"Đúng vậy ta là Lâm Viên con của tộc trưởng"
Lâm Viên nói.
"Ta có cho ngươi lên tiếng à"
Lữ Thiên nói lại với giọng đầy xem thường.
"Ý của ngươi là sao".
Lâm Viên nhíu lông mày để trả lời,y cảm thấy tên đệ tử vân hải tông này có địch ý với bản thân mình, dù Lâm Viên suy nghĩ không biết mình đã đắt tội gì với đối phương.
"cho hỏi cao danh của vị là".
Lâm Viên vẫn đang nhẫn nhịn để xác định đối phương có phải thật sự có địch ý với mình không.
"Cho một kẻ phế vật như ngươi biết cũng được ta là lữ thiên là thiên tài của Vân hải tông 20 tuổi đạt trúc cơ sơ kì".
Lữ Thiên vừa ngẩng cao mặt lên mà nói dáng vẻ đầy kiêu ngạo, của kẻ bề trên dành cho người ở dưới của chủ nhà dành cho kẻ người hầu,cách nói của Lữ Thiên chứng tỏ dành thật sự Lữ Thiên không ưa và còn có ý thù địch với Lâm Viên.
"Tại hạ không đắc tội gì với Lữ Thiên huynh cả tại sao lại nhắm về phía ta"
Lâm Viên nói với giọng điệu đầy lạnh lùng
"Vì ngươi phế vật, cái phế vật đấy chính là cái tội của của ngươi vân hải tông không nhận một phế vật luyện thể kì tầng một như ngươi"
Lữ Thiên nói một cách đầy khinh bỉ hướng về Lâm Viên bắt hắn phải bỏ cuộc, không được gia nhập vân hải tông.
"Từ khi nào một tông môn nhỏ bé như vân hải tông lại tuyển một đệ tử xem thường người khác như ngươi vậy"
Lâm Viên trả lời lại.
"Hỗn xược Lâm Viên ngươi có biết đang nói chuyện với ai không đến cha ngươi còn không dám cuồng ngôn với tông môn như vậy".
Lâm Tông tức giận nói với Lâm Viên nhằm để kích động Lâm Viên, và để xây dựng hào cảm với Lữ Thiên một kẻ sống nửa đời ngươi như Lâm Tông thừa biết phải kết thù chuốc oán với ai.
Lâm Tông còn có ý khác qua cách giao tiếp với Lữ Thiên ông ta biết Lữ Thiên là một người kiêu ngạo, xem trời bằng vung vậy lên Lâm Tông mới khích tướng để Lữ Thiên đối phó với Lâm Viên.
Và cũng là để hạ thấp vị trí tộc trưởng của Lâm Hàn sau này còn có thể mượn cớ, Lâm Viên đắc tội với đệ tử vân hải tông mà các vị trưởng lão phế truất Lâm Hàn còn ông ta đường đường chính chính bước lên ngôi tộc trưởng, thậm trí còn thống nhất được cả thiên nhân trấn.
Nói đến đây thiên nhân trấn gồm có ba nhà là Lâm gia Nhu gia và Phách gia mỗi nhà nắm giữ một thế mạnh riêng Lâm gia nắm về đan dược,Nhu gia nắm về mỏ khoáng, Phách gia nắm về binh khí.
Nói đến Lâm gia tuy họ nắm về đan dược nhưng chủ yếu đan dược được cung cấp từ đan các, thế lực đan các phủ kín thiên hoang đại lục.Và đan dược được cung cấp chủ yếu là đan dược phàm cấp sơ kì.
Đan dược được chia làm năm loại phàm, tông, địa, hoàng, huyền đan dược còn được chia theo phẩm bậc mười cấp độ từ một đến ba là cấp thấp từ ba đến bảy là trung bình còn từ bảy đến 10 là hoàn mỹ.
Đan dược mà đan các đưa cho Lâm gia là phàm giai cấp thấp nhưng cấp thấp đã sao cũng đủ để thâu tóm thiên nhân trấn vì tu sĩ nào mà không cần đan dược chứ.
Nghĩ đến đây đôi mắt Lâm Tông không khỏi để lộ ra vẻ của một con cáo già, chỉ cần cháu hắn Lâm Tiến đến cảnh giới trúc cơ thì Lâm Tông sẽ mượn danh thống nhất thiên nhân trấn.
"Ha Ha sao chúng ta không tổ chức lâm gia thị tộc"
Lữ Thiên nói hắn thừa biết lão cáo già Lâm Tông đang nghĩ gì không phải tự nhiên hắn hai mươi tuổi đột phá trúc cơ, ngoài ngộ tính ra hắn còn phải có tâm cơ. Muốn lợi dụng hắn thá có phải là để người khác ngồi lên đầu mình việc này sao có thể chấp nhận được.
Khi nói ra mọi người đều ngạc nhiên vì Lâm gia thị tộc là phải tổ chức dưới sự chứng kiến của các trưởng lão, trong tộc và cả gia chủ của Lâm Gia,và hơn hết nếu tổ chức thì chả khác gì bố cáo cho cả thiên nhân trấn biết Lâm gia nội chiến.
"chuyện này không thể được"
Lâm Tiến phản đối lệnh bài gia nhập vân hải tông vốn đã thuộc về hắn giờ phải tổ chức thắng thì còn không sao, ngộ nhỡ thất bại thì không kể vị trí gia chủ tương lai mà cũng có thể hắn và ông hắn sẽ bị trục xuất khỏi tộc của mình.
"Sao ngươi không có niềm tin chiến thắng tên phế vật này à"
Lữ thiên nói.
"Ta"
Lâm Tiến ấp úng
"Ta đồng ý"
Lâm Viên phát ngôn với giọng đầy lạnh tanh hắn kiếp trước đường đường là hợp thể kì,tuy kiếp trước hắn không có kinh nghiệm phong phú, về chiến đấu nhưng ít ra hắn cũng tích lũy được một chút kinh nghiệm khi đi khám phá di tích thượng cổ, và cũng có đôi lần chiến đấu với những người cảnh giới thấp hơn mình.
Còn giờ đây kiếp này đối với những con người chỉ biết suy cái lợi trước mắt là chiếc ghế tộc trưởng của gia tộc này thì hắn có gì phải e sợ, cùng lắm đại khai sát giới vậy vì Lâm Viên Biết mình còn phụ thân.
Phụ thân Lâm Viên là Lâm Hàn là người thương con của mình một cách vô đối đây là thứ mà một trẻ mồ côi như Lâm Viên ở kiếp trước ước ao, cả đời thậm trí còn trở thành tâm ma khi độ kiếp lên hợp thể.
Nếu không phải là đan thần có khi Lâm Viên chưa chắc đã có kiếp này và được một bộ công pháp thiên cấp.