Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ ( Dịch Full )

Chương 528 - Chương 528: Giấc Mơ Của Tom Không Bao Giờ Khiến Đồng Râm Thất Vọng

Chương 528: Giấc mơ của Tom không bao giờ khiến đồng râm thất vọng Chương 528: Giấc mơ của Tom không bao giờ khiến đồng râm thất vọng

Ngay khi Freddy hét lớn tuyệt vọng.

Bên trong Twilight ở Thụy Sĩ.

Ryan hiếm khi đi vệ sinh trong WC.

Bởi vì không biết gần đây James có bị cảm lạnh hay không, cứ tiêu chảy liên tục.

Mặc dù Ryan biết rằng đó là do gã ngày nào cũng cướp chăn, nhưng gã không thừa nhận.

Ai sẽ nhận sai với nô lệ của mình chứ?

Nhưng đột nhiên Ryan hít một hơi, còn chưa kịp tiểu xong đã bị cắt ngang, đau đớn đến xanh cả mặt.

"Chết tiệt, tên ngốc nào lại kêu Ryan là ba?"

"Ồ! Tao hiểu rồi, ra là Freddy!"

"Đù! Hôm nay tôi phải dạy cho nó một bài học!"

Ryan giân run cả người, tiếp tục đi tiểu.

Nhưng gã không phát hiện nước trong bồn cầu đang sôi ùng ục và sủi bọt, toát ra một hơi thở kỳ dị.

Trước đó, Ryan đã nói với Đỗ Duy rằng Nam tước gã đã tự phong một lãnh địa, đó là Twilight.

Năng lực muốn gì được nấy ở trên bệnh nhân tâm thần, hoàn toàn không thể kiểm soát được.

Cực kỳ BUG.

Trời biết lãnh địa trong thế giới quan của Ryan là cái quái gì.

...

Ở một nơi khác.

Sau khi Freddy rơi vào tuyệt vọng. Trước khi Ngôi nhà kinh dị chuẩn bị biến nó thành một con rối, nó trực tiếp biến mất tại chỗ, rồi xuất hiện trong thế giới bức tranh.

Đầu tiên là mờ mịt nhìn xung quanh.

Sau đó, nó thấy Đỗ Duy đang cười đểu.

"Ma quỷ Đỗ..."

Freddy thì thầm theo bản năng.

Sau đó, không chút do dự, nó quỳ xuống đất dập đầu.

Đầu dập rầm rầm.

"Ma quỷ Đỗ... em sai rồi, anh tuyệt đối đừng giận. Từ nay về sau, em chỉ có thể chết ở trong tay anh. Nếu ai muốn giết em, em sẽ giết hắn trước."

Đỗ Duy nhìn Freddy đang điên cuồng dập đầu, vẫn giễu cợt: "Thật sao? Nhưng vừa rồi không phải mình rất muốn làm chủ sinh tử của bản thân sao?"

Freddy run rẩy nói: "Không, không, không, sinh tử của em chỉ có thể ở trong tay anh."

Đỗ Duy lạnh lùng nhìn nó đang định nói, chỉ phát hiện trong bóng ngược của thành phố bên ngoài bức tranh, xe buýt đã đụng vào Ngôi nhà kinh dị.

2 tồn tại quỷ dị hoàn toàn điên cuồng, mọi đòn tấn côn đều diễn ra trong vô hình. Giống như một gamer tuân thủ quy tắc. Nhưng vì Freddy đã kéo tất cả ác linh vào trong giấc mơ của Đỗ Duy, thế nên mục tiêu của 2 tồn tại quỷ dị đã mất.

Ai có thể chịu được...

Mí mắt của Đỗ Duy nhảy loạn, mơ hồ có dự cảm xấu.

Cứ tiếp tục, có thể bóng ngược của thành phố sẽ tan vỡ.

"Phải chạy mau."

Đỗ Duy hung hăng nói với Freddy: "Lập tức đưa tao vào giấc mơ của Tom, nếu không tao nhất định sẽ giết mày."

Mắt của Freddy sáng lên.

Đỗ Duy lập tức đổi giọng: "Không phải, tao nói sai rồi. Tao sẽ để Ryan quấy rối mày 24/24. Mày biết là gã chỉ nghe lời tao."

Freddy nổi cả da gà, hắn vội vàng nói: "Đúng vậy, giờ em sẽ đưa anh vào trong mộng của Tom."

Sau đó, nó vươn tay về phía Đỗ Duy.

"Ma quỷ Đỗ đừng hiểu lầm, nếu em không chạm vào anh, em không thể đưa anh đi."

Đỗ Duy nheo mắt, trên tay phải lại xuất hiện hoa văn kim đồng hồ.

"Mày nghĩ nhiều rồi, sao tao có thể hiểu lầm mày."

...

Mọi người đều sẽ nằm mơ.

Một học giả chuyên về giấc mơ đã từng đề xuất một lý thuyết. Giấc mơ là một thế giới khác. Nó được xây dựng bởi tiềm thức của con người, không tồn tại trong thực tế, nhưng lại căn cứ trên thực tế.

Ảo tưởng không có nghĩa là không tồn tại.

Đối với Tom, những giấc mơ cũng được liên kết với tiềm thức của anh ta.

Đơn giản và dễ hiểu.

Giấc mơ mang toàn là club, và khu đèn đỏ.

Có những phụ nữ ăn mặc hở hang ở khắp mọi nơi.

Đó là một thiên đường cho đàn ông.

Khi Freddy kéo Đỗ Duy vào giấc mơ, họ xuất hiện ở khu đèn đỏ. Nơi tràn ngập ánh sáng hồng mơ hồ lập lòe.

Nhiều phụ nữ đang xếp hàng, ở đầu hàng dường như có một người đàn ông đang ngồi trên ghế sô pha, không biết anh ta đang làm gì.

"Người kế tiếp."

Đây là giọng của một người đàn ông, nghe có vẻ rất dâm tiện, nhưng lại lộ vẻ mệt mỏi không thể che giấu.

Freddy khi nghe đến đây thì sững sờ: "Ma quỷ Đỗ, người bạn Tom này của anh đúng là sành chơi."

"Tôi đột nhiên cảm thấy rằng chết thật lãng phí."

"Tôi muốn sống."

Đỗ Duy mặc kệ, không để ý tới những người phụ nữ hở hang kia, trực tiếp đi về phía trước.

Sau đó, hắn thấy Tom áo quần xộc xệch ngồi trên ghế sofa, với đôi má hóp và đôi mắt đen láy, như thể đã chơi quá sức.

Tom vừa nhìn thấy Đỗ Duy, lập tức sửng sốt: "Anh bạn, tại sao anh lại xuất hiện trong giấc mơ của tôi?"

"Cái này quá phản khoa học, tôi không thích đàn ông."

Đỗ Duy đen mặt nói: "Tôi chỉ tới chào hỏi cậu, sẽ đi ngay"

Tom chợt nhận ra: "Thì ra là như thế, anh đi gần một tuần rồi, xem ra anh phải nhớ những năm tháng vui vẻ của chúng ta."

Vừa nói, Tom xúc động nói: "Thật ra tôi luôn cảm thấy rằng, với tư cách là bạn tốt, thật đáng tiếc khi anh không gia nhập Chiến đối càn quét khu đèn đỏ của tôi và Cha Tony."

"Nhưng sau đó tôi đã cân nhắc tỉ mỉ, nếu anh gia nhập những người phụ nữ đó chắc chắn sẽ muốn ngủ với anh. Cha Tony và tôi chỉ có thể hâm mộ, và ghen ghét."

Anh ta tiếp tục luyên thuyên: "Thật ra dạo này tôi rất nhớ anh. Quan trọng nhất là rất nhiều chuyện không tiện nói với Cha Tony.”

"Anh không biết, tôi đã chuyển đổi từ súng bắn tỉa sang súng tiểu liên. Mặc dù mỗi lần chỉ có 3 phút, nhưng 24h/ngày có thể phân ra rất nhiều lần."

"Điều quan trọng nhất không phải là quá trình, mà là kết quả."

"Lúc rảnh rỗi ta cùng đi chơi gái."

Đỗ Duy cực kỳ bất đắc dĩ nhìn Tom, hắn muốn hỏi xem có chuyện gì kỳ lạ xảy ra ở New York trong thời gian mình đi vắng không.

Nhưng nhìn thấy Tom dâm ô đến vậy trong mơ.

Hắn cũng lười nhiều lời.

Hắn quay đầu bất đắc dĩ nói với Freddy: "Dẫn tao ra ngoài."

Freddy do dự: "Em... em ở lại được không, em hứa sẽ không làm tổn thương bạn tốt của anh, em chỉ ở bên tham quan học tập."

"Loại cuộc sống này đã làm sụp đổ trí tưởng tượng của ưm."

Đỗ Duy lạnh lùng nói: "Tap không muốn nói lần thứ hai."

Freddy bị giọng điệu của hắn doạ sợ, lập tức nắm Đỗ Duy biến mất.

...

Trong thực tế, trong Phòng tiếp tân của nhà thờ ở Bắc Brook.

Bây giờ là 11:48 tối.

Tom đang nằm trên ghế sô pha, ngửa đầu ngủ ngon lành, còn nở nụ rất dâm dê.

Cha Tony nằm gục trên bàn, ngáy khò khò

Trong suốt một tuần Đỗ Duy biến mất, Vodun luôn hoạt động ở New York, hai người đều muốn đi chơi gái, nhưng họ vẫn luôn ghi nhớ những gì Đỗ Duy đã nói.

Giám thị tà giáo này. Vì vậy, họ đã cố hoãn sự sung sướng đó lại.

Tuy nhiên, trong sọt đựng giấy vụn trên mặt đất, đống giấy vệ sinh đã sử dụng chất cao như núi như đang ám chỉ điều gì đó.

Đột ngột, Đỗ Duy và Freddy đã xuất hiện ở nơi này.

Ngay sau đó, hắn túm lấy cổ Freddy, vô cảm hỏi: "Ác mộng là gì?"

Freddy hoảng hốt, lo sợ; nhưng nghe xong lời này, ánh mắt lập tức trống rỗng: "Là Đỗ Duy."

Đây là hậu thủ.

Ngay sau đó, Đỗ Duy nói: "Mày sẽ quên hết những chuyện đã xảy ra sau đó trở lại trong giấc mơ của tao. Nếu không có sự cho phép của tao, mày mãi mãi không bao giờ bước ra khỏi thế giới quan của mình."

Sau đó, Freddy không đợi Đỗ Duy thúc giục, thật sự trở lại trong mộng của hắn.

Mà giờ đã đúng 12 giờ.

Có lẽ... khi nó trở lại giấc mơ, nó sẽ tình cờ gặp Ryan.

Bình Luận (0)
Comment