Đỗ Duy đến nhanh, đi cũng lẹ.
Hắn đã làm những gì cần làm, việc còn lại là giải quyết vấn đề của chính mình. Nhưng trong phòng tiếp khách bên trong nhà thờ, khuôn mặt của Tom hơi quỷ dị.
Vừa rồi, trước khi Đỗ Duy rời đi, hắn đã dùng lá bài Joker để giúp anh ta thực hiện điều ước hồi phục năng lực tình dục của mình.
Và giờ, anh ta cảm thấy mình lại có thể làm tình.
"Tôi nghĩ phải mất một thời gian dài mới có hiệu lực. Người anh em tốt còn nghiêm trọng hoá vấn đề. Tôi nghĩ cậu ấy đang lừa tôi."
Tom vô cùng đắc ý, mặt mũi đỏ hồng. Lúc này, anh cực kỳ muốn đến khu đèn đỏ.
Cha Tony đứng bên cạnh nói: " Đỗ Duy không thể nào nói dối con, cậu ta nói phải trả giá thì sẽ như vậy."
Tom khinh khỉnh nói: "Đỗ Duy? Người anh em tốt của tôi? Anh ấy hiểu về loại chuyện này sao, cả jhu đèn đỏ còn chưa tới nữa là! Con là cao thủ chơi gái đó nha."
Vừa nói, Tom vừa nói nhỏ với Cha Tony: "Đừng quên, giờ Cha đã ngoài sáu mươi tuổi mà vẫn có thể chinh chiến trong khu đèn đỏ, đều dựa vào những kỹ năng mà con đã dạy."
Cha Tony đỏ mặt: "Quả thực về phương diện này thì con là cao thủ, là Cha nghĩ nhiều."
Tom cười đắc ý nói: "Buổi tối có muốn đi khu đèn đỏ không? Con đãi, gọi mười em chân dài ngực bự đến! Không! Hai mươi!"
Cha Tony thốt lên: "Chơi lớn vậy sao?"
Tom tự hào nói: "Cha đã quên, tuần trước con đã dẫn theo cảnh sát đi càn khu đèn đỏ, những người đó đã hối lộ cho con rất nhiều tiền. Con có thể chơi bất cứ thứ gì chúng ta muốn.”
Cha Tony ngập ngừng: "Nhưng lần trước chúng ta đã suýt..."
Nhắc đến việc xỉn nặng và bước vào một quán bar đầy đàn ông lần trước, ông ta vẫn còn thấy sợ.
Tom cũng vô thức thít chặt mông của mình: "Điều Cha nói khá có lý, vậy... chúng ta có thể gọi dịch vụ tại nhà."
Cha Tony đồng ý và nói: "Cha nghĩ thế ổn đấy. Nhớ gọi cho Cha phụ nữ trẻ đã ly hôn, Cha không thích những người chưa ly hôn."
Tom vỗ vai hắn và nói: "Chuyện này không có gì khó. Tom thông báo tổ đội chiến thần của khu Đèn Đỏ của chúng ta đã chính thức trở lại.”
Nói xong, hình như Tom nghĩ tới điều gì đó.
Đột nhiên anh ta nói một cách khó hiểu: "Chờ đã, Cha đi ra ngoài trước, con đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn. Cha ra ngoài trước, con muốn kiểm tra."
Cha Tony gật đầu đồng ý: "Máy tính của Cha không có mật khẩu, cứ tự nhiên."
Tom xua tay nói: "Ra ngoài, đừng nói nhảm."
Cha Tony đành rời đi, đồng thời biểu lộ bản mặt thấu hiểu giữa đàn ông với nhau.
Sau khi ông rời đi, Tom nóng lòng ngồi trước máy tính và mở trình duyệt.
Không lâu sau, hơi thở của anh trở nên gấp gáp.
Hình ảnh trước mắt khiến anh ta có chút kích động, dù sao cảm giác lấy lại bản năng đàn ông thật sự rất tuyệt vời.
Tuy nhiên……
1 phút……
2 phút...
3 phút sau.
Tay của Tom đã run rẩy, cúi đầu không tin nổi, nói: "Cmn... Cmn... đụ! Đ*! Đ*! 3 phút!!!"
"Chỉ 3 phút?"
"Cmn tôi còn muốn gọi 20 em gái múp rụp để thác loạn?"
"Không được, tôi phải bình tĩnh, phải dùng kỹ năng, không thể chỉ 3 đồng hồ, tôi tuyệt đối không thể tiếp nhận chuyện này!"
Ngay lập tức, Tom nghiến răng, tiếp tục quay….
Lần này, anh ta quả thực đã phê hơn trước rất nhiều.
Nhưng điều đáng xấu hổ là... vẫn chỉ là 3 phút.
Sở dĩ nói tốt hơn rất nhiều là bởi vì Tom phát hiện trong vòng 3 phút là có thể làm xong 1 hiệp, sau 3 phút có thể dùng kỹ năng đặc biệt để nhanh chóng khôi phục.
Nhưng ý nghĩa hoàn toàn khác.
Đôi mắt của Tom đỏ hoe, nước mắt không ngừng chảy, anh buồn bã nói: "Chỉ cần nhanh chóng hồi phục đỉnh cao, thật ra cũng không phải là không thể chấp nhận được.”
"Nhưng tại sao tôi lại rất muốn khóc..."
"Voodun, chúng mày chờ đó cho tao, tao muốn liều mạng với chúng mày!"
...
Sau khi Đỗ Duy rời khỏi nhà thờ, hắn vội vã về nhà. Sau khoảng mười phút, đã đến trước cửa nhà.
Đây là một biệt thự nằm ở trung tâm thành phố, cũng là không gian cá nhân của hắn.
Theo thói quen, Đỗ Duy không lập tức mở cửa, mà quan sát bằng Quỷ Nhãn trước.
Trong Quỷ Nhãn, cả căn biệt thự khá yên tĩnh.
Không có dị thường nào phát sinh.
Nơi đây không giống như phòng khám tư vấn tâm lý đã bị động đất phá hủy, bởi lúc đó Đỗ Duy có thể nhận thức được toàn bộ căn nhà đang chuyển biến theo chiều hướng quái dị.
Nhưng hiện tại, căn biệt thự này lại biểu hiện bình thường.
Dường như trong thời gian hắn đi vắng, chiếc đồng hồ cổ cũng không làm gì.
"Nó làm tôi hơi khó chịu."
Đỗ Duy lẩm bẩm, sau đó lấy chìa khóa ra mở cửa.
Két...
Tiếng cửa mở vang lên.
Trong nhà, chiếc đồng hồ cổ vẫn treo trên tường phòng khách, kim đồng hồ chồng lên nhau phát ra tiếng lách cách.
Bên cạnh là Annabellele.
Nhưng lúc trước, chiếc tủ kính này đã vỡ tan tành.
Đỗ Duy không biết điều này, nhưng sau khi vào phòng, tầm mắt của hắn nhìn về Annabelle một lúc.
Annabelle không trả lời.
Nhưng ánh mắt của Đỗ Duy có chút quỷ dị: "Mày không sợ tao sao?"
Giọng của hắn hơi lạ.
Đồng thời, chậm rãi đi về phía Annabelle. Nó lập tức quay đầu lại nhìn Đỗ Duy. Con ác linh búp bê khẽ run lên như thể nghĩ đến điều gì đó.
Vẫn như trước, nhưng Đỗ Duy lại lôi ngay ra khẩu súng kíp, hắn lạnh lùng nói: "Quá giả dối, nếu mày sợ tao thì không cần tao nhắc nhở."
"Khi tao phát động Đánh Dấu, mày đã phát điên lao về phía tao. Không phải mày muốn tấn công tao, mà là mày giật mình."
"Loại chuyện này đã xảy ra nhiều hơn một lần, tao không thấy có vấn đề gì cả, nhưng hành vi hiện giờ của mày..."
Nói đến đây, Đỗ Duy nâng khẩu súng lên, chỉa vào Annabelle trong tủ: "Tao rất khó yên lòng..."
Sự cảnh giác của hắn chưa bao giờ bị hạ thấp.
Ngay cả đối với Cái Bóng, Đỗ Duy vẫn luôn thầm đề phòng.
Huống chi là Annabelle luôn bị giam trong tủ đóng khung.
Con búp bê ác linh này giờ không hữu dụng lắm đối với Đỗ Duy.
Nói một cách đơn giản, giá trị lợi dụng không lớn.
Nếu có nó xuất hiện vấn đề, Đỗ Duy sẵn sàng giết nó, cũng không để lại tai hoạ ngầm.
Bên trong tủ, Annabelle run rẩy đập vào cửa kính tủ.
Nó trông không khác trước.
Nhưng Đỗ Duy hoàn toàn không tin, ngón tay ấn nhẹ cò súng, chuẩn bị bắn.
Tuy nhiên, khi sắp bóp cò.
Đỗ Duy bất ngờ quay súng nhắm vào đồng hồ cổ...
Bang.
Có rất ít khói...
Tuy nhiên, phát súng này vô dụng.
King king...
Kim đồng hồ chồng lên nhau chuyển sang nấc khác. Một viên đạn bay lơ lửng trước đồng hồ cổ, chỉ cách mục tiêu 10cm. Đột ngột kim đồng hồ quay ngược trở lại.
Điều quỷ dị đã xảy ra...
Viên đạn bay lơ lửng, giống như sự đảo ngược thời gian, theo quỹ tích đạn đạo, quay trở lại khẩu súng kíp, kèm theo một lượng khói nhỏ nhanh chóng co lại. Cùng lúc đó, một khí tức cực kỳ đáng sợ lan tỏa khắp căn phòng...