Rầm…
Chiếc sedan Subaru màu đen lao thẳng vào lưới điện bỏ hoang bên ngoài thành phố Massas.
Vào thời điểm này, có một đám mây dày bao phủ trên bầu trời của Thành phố Massas.
Ngay cả vào ban ngày, thành phố vẫn tối đen như mực, những đám mây đen dày đặc đã che khuất toàn bộ ánh sáng.
Lối vào, giống như một vực thẳm khổng lồ, toát ra một hơi thở chết chóc.
Nhưng Đỗ Duy vẫn ngang nhiên phóng xe thẳng vào.
Ở phía sau, vùng tối do kết hợp thể giữa 2 tồn tại quỷ dị kéo theo bóng ngược của thành phố, vẫn chưa lập tức lao tới.
Thay vào đó, ở nơi sâu nhất, có một âm thanh than khóc.
Có vẻ như nữ tu ác ma đang chiến đấu chống lại nó. Tuy nhiên, lại bị đàn áp hoàn toàn.
Nó là một nữ tu ác ma, cũng là The Nun, nhưng nó chỉ là nguồn gốc của nguyền rủa một phần mở rộng của Valak, một trong 72 Ma Thần của Solomon.
Dù nó mạnh hơn những ma linh bình thường, cũng không thể chống lại sự kết hợp thể của 2 tồn tại quỷ dị.
Sau khi Đỗ Duy thả nó, thứ hắn mong đợi duy nhất là mong nó có thể câu giờ cho bản thân.
Thế là đủ.
Xe vừa mới tiến vào ngoài thành.
Xe bị cưỡng ép tắt máy, và dừng lại.
Không phải Đỗ Duy muốn dừng lại, mà là sau khi xe đi vào đây, tất cả thiết bị điện đều hỏng, hoàn toàn không thể khởi động được.
Hắn đành phải mở cửa xe rồi vội vã chạy đi.
Freddy làm theo.
"Ma quỷ Đỗ... em sợ lắm, đây là nơi quái quỷ gì vậy? Cảm giác thật tồi tệ, cứ như thể em sẽ chết ở đây bất cứ lúc nào."
"Hay là thế này, anh và 2 tồn tại quỷ dị kia có thù, nhưng em không có thù với bọn họ. Em sẽ tìm chỗ trốn một lát, anh thấy thế nào?"
Có một tia sáng kỳ lạ trong mắt của Freddy.
Nói thật ra có thể nhìn thấu, Ma quỷ Đỗ này đơn giản là một kẻ mất trí.
Có thể miêu tả trong một câu, đó là: Phía Tây có muôn ngàn ác linh, chủ nhiệm Đỗ Duy đã gây thù hơn nửa.
Do đó, nó muốn chạy một mình.
Theo quan điểm của nó, nó đã hết tình hết nghĩa rồi, đi theo Ma quỷ Đỗ cũng không phải ngày một ngày hai, đâu phải là nó không tận tâm.
Nhưng kết quả?
Nó lại bị đưa đến một nơi đáng sợ như thành phố Massas.
Ác linh như nó ở chỗ này, không hề có cảm giác an toàn.
Ở thành phố hình như có rất nhiều thứ khủng khiếp, những thứ đó khiến nó cảm thấy như bước vào bãi mìn.
Đỗ Duy quay đầu lại liếc nó.
Trên mặt không có biểu hiện gì, nhưng ánh mắt càng ngày càng nguy hiểm.
Hắn nói: "Mày muốn trốn, đúng không?"
Freddy sầu não đáp: "Em chỉ sợ thôi, em cảm thấy hai ta chắc chắn sẽ cùng chết, hơn nữa em cũng chẳng làm được gì cho anh."
"Kết hợp thể giữa Ngôi nhà kinh dị và xe buýt thật kỳ lạ. Nó muốn giết anh, không phải em."
"Em nghĩ anh chết chắc. Nếu anh có trăn trối gì, có thể nói với em, em sẽ giúp bạn nhắn lại cho bạn bè và người yêu của anh."
Đỗ Duy tức giận bật cười, nhìn Freddy chằm chằm nói: "Vậy mày cho rằng tao chết chắc. Mày nghĩ mày có tư cách nói điều kiện với tao, có thể phản kháng tao sao?"
Freddy thấy hắn cười, có chút sợ hãi: "Không, không có, em chỉ lý luận thôi mà."
Nếu phong thư ở đây, nghe được lời của Freddy, nó sẽ mắng Freddy là thằng đần.
Lý luận với Đỗ Duy?
Đang nằm mơ giữa bàn ngày nào.
Ánh mắt Đỗ Duy nhìn Freddy càng ngày càng nguy hiểm, hắn lạnh lùng nói: "Mày muốn chạy, đi đi, giờ mày được tự do, muốn đi đâu thì đi."
Freddy buột miệng: "Thật sao? Anh không gạt em chứ?"
Đỗ Duy lạnh lùng nói: "Tao đương nhiên sẽ không nói dối mày, mày theo tao lâu như vậy, không có công lao cũng có khổ lao, tao không thể ép mày theo tao được.”
Freddy biết tính cách của Đỗ Duy.
Nó tin đó là sự thật: "Chà... anh khiến em ngạc nhiên, Ma quỷ Đỗ, không... Đỗ Duy, em nghĩ mình đã qua thành kiến với anh."
"Cứ vậy đi, sau khi anh chết, tao sẽ báo mộng cho bạn bè của anh, bảo họ lập bia mộ cho anh."
Đỗ Duy thở dài, đưa tay phải về phía Freddy.
"Tạm biệt người bạn của tôi."
Freddy bắt tay hắn, trịnh trọng nói: "Tạm biệt, em sẽ luôn nhớ đến anh."
Đỗ Duy cảm thấy cảnh giác bị nhắm vào không hề tiêu tan.
Hắn không thèm nói chuyện với Freddy nữa.
Không do dự, hắn quay lại và lao thẳng vào đường cao tốc bỏ hoang trong thành phố.
Khi Freddy nhìn thấy điều này, nó chạy hướng ngược lại với Đỗ Duy, rồi biến mất trong bóng tối.
Bây giờ nó rất phấn khích.
"Thì ra Đỗ Duy không phải là người không nói lý."
"Tôi đã từng nghĩ hắn là ác quỷ chuyển thế, nhưng bây giờ nghĩ lại, hắn thực sự không phải là ác quỷ."
"Ôi... thật đáng tiếc, lần này hắn phải chết."
"Tôi chỉ không biết nếu Ryan phát hiện ra điều này, gã có phát điên không?"
"Chờ đã, tôi đã tự do, để ý đếch gì đến thằng tâm thần Ryan?"
"Quá nực cười!"
...
Ở ngoại ô thành phố.
Bóng tối đã ăn mòn qua đây.
Mây đen cũng vậy.
Điểm khác biệt là chỉ một bên đổ mưa.
Vào lúc này, kết hợp thể giữa xe buýt và Ngôi nhà kinh dị đã kéo theo bóng ngược của thành phố, cố gắng xâm chiếm thành phố Massas.
Thật ra, thành phố cực kỳ nguy hiểm này không ngăn cản bất kỳ vật ngoại lai nào muốn vào thành.
Nhưng đã vào mà muốn ra thì khó đó.
Đầu xe buýt ở phía trước, nhìn lên trên là Ngôi nhà kinh dị kết hợp với nó.
Ở bên trong Ngôi nhà kinh dị, dựa lưng vào cửa sổ, lộ ra khuôn mặt gớm ghiếc của nữ tu ác ma. Nó bị quấn bởi vô số sợi tơ đen mịn.
Đó là sức mạnh của xe buýt.
Có thể hiểu là giờ nữ tu ác ma đang bị 2 tồn tại quỷ dị đồng hóa.
Chúng giống như những khối gỗ xếp lên nhau, dù hoàn toàn không giống nhau, nhưng chúng lại cưỡng ép ghép vào nhau.
Lúc trước có thể thấy nó e ngại thành phố Massas.
Nhưng giờ nó lại dần dần ăn mòn từ ngoài vào trong.
Phải nói rằng tình hình đã ngày càng bất lợi hơn với Đỗ Duy.
...
Trong thành phố.
Đỗ Duy lúc này đang chạy rất nhanh, hắn hiện tại đã ở phía tây, con phố quỷ dị ở bên kia thành phố.
Nói cách khác, hắn cần đi bộ qua nửa thành phố.
Nếu không, cả cơ hội duy nhất cũng không có.
"May mắn thay, Massas không lớn lắm."
Đỗ Duy chạy rất nhanh, nhưng đúng lúc này, một ý nghĩ kỳ lạ bỗng nảy sinh trong đầu hắn.
Trên ngón áp út của bàn tay phải nóng như lửa đốt.
"Xì xì……"
Đỗ Duy đau đớn, đưa tay phải ra trước mặt, thấy ngón áp út bỗng dưng hiện lên một vòng tròn.
Trông rất giống như hệ quả từ việc đeo nhẫn thường xuyên.
"Tay tôi?"
Đỗ Duy giờ đang trong trạng thái ác linh hoá, không thể nào biết đau được.
Nhưng giờ mọi thứ đã thay đổi.
"Đây không phải là một dấu hiệu tốt."
Bởi vì vào lúc này, Đỗ Duy có một loại trực giác không giải thích được, thứ nhắm vào mình ngoài xe buýt và Ngôi nhà kinh dị dường như còn có một tồn tại khác.