Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ ( Dịch Full )

Chương 517 - Chương 517: Thành Phố Chết

Chương 517: Thành phố chết Chương 517: Thành phố chết

Bên ngoài và bên trong thành phố, hoàn toàn là 2 thế giới.

Khi đám người Minette vào thành phố.

Phóng mắt nhìn xung quanh, mọi thứ đều u ám.

Mơ hồ, như ẩn như hiện.

Cứ như có ai đó đang thì thầm bên tai những lời khó hiểu, khiến người ta có loại dục vọng nổi điên.

Nhưng không có ai...

Họ không nhìn thấy ai cả.

Có vẻ như thành phố này đã trở thành một thành phố rỗng.

Màu sắc quỷ dị lóe lên trên khuôn mặt xinh đẹp của Minette.

Nàng đột ngột liếc nhìn lại.

Con đường lúc tới đã biến mất.

"Chúng ta dường như được đối đãi đặc biệt."

Những người khác cau mày nói: "Không gian xảy ra hỗn loạn, chúng ta đã bị thu hút vào một thành phố London xa lạ."

Đang nói, đột nhiên họ nhảy khỏi lưng ngựa.

Máu đen phun ra từ lỗ mũi của những con ngựa, sau đó toàn bộ cơ thể chúng bị phân hủy với tốc độ quá nhanh, trong nháy mắt chỉ còn trơ lại xương.

Nhưng dù vậy, bộ xương vẫn không rơi rụng.

Những bộ xương ngựa này quay đầu lao vào bóng tối.

Khi Minette nhìn thấy điều này, nàng cười nhạo: "Đây là món quà gặp mặt mà nó tặng cho chúng ta, giờ nó sắp sửa trở thành Ma Thần. Nên đã kéo chúng ta vào nơi ma quái này, để ngăn chúng tôi phá hỏng kế hoạch của nó."

Một gã độc nhãn ngồi xổm xuống, ấn lòng bàn tay xuống đất.

"Chờ một chút, nơi này có vẻ khác với những gì chúng ta nghĩ."

"Đúng là thành phố London, nhưng hình như là 3 ngày sau."

Nghe vậy, Minette cau mày nói: "3 ngày sau, ý của cậu là, thời gian của chúng ta bị gia tốc?"

Người đàn ông một mắt khó hiểu nói: "Chưa chắc là gia tốc, có thể là ngưng đọng."

Những người khác cúi đầu trầm ngâm.

Minette lạnh lùng nói: "Cậu có chắc đây là London 3 ngày sau?"

"Vâng... tôi khá chắc chắn."

Minette xoa thanh kiếm dài, quay đầu nhìn xung quanh, thành phố hoang vắng này khiến nàng cảm thấy rất tệ.

"Nếu đã vậy, lúc chúng ta vào thành đã bị ngưng đọng, nhưng đây không phải là một dấu hiệu tốt, chỉ có thể nói nó đã có được thực lực không thể khống chế."

Trừ câu đó ra, Minette không nói gì thêm.

3 ngày sau, London trở thành một thành phố chết.

Vậy thì những gì xảy ra trong vòng 3 ngày này phải nói là rất tàn khốc.

Hơn nữa, thủ phạm chịu trách nhiệm cho tất cả những điều này là người đàn ông kia.

Trong lòng có chút nhói đau: "Vì sao anh lại trở thành dáng vẻ mà em ghét nhất? Không phải anh từng nói, dù không còn là người cũng không có nghĩa không còn là chính mình?"

Thanh kiếm dài mà nàng cầm trên tay dường như cũng thay đổi theo cảm xúc của nàng.

Một luồng khí ngày càng lạnh tỏa ra từ thanh kiếm.

Hơn nữa, màu máu hiện lên trong mắt nàng.

Năng lực nhìn thấy tương lai lại phát động.

Nàng lại nhìn thấy cảnh tượng chết chóc.

Mà lần này, nàng chỉ nhìn thấy một đôi mắt.

Đó là đôi mắt của ác linh Đỗ Duy, đen kịt một màu, không có sự khác biệt giữa con ngươi và trong đó, không hề có cảm xúc trong đó.

Phụt……

Minette nôn ra một ngụm máu, nàng nửa quỳ chống kiếm lên mặt đất.

Khuôn mặt của những người khác thay đổi đáng kể.

"Thưa bà Minette, bà..."

Minette lau vết máu nơi khóe miệng, nghiến răng nói: "Nó vẫn chưa thành công, nếu không tôi đã không nhìn thấy mắt của nó. Nó nhất định vẫn ở thành phố này, chúng ta phải tìm ra và ngăn chặn kế hoạch của hắn ngay."

...

Độ ẩm trong không khí càng lúc càng đậm đặc.

Mây đen cứ như bị nhiễm mực, đen đến mức khiến người ta hoảng hồn.

Thỉnh thoảng, còn có tiếng sấm vang lên.

Nhưng không hề có chút ánh sáng nào, cứ như tia chớp cũng bị mây đen bao phủ, nhìn ra xa mới thấy sự khác biệt giữa ngày và đêm đã hoàn toàn lẫn lộn.

Corrion Dawkwe chỉ cảm thấy thế giới đầy ác ý.

Gã tiếp tục chạy về phía trước.

Hunter theo sau gã là người đàn ông trung niên tên là Tori.

Tuy nhiên, lúc này hai người đều rất chật vật.

Cơ thể họ chảy đầy máu. Cả hai đều bị thương nặng.

Trong bóng tối, ánh mắt đầy rẫy ác ý, không hề dao động, vẫn bám sát phía sau.

"Tại sao lại như vậy?"

"Lẽ nào chúng ta sẽ chết ở đây, cùng chết với toàn bộ London sao?"

"Bà Minette ở đâu, tại sao vẫn chưa xuất hiện?"

Corrion Dawkwe ho ra máu, bước chân càng lúc càng vô vọng.

Những gì xảy ra trong 3 ngày qua giống như một cơn ác mộng.

Gần hai trăm ác linh xuất hiện khắp London.

Mỗi ác linh đều rất đáng sợ, toả ra ác ý tràn ngập thành phố, như thể một tồn tại đáng sợ sắp hồi sinh, mà chúng trở thành đội tiên phong.

Không ai biết những ác linh đó đến từ đâu.

Nhưng chắc chắn có liên quan đến chuyện ngài công tước đã phát điên.

Bởi vì lũ ác linh hề làm tổn thương giáo đồ của Vidar, chúng lấy khu vực trung tâm nhất của thành phố làm phạm vi hoạt động.

Cả thành phố bị bao trùm trong nỗi sợ hãi.

Corrion Dawkwe nhớ rõ, vào ngày đầu tiên, họ lấy được phong thư, đang muốn tìm Công tước, nhưng thứ đợi chúng lại là Hunter.

Tồn tại khủng bố đạt cấp độ ma linh.

Con quỷ đó vô cùng quỷ quyệt, chỉ đánh lén từ trong bóng tối.

Họ thậm chí chưa nhìn thấy mặt của công tước, đã mất 3 Hunter.

Đồng thời, giáo phái Vidar cũng đang phát triển nhanh chóng ở London, những người bình thường cũng tham gia, muốn tìm kiếm nơi che chờ khi Thần sắp đến.

Nhưng ngày hôm sau, mọi người đều sa ngã.

Bởi vì họ không thể xin được che chở, mà chỉ càng lún càng sâu.

Nỗi sợ hãi như nấm mốc, lan truyền với tốc độ điên cuồng.

Không ai có thể tránh khỏi tai hoạ.

Ngay cả những Hunter như Corrion Dawkwe, không thể thoát khỏi cái lạnh ngột ngạt như đến từ địa ngục.

"Chúa ơi... xin hãy cho chúng con chút gợi ý."

Corrion Dawkwe khẩn cầu.

Tori biến sắc, hét lớn: "Mau chạy đi, bóng đen lại đến rồi."

Trong lúc đang nói, một con dao nhọn lặng lẽ xẹt qua trong bóng tối, xuất hiện ngay sau lưng của Corrion Dawkwe, đâm thẳng vào tim gã

"Biến đi..."

Corrion Dawkwe rút một thanh kiếm liễu từ tay áo, chém vào con dao sắc nhọn.

Keng.

Nhưng sau đó, sắc mặt của gã thay đổi, bởi vì con dao sắc bén như nam châm, giữ chặt thanh kiếm liễu, khiến cho đòn đánh của gã trở nên vô dụng.

Hơn nữa, một con dao sắc nhọn khác bỗng quỷ dị đâm vào đầu gã từ trên xuống.

Thấy vậy, Tori lo lắng lao về phía trước.

Nhưng y biết điều đó vô dụng, con ma linh này vốn đã rất đáng sợ, lại còn thích cái trò đánh lén bỉ ổi, thật không biết xấu hổ.

Con dao sắc nhọn đã xuyên qua đầu của Corrion Dawkwe.

Máu văng tung tóe.

Nhưng vào lúc này, cả 2 con dao nhọn đều dừng lại và không tiếp tục.

Cái Bóng xuất hiện trước mặt Corrion Dawkwe, với đôi mắt đỏ ngầu đang mở trừng trừng nhìn nhóm người trước mặt.

Nó nhìn thấy một người phụ nữ giống hệt Alexis.

Ngay sau đó, người phụ nữ lập tức xuất hiện ngay phía trước Cái Bóng.

Rút thanh kiếm dài ra, lập tức chém xuống.

Một hơi thở kỳ dị bao quanh thanh kiếm, dường như có một tồn tại khủng khiếp nào đó, đang khóa chặt Cái Bóng.

Cái Bóng không thể chống lại nổi.

Nó tan biến trong bóng tối, không chút do dự chuồn mất.

Bình Luận (0)
Comment