Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ ( Dịch Full )

Chương 567 - Chương 568: Nếu Cái Bóng Bị Hiến Tế

Chương 568: Nếu Cái Bóng bị hiến tế Chương 568: Nếu Cái Bóng bị hiến tế

Kítzz…

Tiếng phanh xe vang lên, lốp xe cọ xát với mặt đất, bốc lên làn khói xám xịt.

Cửa sau đóng sầm lại.

Đỗ Duy nhanh chóng lao ra vào chiếc Subaru Impreza màu đen.

Không có thời gian để tạm biệt Cha Tony và Tom, vì vậy hắn khởi động xe, nhấn ga và lao xe về phía thành phố Massas.

Phóng như tên bắn, không ai kịp phản ứng.

Và Cha Tony và Tom trên xe đã nhìn thấy điều này, dù họ vô cùng đau lòng, nhưng vẫn phải lái xe đi hướng khác.

Tránh rất xa thành phố Massas.

2 phút sau, vết lốp xe trên mặt đất bị nước mưa xoá sạch, và bóng tối bao trùm.

Hai ánh sáng trắng vụt qua, chính là 2 ngọn đèn pha của xe buýt.

Trên cao, có một đám mây đen.

Khi bóng tối đang ăn mòn, có một khoảng lặng không thể giải thích được, có một đám sương mù lan tràn về phía Cha Tony và Tom rời đi, nhưng cuối cùng lại quay về.

Sau đó, với tốc độ nhanh hơn, lại lao về thành phố Massas.

Vào lúc này, vẻ mặt của Đỗ Duy vô cùng lạnh lùng, hắn nhấn hết ga, phóng như một tên bắn lao thẳng về phía thành phố Massas.

Song lần này không giống như lần trước, lượn một vòng và chọn lối vào an toàn để vào thành phố.

Bị tồn tại quỷ dị truy đuổi, hắn không còn cách nào khác. Hay nói cách khác, những kinh nghiệm và thủ đoạn trước đây đã không còn tác dụng nữa.

"Hy vọng tôi có thể thuận lợi đến con phố đó."

"Chỉ có con phố và đường cao tốc đó mới có thể vây khốn tồn tại quỷ dị."

Vào lần đầu tiên bước vào Massas City.

Đỗ Duy gặp phải 2 tồn tại quỷ dị, một là con phố có thể giam chặt bóng của con người.

Chỉ cần để lộ bóng trong bóng tối, con người sẽ dần dần mất kiểm soát thân thể, hơn nữa bản thân sẽ xảy ra hiện tượng vặn vẹo không gian.

Muốn rời đi cũng rất khó.

Con đường quốc lộ cũng rất quỷ dị.

Theo lý mà nói, gặp tồn tại quỷ dị thứ nhất thì Đỗ Duy chỉ có thể chạy trối chết, toàn bộ đường cao tốc sẽ tiếp tục lan tràn, chỉ cần mục tiêu không chết, tốc độ lan tràn sẽ không giảm.

Vào lúc đó, Đỗ Duy đã sử dụng 2 tồn tại quỷ dị để tạo ra một cái bẫy ở thành phố Massas.

Bẫy chết trung đội hàng chục ác linh bên trong.

Giờ hắn buộc phải trở lại thành phố Massas, chủ động đối đầu với những kẻ thù đó.

"Thật mỉa mai."

Đỗ Duy cười nhạt, đồng thời liếc nhìn kính chiếu hậu.

Nhìn từ gương chiếu hậu, bóng tối phía sau càng lúc càng gần, thậm chí còn tạo thành cảnh tượng giống như sóng thần.

Choáng ngợp, áp lực đến mức ngạt thở.

Thậm chí, giống như một ảo ảnh, đường viền mờ ảo của một thành phố từ từ hiện ra trong bóng tối.

"Cho tao xem xem, mày làm sao giết tao."

Đỗ Duy sờ sờ chiếc mặt nạ trên mặt, khắp mặt nạ toát ra sự lạnh lẽo khó tả.

Khí chất cũng có chút thay đổi.

Ác linh Đỗ Duy dường như cảm nhận được nguy hiểm, cho dù không tỉnh lại cũng đang tìm cách đảo ngược tình thế.

Đột nhiên……

Ầm vang.

Một tia sét từ trên trời giáng xuống, nếu chiếc xe không chạy nhanh, sẽ bị đánh trúng.

Trong nháy mắt, một tia sáng chói lọi chiếu rọi xung quanh.

Đỗ Duy đột ngột nhìn lại, bóng tối sau lưng chỉ còn cách mười mét.

"Sao có thể nhanh như vậy?"

Đầu của xe buýt hiện ra từ bóng tối, ướt đẫm mưa lớn, toát ra hơi thở tĩnh lặng chết chóc.

Cảm giác bị triệu hoán nổi lên từ tận đáy lòng của Đỗ Duy.

Hắn đau đớn hét lên. Nỗi đau như kim châm vào tim.

Cảm giác bị triệu hoán đến từ xe buýt, chính xác hơn là ghế tài xế.

"Cái Bóng, thả Annabelle ra cho tao!"

Đỗ Duy nghiến răng nói.

Ngay lập tức, Cái Bóng xuất hiện ở ghế lái phụ, ngu ngơ nhìn Đỗ Duy.

Đôi mắt của Đỗ Duy hơi thay đổi.

"Cái Bóng? Thả Annabelle ra."

Cái Bóng vẫn không ngu ngơ, có vẻ như đã xảy ra tình huống bất ngờ.

Trong cơ thể của Cái Bóng có cửa.

Annabelle được giữ bên trong.

Đỗ Duy biết rằng búp bê ác linh này chịu ảnh hưởng sâu sắc của đồng hồ cổ, đã mất kiểm soát từ lâu.

Đó là lý do tại sao hắn nhốt nó trong cửa.

Để một ngày nào đó phát huy tác dụng cao nhất, giáng một nhát chí mạng vào đồng hồ cổ.

Nhưng giờ tình hình hoàn toàn mất khống chế, Đỗ Duy không muốn giữ Annabelle nữa, chỉ muốn để nó phát hiện tác dụng cuối cùng.

Ngay cả khi nó chỉ để chống lại tồn tại quỷ dị đang truy đuổi một lúc.

"Tao sẽ tự làm!"

Trên mu bàn tay phải của Đỗ Duy lập tức nổi lên hoa văn kim đồng hồ.

Năng lực Đánh Dấu được phát động.

Nhưng điều khiến hắn không thể hiểu là chẳng hề có tác dụng.

Những ác linh mà hắn Đánh Dấu trước đây về cơ bản đều đã chết.

Chỉ còn lại Annabelle.

Đó là lý do cho rằng sau khi phát động năng lực Đánh Dấu, Annabelle sẽ xuất hiện, nhưng thực tế thì hoàn toàn ngược lại.

"Chết tiệt..."

Đỗ Duy lấy từ trong túi ra khẩu súng kíp, hắn bắn nó ra đằng sau.

Cùng lúc đó, ác linh giáo sĩ không đầu cũng xuất hiện trong xe. Ngay sau đó, Đỗ Duy không ngần ngại bắt lấy ác linh, ném nó cùng cả khẩu súng kíp ra ngoài.

Tuy nhiên, làm như vậy không có tác dụng gì.

Ác linh và khẩu súng lập tức bị bóng tối nuốt chửng, không ngăn chặn được gì.

Tốc độ của bóng tối còn nhanh hơn.

Dường như nó cũng nhận ra nguy hiểm của Thành phố Massas, muốn để Đỗ Duy trở thành một phần của nó trước.

"Cái Bóng..."

Đỗ Duy khàn giọng kêu, hắn nhìn Cái Bóng bên ghế lái phụ.

Đôi mắt của Cái Bóng mở to, một màu sắc kỳ lạ lóe lên trong đôi mắt đẫm máu tràn ngập ác ý.

Giống như, Cái Bóng biết vận mệnh kế tiếp của mình.

Cầm con dao nhọn duy nhất còn lại, nhằm về phía bóng tối.

Cái Bóng ở cấp độ ma linh có thể ngăn chặn, cho dù thời gian có thể không lâu.

Nhưng Đỗ Duy lại do dự, hắn nói: "Bám vào tao, giờ tao chưa bị ép tới mức phải lấy mầy làm bia sống."

Cái Bóng hóa thành một màn sương mờ ảo bao phủ cơ thể của Đỗ Duy.

Sau đó Đỗ Duy phanh gấp, đuôi xe hất lên, cả chiếc xe xoay tròn ngay tại chỗ.

Cứ như hắn đang tự tử.

Đỗ Duy nhắm mắt lại.

Bóng tối ngay lập tức bao trùm lấy chiếc xe.

...

Trong giấc mơ...

Bóng tối vẫn bao trùm.

Ở đây, chỉ có Freddy và nữ tu ác ma bị giam trong phòng giải phẫu, phần lớn thời gian đều im lặng chết chóc.

Chỉ khi Ryan gọi, mới "náo nhiệt hơn một chút."

Mà hôm nay, Đỗ Duy lần thứ hai tiến vào giấc mộng của mình.

Vừa xuất hiện, Freddy lập tức phát hiện.

"Ủa, ma quỷ Đỗ sao anh lại tới đây?"

Vừa chào vừa nịnh bợ.

Nhưng Đỗ Duy cũng không thèm nhìn, lập tức đi vào phòng giải phẫu.

Két...

Căn phòng giải phẩu vốn chỉ có 4 bức tường, bỗng nhiên hiện ra một cánh cửa.

Trong đó, nữ tu ác ma đang nằm trên mặt đất, đầu bị dao mổ xuyên qua, bị đóng đinh trên sàn.

Bình Luận (0)
Comment