Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ ( Dịch Full )

Chương 547 - Chương 547: Mặt Nạ Ở New York?

Chương 547: Mặt nạ ở New York? Chương 547: Mặt nạ ở New York?

Đỗ Duy không thể nào biết được cuộc trò chuyện giữa Gascoigne và Brand, cuộc trao đổi cũng nhanh chóng kết thúc.

Nếu như Đỗ Duy biết, cũng chỉ cười nhạo.

Nghĩ một chút, lần cuối cùng Gascoigne nói điều tương tự, kết cục đã rất bi thảm.

...

Ngày hôm sau, tất cả người của Vanity đều ra khỏi tòa nhà hình vuông khổng lồ.

Alfalia với tư cách là lãnh đạo.

Y nhìn mọi người, nói bằng giọng không thể nghe ra bất kỳ cảm xúc nào: "Mọi người, lần tới chúng ta gặp lại, nếu không có gì bất ngờ thì chắc là vào tháng 4 vào năm sau nữa."

"Trong khoảng thời gian này, nhiệm vụ ban đầu nhất định phải tiến hành thuận lợi."

"Bất kể các người dùng phương pháp nào, tôi hy vọng sẽ nhìn thấy nhiều vật phẩm liên quan đến Ma Thần khi tôi đến đảo hồ lần tới."

"Nếu thuận lợi, lễ tế sẽ được tiến hành vào lúc đó."

Những người khác lạnh lùng gật đầu.

Sau đó, Alfalia nhìn về phía Đỗ Duy.

"Ngài công tước, tình huống của ngài khá đặc biệt. Hiện tại người bên ngoài rất chú ý đến ngài. Mong ngài và Brand sau khi lấy được mặt nạ có thể ở trên vùng biển quốc tế một thời gian. Bởi vì theo như tôi biết thì vùng biển quốc tế đó có một cánh cổng địa ngục."

"Cánh cổng đó chính là cánh mà Matthew đã đi vào."

"Thứ nhất có thể để ngài thể hiện năng lực của mình, mặt khác cũng có thể để thế giới dần lãng quên ngài."

Nghe vậy, Đỗ Duy bình tĩnh nói: "Tôi đi."

Trên thực tế, hắn đã lên kế hoạch bỏ trốn.

Không thể đi đến một vùng biển quốc tế ma quái như vậy.

Thấy vậy, Alfalia cũng không nói thêm nữa, xoay người bước ra ngoài.

Mỗi bước đi, thân hình của y đều vặn vẹo dữ dội. Dần dần trở nên mờ nhạt dần, sau đó tan biến.

Những người khác dường như đã quen thuộc cảnh tượng này, rời đi bằng đủ phương thức quỷ dị.

Có người như bóng ma chui xuống lòng đất.

Có người trong nháy mắt biến mất không tăm tích.

Những người khác giống như những người liên hợp, quần áo của họ rơi xuống đột ngột, và quạ bay ra khỏi họ, vỗ cánh và bay lên trời.

Trong nhất thời, trên toàn bộ đảo hồ, chỉ còn lại Brand, Đỗ Duy, Gascoigne và Mercer.

Không khí rất căng thẳng.

Mercer thấy 3 người này như không định rời đi, cảm thấy không ổn.

Y dò xét: "Gascoigne, Công tước và Brand sẽ tìm chiếc mặt nạ, hay là chúng ta hãy đi cùng nhau, vừa hay tôi sẽ đi ngang qua khu vực mà anh chịu trách nhiệm, ta có thể trao đổi một chút."

Gascoigne liếc nhìn y, không chút cảm xúc: "Không, tôi muốn đi một mình."

Nghe vậy, thậm chí Mercer còn xấu hổ hơn, y nói: "Thôi, tôi đi trước, lần sau gặp."

Nói xong, y đi bộ đến bờ của hòn đảo hồ, và rời đi bằng thuyền một cách đơn giản nhất...

Chỉ còn lại 3 người.

Brand nhìn Gascoigne, và Gascoigne nhìn Đỗ Duy.

Còn Đỗ Duy vờ ngạc nhiên hỏi: "Hình như ông có chuyện muốn nói với tôi?"

Gascoigne cau mày.

Ông ta thực sự không muốn nói bất cứ điều gì.

Nhưng vì đối phương đã hỏi như vậy, vờ im lặng cũng không ổn.

Vì vậy, ông nói: "Thưa ngài, tôi thực sự có một câu muốn hỏi ngài. Theo một số ghi chép, dường như ngài sống không thọ mấy trong thời đại Victoria."

"Nhưng ngài đã vượt xa tất cả những người cùng thời."

"Rất nhiều ý tưởng, và năng lực của ngài đều là bí ẩn. Tất nhiên, tôi không muốn khám phá bí mật của ngài. Tôi chỉ muốn hỏi ngài, là một người đàn ông mạnh mẽ vượt trên thời đại, ngài có bao giờ hối hận chưa?"

Những lời ông ta hỏi chỉ là nói xàm.

Trên thực tế, ông ta có phần nghi ngờ thân phận Công tước.

Hay nói cách khác, là tình địch.

Hắn không cam lòng.

Đỗ Duy liếc ông ta một cái rồi bình tĩnh nói: “Tiếc nuối duy nhất của tôi có lẽ là không giải quyết được Ma Thần. Thế nên từ đó đến nay, luôn chìm sâu trong vòng xoáy."

"Những gì tôi đang tìm kiếm là một câu trả lời, nhưng cũng là một kết quả."

Gascoigne gật đầu, nói với giọng điệu thản nhiên: "Quả nhiên là ngài."

Đỗ Duy dửng dưng nói: "Cũng không thể nói như vậy. Thực ra tôi cũng có chút hối hận vì đã lãng quên người phụ nữ quan trọng của mình."

"Cô ấy đã hy sinh vì tôi rất nhiều, nhưng tôi đã quên tên và gương mặt của cô ấy."

"Ngoài việc cố gắng giải quyết Ma Thần, tôi còn muốn đưa cô ấy trở lại."

Những lời này cố tình nói với Gascoigne.

Ngay sau đó, Đỗ Duy không nhìn gã, mà nói với Brand: "Đi thôi, chúng ta xuất phát."

Brand đáp: "Vâng, thưa Công tước."

...

Ngay sau đó, Đỗ Duy và Brand rời đảo hồ.

Toàn bộ hòn đảo chỉ còn lại Gascoigne.

Ông ta mặc một chiếc áo choàng đen, lặng lẽ đứng một mình.

Đột ngột…

Gascoigne nắm chặt tay, nghiến răng nói: "Lời từ miệng của mày khiến tao thấy buồn nôn. Mày ngay cả tên, thậm chí ngay cả dáng vẻ của cô ấy cũng đã quên."

"Tại sao cô ấy lại yêu mày nhiều như vậy."

"Cô ấy đến chết cũng không thèm nhìn tôi."

"Tao kém mày ở chỗ nào?"

"Mày còn không biết rằng Alexis chính là Minette, mày nghĩ mày đang làm gì?"

"Cô ấy mất hết trí nhớ, mất cả ý thức, còn có thể gặp được mày ở trong biển người. DKm tại sao lại thế?"

"Tao có thể hiến dâng sinh mệnh cho cô ấy. Còn mày không hề làm gì cả, nhưng cô ấy lại sẵn sàng từ bỏ mọi thứ, để đưa mày trở lại thế giới này."

"Mày không hề xứng đáng."

Càng nói, Gascoigne càng tức giận.

Ông ta lập tức tháo mặt nạ xuống, căm hận nhìn bầu trời u ám, không khí xung quanh dường như lạnh lẽo đến cực điểm, khiến người ta lạnh lẽo.

"Duyên phận, sao không nhìn tôi."

Khuôn mặt đầy những mạch máu màu đen, làn da tái nhợt như tờ giấy, đôi mắt mở to, không hề giống con người, mà giống như một loại quái vật nào đó.

"Tao mất nhiều hơn mày. Trong hơn 200 năm qua, tao luôn tìm kiếm một con đường."

"Về thực lực, tao không nghĩ tao kém hơn mày."

"Về trải nghiệm, nỗi đau mà tao đã phải chịu là thứ mà mày chẳng bao giờ cảm nhận được."

"Tao mạnh mẽ hơn mày."

...

Vào lúc này, sau khi Đỗ Duy và Brand rời đi.

Có một tài xế chở họ đến sân bay gần nhất trên một chiếc xe hơi màu đen.

Trên đường, Brand cung kính nói: "Thưa ngài, tôi đã tra ra vị trí của chiếc mặt nạ đó vào đêm qua. Chúng ta sẽ bay đến New York."

"Nếu không bị delay, ta sẽ hạ cánh lúc 4 giờ chiều."

"Khi đó, tôi sẽ hành động. Nếu xảy ra chuyện không thể kiểm soát, xin ngài khống chế tình hình."

Đỗ Duy dựa lưng vào ghế da, lạnh nhạt hỏi: "Mặt nạ ở New York?"

Brand trả lời: "Vâng, nó ở Bệnh viện Tâm thần Hill ở ngoại ô New York. Có vẻ như ngài cũng đã từng đến đó, nhưng nơi đó giờ đã thành đống đổ nát."

Bình Luận (0)
Comment