìm bằng hữu, chỉ cần không phải quá gian xảo, có thể cân nhắc.
Tần Mệnh cân nhắc một lát, quay đầu lại nhìn về phía bọn hắn.
Lý Mạt nở nụ cười, hắc hắc, liền biết Tần Mệnh không có khả năng không động tâm.
- Tất cả mọi người là vì rời khỏi Vạn Tuế Sơn, mục đích như nhau, thời gian lại eo hẹp, chúng ta không có khả năng phản bội ngươi.
Tần Mệnh gật đầu:
- Tách ra hành động, giúp ta tìm một đám người, nếu như xử lý xinh đẹp, ta và các ngươi hợp tác.
Lý Mạt nghe được một hồi không được tự nhiên, mười Địa Võ đưa đến trước mặt ngươi, phụng ngươi là minh chủ, ngươi còn muốn khảo nghiệm? Lúc nào Địa Võ lại không đáng giá như vậy, đưa đi lên cửa còn phải nhìn lòng người.
Bất quá vì Vân Tước Hiệu, vì để rời khỏi cái nơi quỷ quái Vạn Tuế Sơn này, hắn nhịn.
- Mời nói.
Sáu vị nam nữ trong lòng oán thầm một hồi, cũng hạ thấp tư thái.
- Mời minh chủ răn dạy.
- Các ngươi giúp ta tìm một liên minh, minh chủ cao lớn khôi ngô, thân trên để trần, tóc tán loạn, cánh tay trái có hình xăm vằn hổ, cánh tay phải là ưng văn. Bên trong có một thiếu niên bộ dáng như nữ tử, con mắt dài nhỏ, thần sắc hung ác, vũ khí là chuôi Thanh Trúc.
Tần Mệnh nói xong hai người có ấn tượng sâu nhất trong đầu Bùi Thu Minh.
Lý Mạt cẩn thận suy nghĩ, trong ấn tượng không có người như vậy, hẳn là liên minh điệu thấp nào đó.
- Liên minh bọn họ tên là gì.
- Không rõ ràng lắm.
- Có thực lực gì?
- Chỉ để ý tìm là được, tìm được người rồi, lập tức cho ta biết.
Lý Mạt không ngốc, con mắt xoay động liền bắt được điểm manh mối. Vạn Tuế Sơn khắp nơi đều đang lùng bắt thuyền nhỏ, Tần Mệnh cũng không ngoại lệ, không có ai sẽ muốn ở lại chỗ này chờ chết, nhất là đã có một chiếc, khẳng định càng bức thiết phải tìm được chiếc thứ hai. Chẳng lẽ, trong tay đám người Tần Mệnh muốn tìm kia có thuyền nhỏ? Nghĩ tới đây, tâm hắn nóng lên. Trong tay Tần Mệnh đã có một chiếc rồi, nếu như lần nữa có thêm được một chiếc, chẳng phải là hai chiếc nơi tay?
Đến lúc đó bất kể là ai muốn rời khỏi Vạn Tuế Sơn, đều đến tìm Tần Mệnh!
Sáu gã nam nữ khác cũng nghĩ đến điểm này, trao đổi xuống ánh mắt kinh hỉ.
Ha ha, có manh mối con thuyền nhỏ thứ hai rồi? Phiền muộn vừa rồi quét qua là hết.
- Ta hướng Đông Bắc, các ngươi hướng Đông Nam.
- Hiểu, tin tưởng năng lực truy tung của chúng ta.
- Chứng minh cho ta xem.
Đồng Tuyền bổ sung thêm một câu:
- Trước khi rời khỏi Vạn Tuế Sơn, theo chúng ta hợp tác là con đường chính xác nhất của các ngươi, các ngươi từ nơi này lấy được so với chính các ngươi tưởng tượng càng nhiều.
Lý Mạt cáo từ rời khỏi, bất quá đi chưa được mấy bước lại nghĩ tới.
- Các ngươi nhìn thấy một đồng bạn của chúng ta không?
- Chính là cái tên truy tung chúng ta kia?
- Đúng, chính là hắn.
- Vẫn còn thở, tại sau núi.
Khóe mắt Lý Mạt co rút lại, dường như có lẽ đã nghĩ đến kết cục của tên kia rồi.
Hai bên tách ra hành động, đồng thời đi về hướng đông. Bởi vì đám người lấy đi Hải Hồn Hiệu kia, chính là đi về hướng đông.
Vạn Tuế Sơn tiếp tục hỗn loạn, cũng tiếp tục rung chuyển, các đoàn thể liên minh dần dần vững chắc cùng định hình, ngay cả hải thú cùng đám Linh Yêu cũng đều gia nhập liên minh, cùng nhân loại đạt thành hợp tác, cũng vì trận rung chuyển này mà rót vào một cỗ dã tính.
Sau đó, tất cả liên minh cũng bắt đầu hành động, có bộ phận lùng bắt Tần Mệnh, có bộ phận đang tìm kiếm Táng Hải U Hồn, có bộ phận đang tìm kiếm Phong Lôi Môn, còn có bộ phận lại đang trù bị lấy kế hoạch khác.
Ai cũng hiểu thời gian cấp bách, càng hiểu đạt được thuyền nhỏ liền đạt được cơ hội rời khỏi Vạn Tuế Sơn.
Một ngày sau, hai cái tin tức nhanh chóng truyền khắp các nơi trên Vạn Tuế Sơn, phá vỡ bầu không khí hỗn loạn lại nôn nóng.
- Kiếm Ngư Hiệu thần bí khả năng ở trong tay Hồng Phấn liên minh!
- Hồng Phấn liên minh trốn về phía bắc, hư hư thực thực muốn giấu kín Kiếm Ngư Hiệu.
Đối với liên minh ‘mù tịt’ các nơi mà nói, đột nhiên xuất hiện tin tức quả thực là trong bóng tối xuất hiện một chiếc đèn sáng, chỉ dẫn phương hướng. Nhất là những minh chủ khổ vì tìm kiếm kia thuyền nhỏ đến củng cố liên minh bản thân mà nói, tin tức này không khác gì trời đổ mưa rào. Cứ việc có người hoài nghi có chuyện ẩn ở bên trong, nhưng vẫn là hấp dẫn lượng lớn liên minh thay đổi phương hướng, di chuyển về phía bắc, lùng bắt Hồng Phấn liên minh.