Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ ( Dịch Full )

Chương 611 - Chương 612: Ra Biển

Chương 612: Ra biển Chương 612: Ra biển

Ầm ầm…

Những con sóng lớn vỗ vào mặt đất.

Lúc này, dù chưa về đêm nhưng có lẽ vì bão tố nên sắc trời tối tăm như cõi âm ty.

Chưa tới mười phút ngắn ngủi đã tạo ra những thay đổi long trời lở đất. Đỗ Duy xách balo đứng trên cao, bên cạnh là trưởng làng Puton vẻ mặt đăm chiêu.

Vào giờ khắc này, 2 Hunter bụng dạ độc địa đều bị sốc trước con tàu ma đang ngày càng đến gần.

Con tàu ma dài khoảng 20 mét, những cánh buồm rách nát vẫn sừng sững trên đám sinh vật phù du dưới đáy biển, có những sinh vật thân mềm không rõ vặn vẹo bám vào đáy tàu.

Khi nó tiến vào bờ, sóng cũng cao vút như điên.

Ầm ầm...

Vỏ của con tàu ma va vào một vách đá ngầm trên bờ biển.

Lớp vỏ tàu bằng gỗ đập thẳng vào vách đá ngầm, nhưng lại không hề có vết xước.

Rào rào...

Con tàu ma dừng ở cạnh bờ biển. Đồng thời, cái lạnh u ám ùn ùn ập tới, nhiệt độ điên cuồng giảm xuống, hiện tượng sương mù quỷ dị đột ngột xuất hiện giữa cơn mưa lớn.

Màn sương trắng lan tràn từ thân tàu. Kèm theo gió giật mạnh, màn sương trắng xóa trông vô cùng gớm ghiếc, như thể có những bóng ma vô cùng đáng sợ ẩn hiện trong đó.

Quần áo của Puton đã ướt nhét, lão hét lên trong màn mưa: "Master, nó đến sớm hơn em nghĩ, chúng ta lên thuyền ngay bây giờ nhé?"

Cơn bão quá mức cuồng bạo, không hét to thì không thể nghe được gì.

Đỗ Duy quay đầu lại nói với lão: "Đợi lát nữa đã, tôi muốn xem rốt cuộc nó muốn làm gì."

Vào khoảnh khắc khi con tàu ma xuất hiện, Đỗ Duy chợt cảm thấy một nỗi lo không thể diễn tả nổi.

Loại cảm giác khó chịu này thật kỳ lạ, như thể có thứ gì đó vượt ngoài kiểm soát của nó.

Là Quỷ Khoá...

Là Quỷ Khoá trên con tàu ma, cũng chỉ có thể là nó. Đỗ Duy nheo mắt liếc xuống tay phải. Tay áo gió đã che mu bàn tay.

Đây là chủ ý, bởi vì hoa văn kim đồng hồ trên mu bàn tay đã tự động hiện lên, và nó liên tục quay như thể bị kích thích.

"Là cô đang nhắc tôi sao?"

Cô này chính là Minette.

Nhưng Đỗ Duy sẽ không bị ảnh hưởng bởi chuyện này vì làm gì cũng có rủi ro, hắn sẵn sàng chấp nhận rủi ro, đã làm thì không thể dừng lại.

Hơn nữa, hắn có một lá vương bài. Cho dù ở trước mặt của Ma Thần, Đỗ Duy cũng sẽ không chùn bước.

Sau khi giải quyết rắc rối của Alexis, hắn sẽ có đủ tinh lực để giải cứu Ryan khỏi Twilight, sau đó quyết đấu với những tồn tại khái niệm.

Màn sương mù trắng đang ập đến, có rất nhiều khu vực trong sương mù đã hình thành vòng xoáy.

Sau đó Đỗ Duy nhìn thấy nhiều "người" ăn mặc rách rưới, hoặc có lẽ là ác linh, bước ra khỏi những vòng xoáy đó.

Những ác linh đó đang di chuyển khi màn sương trắng lan rộng. Một vài “người” dường như cảm nhận được điều gì đó. Chúng đồng loạt ngẩng đầu nhìn về phía Đỗ Duy.

Chính xác mà nói, là nhìn về phía Puton...

"Đây... đây là tổ tiên của thị trấn Five Keys..."

Đôi mắt của Puton mở to, ánh mắt vô cùng phức tạp, trong đó thấp thoáng cả lòng ham.

"Họ định đưa tất cả hậu nhân của Thị trấn Five Keys lên tàu?"

Đỗ Duy ở bên cạnh vô cảm nói: "Không, là áp giải vào ngục giam."

"Lúc sống chịu đủ tra tấn, sau khi trở thành ác linh vẫn bị tra tấn. Bây giờ con tàu ma xuất hiện, chúng cũng xuất hiện theo."

"Tôi từng nhìn thấy loại ác linh này. Chúng ghét tất cả người sống, thậm chí có ác ý với tất cả sinh vật sống."

Những ác linh trong Ngôi nhà kinh dị cũng vậy, nhưng những ác linh do con quái vật đó điều khiển không nhiều bằng con tàu ma điều khiển.

Đỗ Duy phát hiện sơ sơ thôi cũng gần hai trăm ác linh, chưa kể còn rất nhiều ác linh đang thức tỉnh nữa.

Puton nhìn cảnh này và không khỏi thốt lên: "Làng Kaba sẽ bị phá hủy. Lũ ác linh này sẽ giết chết tất cả người sống."

Đỗ Duy gật đầu: "Cho nên con tàu ma có thể tồn tại quỷ dị. Nếu tôi đoán đúng thì sau khi lên tàu, chúng ta cũng sẽ bị tống vào ngục giam."

Puton hỏi: "Em không hiểu ý của Master."

Đỗ Duy cười với lão: "Vừa rồi chắc lão đã thấy ảo ảnh đó chứ, đó chính là thị trấn Five Keys, nhưng sau khi con tàu ma xuất hiện, nó đã biến mất."

"Ngay sau đó, những ác linh tổ tiên của Thị trấn Five Keys xuất hiện. Nói cách khác, con tàu ma đã đồng hóa Thị trấn Five Keys, chìm xuống đáy biển hàng trăm năm. Cho đến nay, nó lại phủ xuống thế gian."

Puton cảm thấy khó tin: "Vậy thì tại sao nó lại chìm xuống đáy biển cùng với Five Key, và tại sao nó lại chọn xuất hiện ở thời đại này?"

Đỗ Duy lắc đầu không nói gì. Tuy nhiên, một ý tưởng hiện lên trong lòng hắn. Khi mình bước vào cổng địa ngục đã khiến Alexis gặp bất trắc, tất cả những trải nghiệm của hắn sau đó đều liên quan trực tiếp đến 72 Ma Thần của Solomon.

Mình quá khứ. Ma Thần quá khứ.

Những điều khủng khiếp không ai nghĩ tới, những điều không ai nhìn thấy và những vòng xoáy không thể thoát ra như những bí ẩn, tất cả đều đã được bày sẵn.

Hoặc mình quá khứ đã làm điều đó, hoặc 72 Ma Thần của Solomon đã làm điều đó.

Đỗ Duy tự hỏi bản thân: "Nếu tôi đặt ra một trò chơi cho tôi tương lai, mục đích của tôi là gì?"

Hắn trả lời: "Phá vỡ vòng lặp, thay đổi mọi thứ, để những điều đã được định sẵn sẽ xảy ra trong quá khứ chuyển cơ, hoặc mượn đủ sức mạnh từ tương lai."

"Hơn nữa tôi sẽ đảm bảo rằng cạm bẫy do tôi thiết lập không bị người khác động vào, tôi sẽ tạo ra vô số nguy hiểm, loại nguy hiểm mà không ai có thể sống sót bước ra ngoài trừ tôi."

"Nhưng phong cách hành động của tôi quá cực đoan. Tôi sẽ tính đến tình huống ai đó cướp hết lá bài tẩy của tôi, phá hoại cục diện bằng thủ đoạn của tôi."

"Hơn nữa, tôi quá khứ chính là tôi tương lai. Trong tương lai, tôi phải biết rằng có những tồn tại trên thế giới này có thể tạo ra bản sao của tôi."

Đỗ Duy đau đầu. Hắn quá hiểu rõ bản thân, nếu thật sự muốn bày ra một cục diện cả trăm năm, nhất định cũng sẽ tính cả hắn vào.

Tình huống “chính mình” đặt bẫy chơi chính mình chắc chắn sẽ xảy ra.

Bởi vì hắn không thể chắc chắn rằng người ở trên con tàu trong tương lai thực sự là chính mình.

Vào lúc này, ác linh đó cũng dần dần tập trung. Mục tiêu của họ là Puton, tiếp theo là Đỗ Duy.

Puton lo lắng hỏi: "Master, chúng ta vẫn lên thuyền sao?"

Màn sương trắng đã đẩy bọn chúng ra bên ngoài. Trong làn sương mù kỳ lạ, Puton có thể cảm thấy sức mạnh của mình đã bị áp chế. Dường như có những quy tắc vô hình đang cố tình nhắm vào lão.

Đỗ Duy lắc đầu nói: "Chúng ta đang trên tàu rồi."

Puton đã bị sốc. Ngay sau đó, lão nhìn thấy Đỗ Duy đi về phía sương mù, bước chân kẽo kẹt, như thể giẫm trên tấm ván gỗ.

Như nhận ra điều gì đó, Puton nhanh chóng đi theo. Khung cảnh trước mặt lão thay đổi chóng mặt ngay khi cơ lão di chuyển.

Những cánh buồm đang căng phồng. Rất nhiều sò hến dính chặt vào boong tàu.

Trước lối vào cabin, có một cánh cửa màu đỏ. Đỗ Duy đang đứng trước cánh cửa màu đỏ.

Puton chạy tới và hỏi: "Master, màn sương trắng kia rất quái lạ. Chúng ta bị nó để mắt tới. Đây là một lời mời, nó đang mời chúng ta."

Đỗ Duy lạnh lùng nói: "Không phải, nó đang mời tôi."

Sau cùng, hắn ra lệnh cho Puton: "Đẩy cánh cửa màu đỏ này, nó đã đợi tôi ở bên trong rồi."

Puton tái mặt, lập tức nói: "Master, thực lực của em bị áp chế, có lẽ không đẩy được Cửa..."

Vừa mới xong, con dao mổ tà linh chĩa vào hộp sọ của Puton từ phía sau, lặng lẽ xuyên thủng lớp băng quấn chằng chịt.

Lão lập tức nói không chút do dự: "Vâng, thưa Master."

Puton đang rất khó chịu, lão nhận ra những hành vi trước đây của mình có thể chỉ là những trò hề trong mắt thủ lĩnh của Vanity mang tên là Alphalia này.

Đối phương hoàn toàn không quan tâm lão đang nghĩ gì. Lão muốn dùng hắn, nhưng hắn cũng muốn lợi dụng lão.

Tuy nhiên, trước khi đạt được mục đích, lão phải dựa vào thực lực của đối phương, nếu không, với năng lực của bản thân thì không thể cướp được 5 chiếc chìa khóa đó.

Puton bước đến cánh cửa màu đỏ, lão do dự rồi vươn tay nắm lấy tay nắm cửa.

Vừa chạm vào tay, lão bèn cảm thấy một cảm giác kỳ lạ, nhớp nháp và ẩm ướt.

Là máu…

Puton vẫn giữ trạng thái ác linh hoá, kiên trì đẩy cửa ra.

Sau đó…

Biển máu ầm ầm gào hét trào ra từ Cổng Đỏ, trực tiếp bao phủ Puton và lao về mọi hướng.

Shadow lập tức bao phủ thân thể của Đỗ Duy.

Nhưng biển máu hiện lên từ cánh cửa đã hoàn toàn bao trùm con tàu ma trong nháy mắt.

Cảnh tượng trước mặt của Đỗ Duy hoàn toàn biến thành biển máu.

Dù là trạng thái Quỷ Nhãn cũng không thể nhìn rõ hoàn cảnh xung quanh.

Tuy nhiên, khi biển máu rút đi, rồi quay trở lại Cổng Đỏ như thể hình ảnh tua ngược, Đỗ Duy ngạc nhiên khi thấy toàn bộ con tàu ma bỗng mới tinh, như thể vừa được đóng.

Nhìn lại một lần nữa, hắn bỗng phát hiện lục địa đã biến mất từ lâu, lúc này hắn đang đứng trên con tàu ma, xung quanh là biển cả rộng lớn không thể nhìn thấy bến bờ.

Bình Luận (0)
Comment