Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ ( Dịch Full )

Chương 542 - Chương 542: Phản Diện Trời Sinh Đỗ Duy

Chương 542: Phản diện trời sinh Đỗ Duy Chương 542: Phản diện trời sinh Đỗ Duy

Mọi người đều vào chỗ ngồi của mình quanh bàn hội nghị.

Nhưng bầu không khí rất lạ.

Ít nhất điều này đúng với Mercer, y đột nhiên cảm thấy vào lúc này dường như y là kẻ yếu nhất Vanity.

Ngược lại, Đỗ Duy vừa gia nhập...

Mang theo ma linh, và các lá bài tẩy chưa rõ, cộng với thân phận công tước.

Làm sao so?

Trước đây y có vị trí thấp nhất trong Vanity, nhưng giờ vẫn vậy.

Điều quan trọng nhất là thằng khốn này hòa nhập quá nhanh.

Mercer lạnh lùng nhìn Đỗ Duy đang đeo mặt nạ ngồi bên cạnh, càng lúc càng khó chịu.

Y không khỏi suy nghĩ: "Không sai, theo thông tin tôi tìm hiểu được, cho dù Đỗ Duy là công tước, nhưng tính cách rất ngay thẳng, sao giờ có thể hòa nhập nhanh như vậy?"

"Hắn vẫn luôn ngụy trang sao?"

"Trên thực tế, hắn cũng là phản diện giống như chúng ta?"

Nếu phong thư biết độc tâm thuật, nó sẽ cảm thấy giờ nó đã gặp được tri kỷ, bởi vì theo quan điểm của nó, chủ nhân Đỗ Duy là nhân vật phản diện lớn nhất trên thế giới, những người khác... chỉ là trò cười.

Vào lúc này trên bàn hội nghị, những người khác bắt đầu lên tiếng.

Có người nói: "Giờ ngài công tước đã gia nhập Vanity. Bất kể ngài đã làm gì, Vanity đều sẽ chấp nhận."

"Ngài cũng cần hiểu chúng ta đang làm gì."

Người nói là Phelan.

Đỗ Duy nghe ra giọng nói của lão ta, gật đầu: "Mời nói."

Phelan tiếp tục: "Là thế này, Vanity được thành lập ngay khi 72 Ma Thần của Solomon xuất hiện. Sau khi ác linh ra đời, chúng ta đã có hàng nghìn năm lịch sử."

"Trong những năm dài này, luôn chỉ có 13 thành viên."

"Mỗi người chúng ta đều là Hunter hàng đầu, những gì chúng ta phải làm là đánh cắp sức mạnh của Ma Thần, đó là điều mà ngài đã từng làm, Công tước."

Nói xong, mọi người đều nhìn về Đỗ Duy.

Ánh mắt của mọi người đều có chút quỷ dị, bởi vì nói trắng ra bọn họ đều đang đi trên con đường mà Đỗ Duy đã bước.

Trong quá khứ, ai cũng biết vị tiền bối này đã thất bại.

Đỗ Duy nhìn thấy hết những ánh mắt này, hắn thờ ơ nói: "Đánh cắp sức mạnh của Ma Thần là thủ đoạn phản kháng duy nhất chúng ta làm, chỉ bằng cách này, chúng ta mới có thể giải quyết chúng."

"Hơn nữa, vào thời điểm nào đó trong quá khứ, có người đã tự tay giết chết Ma Thần, vì vậy tôi không phải là người đầu tiên."

Phelan gật đầu và nói: "Đúng, nhưng đó là một quá khứ chưa được biết đến. Ngay cả Vanity cũng không có hồ sơ chính xác, chúng tôi vẫn tán đồng ngài hơn."

"Ngoài ra, liên quan đến cổng địa ngục, tất cả chúng ta, ngoại trừ Mercer đều đã vào."

"Ngoài việc nhận được thông tin chúng ta muốn, chúng ta cũng sẽ nhận được các vật phẩm liên quan đến Ma Thần, bao gồm một số thứ trái với lẽ thường."

"Nhưng hầu hết cánh cổng địa ngục đều bị che giấu, chúng tôi đã rất khó tìm ra chúng."

Sau khi nói xong, Phelan im lặng.

Lão ta nhìn Đỗ Duy thật sâu, đành phải đề cập chuyện này, dù thế nào đi chăng nữa, hắn cũng không phù hợp với hình tượng lâu nay của Vanity.

Là một nội gián, dĩ nhiên lão đã có kế hoạch của riêng mình.

Đỗ Duy có thể hiểu điều này.

Hắn giả vờ tò mò hỏi: "Chưa ai trong thời của tôi từng chạm vào cánh cổng địa ngục. Tôi đã tìm hiểu về nó trước khi khôi phục trí nhớ."

Trong khi nói chuyện, Đỗ Duy lại duỗi ngón tay về phía Mercer. Mercer đột nhiên cảm thấy dường như không phải ý kiến hay khi để người đàn ông này trở thành 1 thành viên của Vanity.

"Trước đây Mercer đã đưa cho tôi một tấm bản đồ. Nó ghi lại rằng một bá tước bước ra khỏi địa ngục, còn mang theo cân vàng để trả thù thế giới này."

"Địa ngục được viết trên đó có phải ám chỉ đến cổng địa ngục không?"

Có người ngay lập tức nói: "Đúng, nhưng cánh cổng địa ngục đó đã bị phá hủy bởi người tạo ra chiếc mặt nạ mà ngài đang đeo, còn những cánh cổng địa ngục khác thì đã xảy ra rất nhiều rắc rối."

"Vậy thưa ngài, sau khi gia nhập Vanity, ngài sẽ không gặp phải quá nhiều thứ lộn xộn. Chỉ cần tìm được cổng địa ngục, hoặc chúng ta có thể cùng nhau đi vào, hoặc ngài có thể vào và lấy ra thứ gì đó."

"Chúng ta chỉ cần hiểu Ma Thần, thì có thể trở thành Ma Thần."

"Đến lúc đó, cả thế giới sẽ là của chúng ta."

Vừa nói đến đây, bỗng có người lạnh lùng cắt ngang: "Đủ rồi, Brand, nói cái khác đi, giờ công tước vừa mới gia nhập với chúng ta, không cần vội vã giao nhiệm vụ cho ngài ấy."

Brand, người bị cắt ngang, cau mày rồi nói bằng giọng điệu có phần không mấy thiện cảm: "Gascoigne, tật xấu thích chặn họng người khã vẫn không chịu thay đổi. Đã một trăm năm rồi, tôi hy vọng một trăm năm sau, hoặc là ông tự cắt đứt lưỡi, hoặc bạn có thể loại bỏ cái tật thích chỏ mõ lung tung của mình."

Giọng điệu của Brand rất gay gắt.

Mối quan hệ giữa ông ta và Gascoigne luôn tồi tệ, họ luôn xung đột bạo lực trong bí mật, ở ngoài sáng thì luôn tranh cãi.

Nếu không phải vì mọi người cần thiết phải thỉnh thoảng gặp nhau, e rằng ông ta vĩnh viễn sẽ không bao giờ muốn gặp Gascoigne trong suốt phần đời còn lại của mình.

Người đàn ông tên Gascoigne càng lạnh lùng hơn khi nghe những lời đó.

Lão nói: "Trước khi điều đó xảy ra, tao sẽ cắt đứt lưỡi của mày trước."

Những người khác không thèm để ý cảnh tượng này.

Dường như đã quá quen với việc này.

Đỗ Duy thấy khá thú vị, nghĩ hầm: "Quan hệ giữa hai người này xem ra rất không tốt. Có thể bọn họ có thể giúp ta, nhưng cần xác minh. Ngộ nhỡ đối phương là người mà hắn cần tìm.''

Dù sao không phải chỉ hắn biết diễn, những người khác cũng vậy.

Nói cách khác, tất cả mọi người sống đủ lâu để trở nên vô cản và thần bí, trừ khi họ đạt đến một trình độ thực lực nhất định, mới có thể không màng thế sự.

Gascoigne hờ hững nhìn Đỗ Duy: “Ngài công tước, tôi rất tò mò, trạng thái hiện giờ của ngài là gì, có thật toàn bộ ký ức đều đã hồi phục hay không?”

Đỗ Duy nhướng mày: "Đây là hai câu."

Gascoigne thừa nhận: "Tôi muốn đưa ra đánh giá về tình trạng hiện tại của ngài, bởi vì chúng tôi biết rằng ngài có vòng tròn xã hội của riêng mình, bạn bè và người phụ nữ của ngài. Giờ ngài đã phản bội lại giáo hội, vậy ngài còn gì bận lòng không?"

"Những người như chúng ta đã không còn nhược điểm về cảm xúc nữa. Chúng ta chỉ còn mục tiêu."

"Chúng tôi hy vọng ngài và chúng tôi có thể nhất quán."

Đỗ Duy nhìn Gascoigne, bình tĩnh nói: "Thật ra trạng thái hiện giờ của tôi là chuyển sinh. Ta quả thực đã chết trong quá khứ, trí nhớ cũng chưa khôi phục hoàn toàn."

"Ví dụ, tôi nhớ ở tiền kiếp tôi có một cô bạn gái, nhưng không thể nhớ nổi tên của của cô ấy."

"Còn về bạn bè, người yêu?"

"Tôi là công tước, không phải Đỗ Duy."

Bình Luận (0)
Comment