Đỗ Duy đạp xe, lang thang khắp thành phố Massas.
Hắn vội vàng đạp về phương hướng trong trí nhớ của mình.
Quả bóng bay màu đỏ hay sạc pin cấp cao tượng trưng cho Pennywise, buộc vào ghi đông của xe đạp.
Giờ quả bóng bay lớn hơn một vòng so với trước.
Lý do đưa ra Pennywise vào thời điểm này.
Chính vì Đỗ Duy cảm thấy trong môi trường này, có lẽ thời gian để Pennywise hồi phục thời kỳ đỉnh cao sẽ ngắn hơn rất nhiều.
Dầu gì chờ đến khi Cái Bóng mang về đầy đủ tế phẩm cho bản thân.
Cũng có thể dùng Pennywise để tăng sức mạnh cho Cái Bóng.
Cho dù không đưa cấp cho Cái Bóng, cũng có thể sử dụng nó để sinh ra một ma linh, kéo nó ra chịu chết hoặc đưa vào mặt nạ.
Hắn sẽ mang Pennywise đã chết trở lại. Mặc dù có thể không phải là bản gốc.
Nhưng nó vẫn sẽ kế thừa những đặc điểm của cái cũ.
...
Ở một nơi khác.
Khu vực hắc ám của kết hợp thể giữa 2 tồn tại quỷ dị cũng lan rộng vào thành Massas.
Nhưng hình như khi phạm vi lan tràn ngày càng lớn, ngày càng trở nên kỳ quặc hơn.
Hình như đã có dấu vết của trí tuệ?
Bởi vì nó không giống trong tưởng tượng của Đỗ Duy, tiếp tục truy kích hắn, mà bắt đầu bao vây thành phố Massas, sau đó dần lan tràn vào trong.
Xem ra mục tiêu của nó dường như không chỉ là Đỗ Duy.
Nói cách khác, có điều gì đó trong Thành phố Massas có thứ gì đó thu hút nó.
Những gì nó muốn làm là đồng hóa thành phố và cả Đỗ Duy.
Bản thân Đỗ Duy là mục tiêu của 2 Ma Thần là Ma Thần Lamer đại diện bởi đồng hồ cổ, Ma Thần Valak, cộng với Ma Thần bị ác linh Đỗ Duy đồng hóa.
Nếu chúng ta để thứ quỷ dị đó thành công, thì nó có thể biến thành một thảm họa mà không ai có thể ngăn cản.
Đỗ Duy vẫn chưa nhận ra điều này.
Lúc này giáo hội đã cử người đến Thành phố Massas.
Nhưng dù họ có đến nhanh đến mấy cũng vô ích.
...
Rẹt rẹt...
Một tia chớp xẹt qua đám mây trên trời.
Đỗ Duy đạp xe trong bóng tối, quang cảnh xung quanh đột nhiên được chiếu sáng.
Hắn vừa đạp xe đạp, vừa quan sát cảnh vật xung quanh.
Lúc này, quả bóng bay màu đỏ đã bắt đầu phồng lên.
Đó là sản phẩm của nỗi sợ hãi từ hắn, ở trong quả bóng bay màu đỏ, hiện lên đường nét thằng hề mơ hồ.
Nhưng càng như vậy, Đỗ Duy càng không yên.
"Không đúng, tại sao đến giờ vẫn chưa đuổi kịp?"
"Đúng ra giờ nó nên dồn tôi vào ngõ cụt, nhân cơ hội để giết tôi, nhưng giờ tôi có thể cảm thấy rằng mối hiểm hoạ càng ngày càng mạnh mẽ, nhưng tôi không gặp phải bất kỳ mối đe dọa nào đáng kể."
Đỗ Duy giờ đã lý trí hơn. Hắn cảnh giác với mọi thứ.
"Chắc chắn có gì đó không ổn."
"Chắc chắn có điều gì đó mà tôi không ngờ tới."
"Giờ nó không đuổi giết tôi nữa, vậy nó muốn làm gì?"
"Theo những gì nó đã làm, sự thù hận giữa nó và tôi phải là lớn nhất, trừ khi có thứ gì đó làm chệch hướng sự chú ý của nó."
"Chẳng lẽ là Cái Bóng?"
"Không... tôi không cảm thấy Cái Bóng đang gặp nguy hiểm, tôi có thể gọi nó bất cứ lúc nào."
"Chẳng lẽ là thứ khác?"
Đỗ Duy vẫn bình tĩnh, lý do hắn luôn không dám vào thành phố Massas.
Ngoại trừ vì thành phố cực kỳ nguy hiểm. Cũng có lý do từ tin tức nhận được chỗ ông của Alexis.
Trong thỏa thuận giữa gia tộc Wittbach và người chế tạo mặt nạ, người đó nói rằng có một thứ mà ông ta đã bỏ lại trong lòng đất của thành phố Massas.
Thứ đó được nghi ngờ là có liên quan đến 72 Ma Thần của Solomon.
"Sẽ là nó sao?"
Đỗ Duy có chút không rõ.
Hắn ngẩng đầu nhìn xung quanh, khắp nơi đều là bóng tối, mọi thứ đều không rõ ràng và tĩnh lặng.
“Tôi phải nghĩ cách."
Hắn tự nhủ rằng dù không rõ tồn tại quỷ dị đó sẽ làm gì, nhưng không thể thay đổi điều kiện tiên quyết là đối phương muốn giết chết hắn.
"Bất kể nó muốn làm gì, tôi không thể để nó thành công."
Giọng điệu của Đỗ Duy rất chắc chắn.
Tư duy cũng rõ ràng chưa từng có.
Hắn nhìn đường viền của quả bóng bay màu đỏ đang dần trở nên rõ ràng, một ý tưởng điên rồ hơn xuất hiện trong đầu hắn.
Ngoài Ma Thần, năng lực Đánh Dấu của hắn có thể Đánh Dấu tất cả các tồn tại quỷ dị từng gặp.
Như vậy bằng cách nào đó, hắn có thể cưỡng ép Đánh Dấu ác linh, tà linh, ma linh, cùng với quái dị trong thành phố Massas.
Theo lẽ thường, với thực lực của Đỗ Duy tuyệt đối không thể làm được.
Nhưng nếu đổi thành ác linh Đỗ Duy thì chắc cũng không dễ.
"Cái Bóng vẫn chưa thu thập tế phẩm cho tôi, nhưng miễn là nó có thể kích thích tôi khác đang ngủ, có thể cho tôi một chút sức mạnh."
"Tôi không cần nhiều."
"Bởi vì tôi có thể thoả mãn tất cả những điều kiện còn lại."
Khi Đỗ Duy nghĩ đến điều này, dị dạng trong mắt càng ngày càng đậm.
Hắn lạnh lùng nói: "Cái Bóng."
Ngay sau đó, trong thành phố Massas, Cái Bóng dùng dao nhọn và dao mổ đâm xuyên một nửa ma linh, đột nhiên ngẩng đầu lên.
Đôi mắt đỏ ngầu của nó nhìn về một hướng.
Nó cảm thấy chủ nhân đang gọi.
Vì vậy, sau khi nghiêng đầu, trong cơ thể của Cái Bóng có một cánh cửa mở ra.
Một nửa ma linh lập tức bị nhốt vào trong.
Sau khi Cái Bóng nhlấyận được con dao mổ của ác linh, dường như nó đã mạnh hơn trước rất nhiều.
Sau đó, nó biến mất.
...
Chỉ trong khoảnh khắc.
Từ phía sau Đỗ Duy, Cái Bóng lại xuất hiện.
Hắn đang lái một chiếc xe đạp.
Bóng của hắn rất dị dạng, kéo rất dài.
Sau đó, cái bóng vồ tới Đỗ Duy như vật sống.
Hắn không để ý.
Hắn cho phép những Cái Bóng chồng lên mình.
Tuy nhiên, phần lớn Cái Bóng đổ dồn về phía mặt nạ.
"Tế phẩm ít hơn nhiều so với tôi nghĩ."
Giọng điệu của Đỗ Duy có chút lạnh lùng, nhưng hắn cũng biết rằng Cái Bóng có thể thay hắn tìm thấy tế phẩm ở thành phố Massas đã tốt lắm rồi.
Ngay giây sau, Đỗ Duy sờ lên chiếc mặt nạ trên mặt.
Hơi thở lạnh lẽo dần tỏa ra từ chiếc mặt nạ.
Ngay cả khi đó, một bên mắt của Đỗ Duy đã trở nên đen kịt.
"Đủ xài."
Đỗ Duy dừng xe và cởi sợi tơ trói Pennywise, sau đó hắn chạm vào chiếc mặt nạ trên mặt.
Cái Bóng rút lui ngay lập tức.
Đỗ Duy nói với nó: "Mày là bóng của tao, cũng là một phần của tao, nên tao vĩnh viên không ngại mày mạnh lên, và giờ tao muốn cho mày một cơ hội."
"Tao không thích Pennywise, vì nó thích tìm đường chết."
"Giờ tao muốn mày thay nó."
"Khi tất cả tồn tại trong thành phố này nhìn thấy mày, mày cũng nhìn thấy chúng."
"Những thứ mày thấy cũng sẽ là những gì tao thấy."
"Tao biết rằng có rất nhiều tồn tại khủng khiếp ẩn trong Massas, nhưng chúng đã im lặng quá lâu, tao không thích."
"Vì vậy từ giờ, hãy làm cho thành phố này trở nên náo nhiệt."
Đỗ Duy nói xong, nắm lấy Cái Bóng nhét vào trong quả bóng đỏ.
Quả bóng ngay lập tức phình to đến cực điểm, bay thẳng lên bầu trời u ám.
Nhưng sợi dây buộc vẫn nằm trong tay của Đỗ Duy.
Sau đó, Đỗ Duy lại đạp xe, từ từ lao thẳng về trung tâm thành phố Massas.