【Cái gì? Master đang ở trên con tàu ma?】
Alexis cau mày nói: "Không có thời gian để giải thích, nhanh đi cứu anh ấy. Trên con tàu ma có một thứ kinh khủng trông như bộ xương khô, hình như là một ông già với 5 chiếc chìa khóa trong tay. Nó muốn giết Đỗ Duy…"
Khi nghe đến đây, Phong thư run rẩy vì tức giận.
[Chắc ngài đang nói đến Khoá Quỷ, nhưng thứ đó đã chết, không thể nào còn Khoá Quỷ tồn tại!】
[Chẳng lẽ là thằng ngốc Puton đó sao?】
[F*ck! Lão vậy mà vẫn sống sót, thằng chó chết này, phong thư sẽ giết lão!】
Suy nghĩ của phong thư rất khó hiểu. Có thể nói nó hoàn toàn xuất phát từ trực giác, có lẽ với thân phận là chó săn nên nó luôn nhạy cảm khi gặp những chó săn khác.
Alexis hơi bối rối, nàng không biết Puton là ai, nhưng cảm thấy phong thư này cũng khá đáng tin cậy. Vì vậy nàng vội giục: "Nếu mày đã biết sự việc nghiêm trọng, thì nhanh lên cứu người."
[Ngài đợi một chút, phong thư cần lắc ra một số trợ thủ, chỉ dựa vào phong thư thì không thể đánh bại Puton.】
Ngay giây tiếp theo, 1 lá bài Joker, 1 con xúc xắc và 1 đồng xu đã được lắc ra khỏi phong thư.
Lá bài Joker đại diện cho ước nguyện đã bị Đỗ Duy vất bỏ từ lâu, giờ chỉ còn lại lá bài đại diện cho tcá cược. Về phần xúc xắc, mặc dù thỉnh thoảng cũng phát huy vai trò không tưởng, nhưng không hữu ích vào lúc này. Nói cách khác, chỉ còn lại tiền xu. Nhưng vận may của phong thư không được tốt cho lắm.
Nó cũng không dồn hết hy vọng vào đồng xu, mà lại lắc, như thể lắc đồ đồng nát, lắc ra những mảnh vỡ của con dao mổ tà linh.
[Shadow-oppa, mau ra đi! Em là phong thư, Master xảy ra chuyện rồi, đừng giả chết nữa, mau ra cứu Master...]
Những mảnh vỡ của con dao mổ tà linh không đáp lại.
Các mảnh vỡ nằm rải rác trên bãi biển, mặc cho nước biển cuốn trôi.
Alexis ở bên cạnh nôn nóng gần chết, vội vàng nói: "Tao nhìn thấy Đỗ Duy sắp chết, mày không biết bay sao, mày mưa đưa tao lên con thuyền ma."
Phong thư cũng hoảng.
[Thưa nữ Master, dù phong thư có thể bay, nhưng không thể mang ngài theo! Chỉ có Shadow mới làm được, nhưng nó đã bị vỡ thành nhiều mảnh, em chỉ cứu được một phần thôi, không biết nó đã chết chưa.】
Khuôn mặt của Alexis tái xám vì lo lắng.
Nàng đột nhiên cảm thấy khá ngu ngốc khi tin vào phong thư quái dị này.
Vì vậy, nàng nghiến răng nghiến lợi nói: "Mày không đi, thì tao tự đi."
Nói xong, Alexis lại lao ra biển.
Phong thư hoảng sợ, nó quay vòng quanh những mảnh vỡ của con dao mổ tà linh, không ngừng run rẩy.
[ Shadow-oppa, em đã từng có thái độ vô lễ với anh, nhưng giờ em đã giác ngộ, anh đừng giả chết với em nữa, mau ra ngoài đi!】
【Mau ra ngoài!】
[Nếu anh còn không ra thì tiêu thiệt đó.】
Phong thư gấp sắp chết rồi.
Lúc này, những mảnh dao mổ rải rác trên cát bỗng run rẩy. Một vệt sương mù dần dần lan ra, làn sương đen dần ăn mòn cả bãi biển. Mặt đất tối đen như mực. Sau đó, trong bóng tối, mở một con mắt đỏ ngầu.
[Mẹ kiếp! Shadow, anh...]
Shadow chỉ còn một mắt. Trong trận chiến đó, nó bị vỡ thành nhiều mảnh, nhiều bộ phận văng ra ngoài, thậm chí không thể tìm lại được.
Nhưng ngay cả như vậy, con mắt đó ngay lập tức theo dõi Alexis đang lao xuống biển. Những mảnh vỡ của con dao mổ tà linh hiện lên. Đôi mắt đỏ ngầu trở thành ngay lập tức nhắm vào Alexis.
Sức mạnh của Shadow được tăng cường thông qua giết chóc. Càng giết nhiều người, nó càng mạnh.
Phong thư sợ hãi, vội vàng nắm láy lá Joker, đồng xu và xúc xắc.
[Shadow, anh có điên không? Đó là nữ Master, anh mà giết ngài ấy thì anh tiêu chắc, anh có hiểu không?】
Các mảnh vỡ của dao mổ không ngừng xoay. Với ánh mắt đó, trong nháy mắt con dao găm về phía Alexis. Nhưng ngay khi nó sắp đâm vào trái tim của mục tiêu, Shadow khựng lại.
Trong con mắt duy nhất còn lại của nó hiện lên vẻ nghi ngờ. Alexis cảm nhận được sức mạnh của tử thần, nàng quay đầu nhìn bóng đen kia, trong đầu đột nhiên xuất hiện một đoạn ký ức.
"Shadow?"
Không thể giải thích được, Alexis nói Shadow, nhưng nàng chưa từng nhìn thấy nó.
Nàng chỉ cảm thấy vô số mảnh vỡ hình ảnh hiện lên trong đầu.
Tuy không hoàn chỉnh nhưng cũng khiến đôi mắt cô trở nên sắc bén.
"Tao cần sức mạnh của mày."
Alexis vô cảm nói, ngay khi tay phải nắm chặt mảnh dao mổ, cho dù lòng bàn tay bị đâm thủng, máu chảy ra không ngừng. Theo bản năng, Shadow chuẩn bị giết người. Nhưng Alexis đã đàn áp nó, khiến nó không thể phản kháng.
Một màn sương đen bao phủ Alexis. Nàng lập tức biến mất, cả phong thư cũng vậy.
...
- Rầm rào rào…
Một con sóng lớn ập vào con tàu ma. Khắp con tàu đều tràn ngập sương mù, tối đen như mực, biển cả trong ngày bão tố chính là một vòng xoáy nuốt chửng sự sống, còn kinh hoàng hơn cả thiên tai như động đất.
Chết tiệt...
Hình bóng của Alexis xuất hiện giữa không trung trên con tàu ma. Nàng mặc một chiếc váy trắng ướt sũng nước biển.
Rầm…
Nàng ngã mạnh xuống sàn tàu, Alexis cố đứng dậy, bước đi bằng đôi chân trần.
Cô ấy không phải kẻ trói gà không chặt như Đỗ Duy trước khi trở thành Hunter, nàng là người thừa kế của gia tộc Wittbach, nên đã trải qua huấn luyện võ thuật từ khi còn là một đứa trẻ.
Một mình nàng có thể đánh bại mười Đỗ Duy. Hơn nữa, bây giờ nàng vẫn còn buff từ Shadow.
Bản năng bị đè nén từ ác ý của Shadow.
Alexis nhìn xung quanh.
"Đã bị kéo vào đây sao?"
Trên boong con tàu ma không hề có bóng dáng của Đỗ Duy, nhưng trên mặt đất có vệt nước kéo dài đến tận khoang tàu. Một cánh cửa màu đỏ đóng kín chắn trước mặt hắn. Alexis tỏ vẻ thờ ơ, im lặng tiến tới.
Phong thư đuổi theo phía sau: [Thưa nữ Master, xin ngài hãy bình tĩnh, cánh cửa đó là cổng địa ngục, nếu ngài mở cửa ra, nhất định sẽ bị kéo vào thế giới trong cánh cửa.】
Nó có thiện ý nhắc nhở.
Mái tóc bạch kim của Alexis tung bay, khi sắp va vào cánh cửa màu đỏ, nàng đột ngột lùi về phía sau, xoay người đá vào cánh cửa màu đỏ.
- Bốp...
Cánh cửa màu đỏ bị đá văng thẳng vào cabin, ngay cả lan can cửa cũng bị gãy. Trong giây tiếp theo, Alexis trực tiếp xông vào.
Phong thư đã chết lặng.
[Còn có thể vào theo cách này sao?】
...
Trong cabin vang lên tiếng cười toe toét. Một tồn tại quỷ dị toàn thân co quắp, gầy trơ xương, kéo xiềng xích lôi người đàn ông không rõ sống chết về phía mình.
Đó là Puton.
"Alfalia, mày sẽ không bao giờ nghĩ rằng tao còn sống, đúng không? Không những thế tao còn có được sự bất tử, dù hình dáng ma quỷ này không còn là người, nhưng cũng chả có vấn đề gì?"
Putton siết chặt cổ của Đỗ Duy, năm ngón tay của bàn tay vô cùng hẹp dài, hơn nữa còn biến thành hình 5 chiếc chìa khoá khác nhau.
"Mày không phải là thủ lĩnh của Vanity sao, nhưng sao mày không phản kháng, thật sự là đáng thương..."
"Nhưng mày đừng buồn, tao sẽ luôn nhớ tới mày, bởi vì mày sẽ là bước đầu tiên để tao điều khiển Vanity. Tao cần thân thể của mày."