Gặp mặt kẻ thù hết sức đỏ mắt, hàm răng Bùi Thu Minh cắn cót két vang, hận không thể tự tay làm thịt bọn hắn.
- Đầu lĩnh là ngũ trọng thiên, những kẻ khác đều là Địa Võ, chi đội ngũ này còn thật không kém.
Tần Mệnh thật bất ngờ, liên minh này coi trọng chất lượng không nhìn số lượng, điển hình không nặng thanh danh, chỉ cầu mục đích. Tồn tại điệu thấp, hoạt động từ một nơi bí mật gần đó, liên minh như vậy mới là nguy hiểm nhất, dạng tổ hợp cũng rất có lực ngưng tụ.
- Chỉ cần diệt trừ bọn hắn, ngươi muốn cái gì ta đều cho.
Bùi Thu Minh đã là lần thứ tư lặp lại những lời này rồi, sợ Tần Mệnh không muốn mạo hiểm, lựa chọn cùng đám người kia hợp tác.
- Ngươi không muốn tự bản thân báo thù?
- Bộ dáng của ta còn có thể báo thù?
- Rời khỏi nơi này lại báo cũng không muộn.
- Ngươi muốn theo chân bọn họ hợp tác?
Bùi Thu Minh chau mày, đáy mắt hiện lên tơ tức giận.
Tần Mệnh cười khẽ:
- Bùi môn chủ a, còn trẻ như vậy, tính tình đã lớn như thế, trưởng thành sẽ rất cao minh a.
- Ngươi...
Bùi Thu Minh nắm nắm đấm, oán hận nói:
- Cho ta một lời chắc chắn, ngươi là muốn theo chân bọn họ hợp tác?
- Mang Bùi môn chủ đi nghỉ ngơi.
Tần Mệnh hướng khô lâu ra hiệu xuống, khô lâu không đợi Bùi Thu Minh giãy dụa, kéo lấy hắn tiến vào đống xương.
- Đánh hay không đánh?
Mã Đại Mãnh đột nhiên từ trong núi xương bên cạnh thò đầu ra.
- Dựa theo kế hoạch.
- Được rồi!
Mã Đại Mãnh vô cùng phấn chấn, hất hất bả vai, tiến vào đống xương, bị ba đầu khô lâu ôm lấy xông vào lòng đất.
Sau khi đám người Lữ Thiên Tường rời khỏi quần sơn, lại quay đầu lại ngắm nhìn.
- Chúng ta không phải là cũng nên triệu tập ít nhân thủ rồi?
Minh chủ Cao Mạch đi trong Hải Cốt trắng xóa, trầm mặt:
- Gia nhập đại liên minh, chúng ta sẽ bị thôn tính, Hải Hồn Hiệu vất vả mới lấy được sẽ bị người khác cướp đi. Triệu tập tiểu liên minh, bên trong lại có mấy cường giả? Tần Mệnh đáng giận, vậy mà cùng Táng Hải U Hồn hợp tác rồi.
Lữ Thiên Tường trầm ngâm:
- Tần Mệnh cùng Táng Hải U Hồn liên hợp sớm muộn gì cũng sẽ kích thích cục diện Vạn Tuế Sơn bây giờ, ta suy đoán, dùng không bao lâu liên minh lớn nhỏ tại Vạn Tuế Sơn liền chỉnh hợp, dùng nhỏ tụ lớn, mỗi cái liên minh ít nhất sẽ ở trăm người, lớn còn có thể sẽ có hơn hai trăm. Bọn hắn có thể sẽ tiếp tục lùng bắt Tần Mệnh, cũng có khả năng sẽ hướng dựa sát vào Tần Mệnh.
Bọn hắn vốn kế hoạch là bí mật tập hợp năm con thuyền nhỏ, tránh đi tất cả mọi người, chạy đến phần cuối Vạn Tuế Sơn, triệu hoán Hắc Giao chiến thuyền, sau đó tại trước khi người khác kịp phản ứng, thần không biết quỷ không hay đi thuyền rời khỏi.
Bọn hắn không chỉ muốn trốn khỏi Vạn Tuế Sơn, còn muốn đạt được tuyệt thế trọng bảo Hắc Giao chiến thuyền kia.
Nhưng tình thế bây giờ đột nhiên biến đổi, Tần Mệnh lại cùng Táng Hải U Hồn liên hợp, có được ba con thuyền nhỏ, các đoàn thể liên minh khác sẽ bị kích thích, trở nên càng ngày càng khổng lồ. Bọn hắn lẻ loi trơ trọi mười mấy người nào có tư cách nhúng chàm vào ba con thuyền nhỏ kia.
- Thiên Tường, ngươi có chủ ý gì sao?
Cao Mạch vô cùng bực bội, hắn không muốn cùng người khác chia xẻ thuyền nhỏ của bản thân, cũng không muốn cùng mấy trăm đến hơn nghìn người cùng một chỗ lên thuyền, hắn muốn độc bá Hắc Giao chiến thuyền.
- Hiện tại chỉ còn Liệt Phong Hiệu duy nhất không có xuất hiện, có khả năng là ở trong tay đội ngũ điệu thấp nào đó, giống chúng ta, lại có khả năng là ở trong tay liên minh khổng lồ nào đó. Việc cấp bách của chúng ta bây giờ là phải tra rõ ràng ở đâu.
- Sau đó thì sao? Đạt được hai chiếc lại có thể thế nào, còn không phải đoạt không đến ba chiếc trong tay Tần Mệnh.
- Chúng ta không đoạt, chúng ta hợp tác.
- Cùng Tần Mệnh hợp tác? Cái này cùng với việc chắp tay đưa lên hai con thuyền nhỏ có cái gì khác nhau.
Cao Mạch muốn chính là Hắc Giao chiến thuyền. Nhưng nếu như cùng Tần Mệnh hợp tác rồi, rời khỏi Vạn Tuế Sơn sau Hắc Giao chiến thuyền quy về ai? Nhất định sẽ bị Tần Mệnh cướp đi.
- Dùng tính cách hung tàn của Tần Mệnh, không giống như là loại người đại nhân đại nghĩa. Nếu như hắn tập hợp đủ thuyền nhỏ, chắc chắn tránh đi những người khác, lập tức rời khỏi nơi này. Chúng ta còn có thể xác định rõ đưa ra điều kiện, không thể mang càng nhiều người, theo hai phe chúng ta. Chờ đến trên thuyền...
- Như thế nào đây?
Lữ Thiên Tường cười khẽ:
- Đừng quên bảo bối trong tay của ta?
- A?
Sắc mặt Cao Mạch rốt cục cũng ‘sau cơn mưa trời lại sáng’, lộ ra nụ cười tươi, làm sao lại quên mất vật kia.
Đám người đằng sau cũng đều mà nở nụ cười.
- Khống chế được bọn hắn, ném vào dòng thời không, để cho bọn hắn hóa thành xương khô đi.
Lữ Thiên Tường trước khi tiến vào U Linh hải vực, vẫn là một mình lưu lạc hải vực, hắn có thể còn sống sót, cùng lúc càng ngày càng mạnh, tự nhiên có thủ đoạn để hắn sinh tồn, nhiều năm qua cũng đã nhận được rất nhiều bí bảo. Hiện tại bởi vì cảnh giới thoái hóa, rất nhiều thủ đoạn bảo vệ tính mạng không có cách nào dùng tới, nhưng vẫn là có một bảo bối có thể phát huy tác dụng, đó chính là Anh Hồn Địa Tàng Thảo!
Có kịch độc, có thể nói là quý tộc trong giới độc thảo.
Hơi mang lấy mê hương nhàn nhạt, lại có thể để cho người ta thần hồn điên đảo, xuất hiện ảo giác, tự tán linh lực.
Anh Hồn Địa Tàng Thảo vô cùng hiếm thấy, giá trên trời khó cầu.
Nhiều năm trước, Lữ Thiên Tường tại thời điểm thám hiểm một bí cảnh dưới biển sâu, may mắn phát hiện nó.