Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ ( Dịch Full )

Chương 566 - Chương 567: Tự Đoạn Đường Lui

Chương 567: Tự đoạn đường lui Chương 567: Tự đoạn đường lui

Trên đường cao tốc, một chiếc xe hơi đang phóng nhanh, tốc độ đã đạt một 180 dặm, vẫn đang tăng tốc.

"F-ck! F-ck!"

"Anh bạn, cho tôi biết chiếc xe quái quỷ đằng sau có phải là tồn tại quỷ dị mà anh nói không."

"Tâm lý chết tiệt của tôi sụp đổ."

"Xe của tôi tăng hết ga rồi!"

Lúc này, Tom vừa lái xe, vừa kinh hãi nhìn thứ đằng sau qua gương chiếu hậu.

Anh nhìn thấy ở sau xe, một đám mây đen đang di chuyển với tốc độ cực nhanh.

Ánh sáng cũng mờ đi với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Thứ quỷ dị đang ở ngay sau xe.

Mỗi khi xe chạy được một đoạn đường, quỷ dị phía sau lập tức đuổi kịp, tốc độ còn nhanh hơn xe của Tom nhiều.

Cứ tiếp tục như vậy thì không sớm thì muộn, sẽ bị bóng tối nuốt chửng.

Đỗ Duy cũng lo lắng, nhưng hắn cực kỳ bình tĩnh.

Bởi vì hắn biết rằng giờ chỉ có hắn mới có thể giải quyết vấn đề này, nếu hắn còn mất bình tĩnh, thì đừng nói đến Cha Tony và Tom.

Hai người này trừ năng lực chơi gái, gần như là vô dụng.

Vì vậy hắn lạnh lùng nói: "Đừng lo lắng, mục tiêu của nó là tôi. Sau khi ta tách ra, hai người sẽ không gặp bất kỳ nguy hiểm nào."

Tom nói mà không nhìn lại: "Còn anh thì sao? Anh dẫn thứ đó đến thành phố Massas? Sau đó thì sao? Lỡ anh chết ở bên trong thì sao giờ?"

"Tâm lý cmn của tôi hoàn toàn sụp đổ."

"Sao anh cứ phải liều mạng vậy chứ?"

Cha Tony cũng lo lắng nói: "Tôi đã báo cáo với giáo hôi, họ đang thảo luận cách đối phó, cậu tuyệt đối đừng mạo hiểm.”

Đỗ Duy lắc đầu nói: "Vô ích, không thể đợi đến khi giáo hội tìm ra cách, tất cả đường lui của tôi đã bị chặn. Hoặc vào Massas City bẫy nó ở đó, hoặc tôi sẽ trở thành con rối của nó, còn thảm hơn cả chết."

Không phải hắn không muốn lựa chọn, mà là không còn lựa chọn.

Lúc này, Tom nghiến răng nói: "Trên đời này không nên có những thứ quỷ quái này. Tôi cảm thấy bất cứ nơi nào cũng có nguy hiểm. Có phải sẽ có một ngày khi tôi đến khu đèn đỏ sẽ có ác ma giết chết tôi không?"

Áp lực không chỉ dành cho Đỗ Duy. Đối với những người khác cũng vậy.

Tom tiếp xúc khá nhiều với ác linh, nhưng vẫn rất nhát gan.

Bởi vì anh không thích hợp với chuyện này.

"Anh à, anh vừa nói tồn tại quỷ dị này là kết hợp giữa xe buýt và Ngôi nhà kinh dị. Nếu đúng như vậy, tôi sẽ báo cảnh sát New York đề nghị hỗ trợ vũ khí hạng nặng có được không?"

Đến lúc này, Tom vẫn muốn giúp Đỗ Duy.

Anh ta cũng biết tình huống của Đỗ Duy rất hiểm nghèo. Có thể nói hắn luôn phải liều mạng.

Chỉ là lần này nguy hiểm rất lớn

Đỗ Duy nhìn Tom thật sâu.

Hắn khẳng định: "Vô dụng, không giúp được gì. Vũ khí hạng nặng chỉ có thể giết chết tôi, không có tác dụng với tồn tại quỷ dị."

"Đối với ác linh cũng vậy."

"Tôi rất vinh dự được biết hai người, mặc dù tôi không thể hoà nhập với cuộc sống của hai người."

"Nhưng tôi đảm bảo với hai người, một ngày nào đó tôi sẽ khôi phục lại thế giới này như nó vốn có."

"Mọi thứ ma quỷ đều sẽ chết trong tay tôi."

Nghe vậy, Cha Tony rất khó chịu.

Tom cắn răng hỏi: "Anh đang nói di ngôn sao?"

Đỗ Duy lạnh nhạt nói: "Hiểu vậy cũng được."

Lời nói quá đơn giản, như thể đang nói đến một chuyện nhỏ nhặt.

Tom nghe xong rất bực bội: "Tôi nghĩ anh đang nói gạt tôi. Anh cho tôi cảm giác vĩnh viên sẽ không mắc sai lầm hay thất bại. Giờ anh nói với tôi di ngôn, tôi không thể tin được."

"Anh bạn, cho tôi biết có phải anh vẫn có lá bài tẩy, đúng không?"

Đỗ Duy im lặng. Hắn quả thật có lá bài tẩy.

Nữ tu ác ma có thể được giải phóng, cán cân vàng có thể tạo ra một bản sao, để chết thay mình.

Dù khó khăn đến đâu, cũng có thể liều mạng để mạnh mẽ đánh thức ác linh Đỗ Duy.

Lúc đó mọi thứ có thể được giải quyết.

Nhưng ngoại trừ nữ tu ác ma, mọi thứ khác đều không chắc chắn.

Sau khi 2 tồn tại quỷ dị giết chết bản sao của mình, có truy sát mình hay không còn khó nói?

Ác linh Đỗ Duy bị cưỡng ép thức tỉnh, chưa đồng hóa hoàn toàn Ma Thần nhất định sẽ xảy ra vấn đề.

Được không bù nổi mất.

"Tôi có lá bài tẩy, xin yên tâm, tôi nhất định sẽ sống sót rời khỏi Massas."

Giọng của Đỗ Duy rất bình tĩnh.

Nếu nói Đỗ Duy là một tấm gương, thì bên ngoài gương là hắn, bên trong gương là ác linh Đỗ Duy.

Hắn chết, mặt con người sẽ biến mất.

Ác inh Đỗ Duy sẽ xuất hiện trong gương, mọi cảm xúc và mối quan hệ cá nhân sẽ bị xóa bỏ hoàn toàn.

Bởi vì nó không có tình cảm.

Nói cách khác, Đỗ Duy chỉ là một cái gông cùm.

Phía sau xe, bóng tối dần dần bao trùm.

Có thể nhìn thấy đường viền mờ ảo của chiếc xe buýt và Nngôi nhà kinh dị.

Tom cũng điều khiển xe vào đường cao tốc hướng về thành phố Massas.

Có thể nhìn thấy một chiếc ô tô màu đen đang đậu ngay phía trước.

Trùng hợp là kiểu xe Subaru Impreza...

Ngoại trừ màu sắc, mẫu mã giống hệt chiếc xe cũ nhất của Đỗ Duy.

Đây là tin tốt nhất vào lúc này.

Đỗ Duy không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng đúng lúc này, một cỗ ý chí kinh hãi xẹt qua xe.

Sắc mặt của 3 người bỗng trở nên vô cùng xấu xí.

Cha Tom và Tony không khỏi thốt lên: "Đỗ... Đỗ Duy... hình như chúng tôi cũng bị nhắm vào..."

Trong cơn ớn lạnh đó, cả hai đều run sợ.

"Tôi biết rồi."

Ánh mắt của Đỗ Duy lạnh lẽo quay đầu nhìn thứ ở sau xe, tay phải nắm chặt quá mức khiến các khớp ngón tay trở nên trắng bệch.

"Đánh bạc nào."

Không biết tại sao, trong giọng nói của Đỗ Duy có chút ghê rợn.

Hắn lấy mặt nạ trong quần ra, đeo lên mặt, sau đó lấy ra lá bài Joker đại diện cho đánh bạc.

Cha Tony và Tom bối rối.

"Anh định làm gì?"

Đỗ Duy không giải thích, lạnh lùng nói: "Bây giờ tôi là nhà cái. Luật chơi như sau: nếu Tom và Cha Tony đoán được lá bài tẩy của tôi, tôi sẽ là người thua cuộc. Nếu họ không đoán được, tôi sẽ là người chiến thắng."

"Cá cược mà tôi muốn không phải là tất cả những gì họ có, mà là nguy cơ hiện tại của họ."

"Mọi thứ đều nhắm vào tôi."

Tom nói một cách ngờ vực: "Anh bị điên à?"

Cha Tony cũng đỏ mặt nói: "Đừng làm như vậy. Sau khi chúng tôi tách khỏi cậu, chúng tôi có thể ngăn cản giúp cậu một lúc, cậu không cần làm vậy."

Đỗ Duy bỏ ngoài tai: "Đáp án sai, tôi là người thắng cuộc."

Hắn đã nói câu trả lời chính là lá bài tẩy của hắn.

Dù Tom và Cha Tony rất không muốn, họ cũng không thể chống lại thủ đoạn của Đỗ Duy, chưa kể đến việc họ không hiểu cái gọi là đánh bạc rốt cuộc là thứ gì.

Ngay giây sau, Đỗ Duy nhắc nhở: "Chuẩn bị đỗ xe, hai người chạy vòng qua thành phố Massas, tôi muốn lên xe đã chuẩn bị sẵn lái vào thành phố Massas."

Tom buồn bã nói: "Anh nên chừa cho mình một lối thoát".

Đỗ Duy đặt tay lên nắm cửa, lạnh lùng nói: "Tôi không cần."

Bình Luận (0)
Comment