Năm tên đầu lĩnh liên minh đều phát ra tiếng cười lạnh, mang theo đội ngũ của mình một lần nữa bắt đầu tới gần đỉnh núi.
Đám người dưới chân núi thấy bọn hắn hành động, cũng một lần nữa bắt đầu tới gần phía trước. Huyễn Nhãn Mê Không mặc dù đáng sợ, nhưng tiêu hao càng lớn, dùng vào lúc này đây, trong thời gian ngắn không có khả năng lại có lần thứ hai.
- Lại bắt đầu rồi!
- Các tỷ muội, lúc này đây ai cũng đừng giữ lại, dùng ra toàn bộ thủ đoạn ẩn giấu đi.
- Lại giết lùi lần thứ hai này, có thể trấn trụ bọn hắn một đoạn thời gian rất dài rồi.
- Không muốn bản thân chết, liền để bọn hắn chết, không được lưu tình, chỉ để ý giết.
Các nữ tử Hồng Phấn liên minh cổ vũ lẫn nhau, chuẩn bị canh phòng nghiêm ngặt tử thủ, lại lần nữa trấn đám người dưới đất.
- Đợi một chút!
Vân nhi bỗng nhiên nghĩ đến chủ ý gì.
- Như thế nào rồi?
Đôi mắt Vân nhi chuyển động, khẽ cắn hàm răng:
- Chúng ta liều xuống như vậy cũng không phải biện pháp, giết lùi nhóm thứ hai này, chúng ta còn lại bao nhiêu người?
- Bằng không thì có thể làm gì, ngươi có ý kiến gì hay?
- Có chút mạo hiểm, nhưng là so với việc chờ chết vẫn tốt hơn.
- Nói đi.
- Ta nghĩ như vậy...
Vân nhi thấp giọng nói cho các nàng nghe biện pháp của mình.
Một đám tỷ muội trao đổi ánh mắt, có người ý động, có người lo lắng:
- Cái này... Có thể làm sao? Vạn nhất biến khéo thành vụng đây?
- Vậy thì xem chúng ta làm sao diễn rồi.
Vân nhi chỉ có thể nghĩ đến có một biện pháp này, hiện tại việc cấp bách là kéo dài thời gian, để cho các tỷ muội khôi phục linh lực, điều dưỡng thương thế, tối thiểu khôi phục đến năm phần. Đến lúc đó mặc dù là muốn phải liều mạng, cũng có thể giết nhiều kẻ địch một chút, so với việc như bây giờ bị sống sờ sờ quần ẩu đến chết.
- Liều mạng!
Các nàng hợp lại mà tính, toàn bộ gật đầu. Các nàng chính xác tổn thương quá nặng, cũng mệt mỏi quá ác rồi, nghỉ ngơi đối với mỗi người mà nói đều rất quan trọng.
Người trong năm đại liên minh thấy đỉnh núi không có phản ứng gì, dần dần bắt đầu gia tăng tốc độ, liên minh phía dưới cũng một lần nữa bắt đầu tới gần.
- Dừng tay cho ta!
Vân nhi bỗng nhiên quát chói tai, hướng tất cả mọi người hô to:
- Chúng ta thừa nhận! Kiếm Ngư Hiệu đang ở trên tay chúng ta!
Tất cả người trong liên minh đều an tĩnh, bình tĩnh nhìn qua đỉnh núi.
Kiếm Ngư Hiệu?
Nàng nói là Kiếm Ngư Hiệu?
Thật ở trên tay các nàng!
- Xoạt!!
Sau khi nhất thời bình tĩnh, toàn trường liền lập tức sôi trào, như là giội nước vào nồi chảo nóng hổi, tất cả mọi người kích động rồi, những kẻ do dự, những kẻ xem cuộc vui, đều bình tĩnh không được nữa, bọn hắn gào khóc muốn giết đi qua.
- Ha ha, bọn nữ nhân này rốt cục cũng nhịn không được rồi.
- Đoạt a, bắt lấy Kiếm Ngư Hiệu.
- Tiểu nương tử, ném cho ta, gia gia bảo vệ ngươi.
- Kiếm Ngư Hiệu, đó là của ta.
Ngay cả Lôi Cưu liên minh cũng bắt đầu xao động.
- Bắt lấy Kiếm Ngư Hiệu, quyết không thể rơi xuống trên tay người khác.
- Tất cả im miệng cho ta!
Vân nhi lớn tiếng quát chói tai, thanh âm hòa với linh lực truyền khắp toàn trường.
- Kiếm Ngư Hiệu đúng là ở trên tay chúng ta, nhưng... Ai dám lộn xộn, đừng trách chúng ta không khách khí.
- Tiểu tiện nhân, làm sao không khách khí?
Có người ở dưới mặt đất nhe răng cười, một bên kêu gọi đội ngũ xông lên núi xương.
- Đều thất thần làm gì, lên cho ta!
- Kiếm Ngư Hiệu là của chúng ta rồi, liều mạng.
- Vị cô nương này, giao Kiếm Ngư Hiệu cho chúng ta, chúng ta bảo vệ các ngươi còn sống rời khỏi.
Quần hùng xao động, một bên hô lớn, một bên xông lên núi xương.
Sức hấp dẫn của Kiếm Ngư Hiệu thật sự là quá lớn, chỉ chốc lát sau, có gần ngàn người đã lao lên núi xương.
Cỗ khí thế này như là sóng dữ lao nhanh, vọt tới núi xương lung lay sắp đổ, ngay cả người của Hồng Phấn liên minh đều bị kinh đến rồi, hô hấp một hồi cấp bách.
- Ai dám lộn xộn, ta liền hủy Kiếm Ngư Hiệu! Chúng ta không thể sống, các ngươi cũng đừng hòng sống, ai cũng đừng hòng sống sót rời khỏi Vạn Tuế Sơn. Không còn Kiếm Ngư Hiệu, bốn chiếc khác cũng là phế phẩm! Muốn triệu hoán Hắc Giao chiến thuyền, năm con thuyền nhỏ thiếu một cái cũng không được.
Giọng Vân nhi hơi có vẻ sắc nhọn, truyền khắp toàn trường, truyền đến trong lỗ tai mỗi người.
Bầu không khí xao động rốt cục cũng an tĩnh, tất cả đám người cuồng nhiệt đều đứng tại trên đường.
- Nàng nói cái gì?
- Nàng muốn hủy rồi Kiếm Ngư Hiệu?
Bọn hắn trao đổi lấy ánh mắt, xác nhận bản thân không có nghe lầm. Lần này, bọn hắn thật sự bị dọa sợ, nguyên một đám vặn chặt lông mày thành phiền phức khó chịu. Năm con thuyền nhỏ nhất định phải tập hợp đủ mới có thể triệu hoán Hắc Giao chiến thuyền, cho dù là thiếu một chiếc cũng không được. Đến triệu hoán Hắc Giao chiến thuyền là con đường duy nhất trước mắt để rời khỏi Vạn Tuế Sơn, cũng là cơ hội duy nhất để bọn hắn còn sống rời khỏi cái nơi quỷ quái này, một lần nữa trở lại thế giới thật.