Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ ( Dịch Full )

Chương 628 - Chương 629: Twilight Bị Ma Ám

Chương 629: Twilight bị ma ám Chương 629: Twilight bị ma ám

Nguyền rủa của Puton chắc chắn có tác dụng. Nhưng chắc chắn sẽ không rủa lên cơ thể của Đỗ Duy, bởi hắn chỉ lấy thân phận Alfalia để lừa Puton mà thôi. Nguyền rủa của Puton vô cùng ác ý. Năng lực nguyền rủa của nó thực ra không mạnh lắm, nhưng sau khi trở thành Quỷ Khoá, đã trở thành phiên bản cường hoá.

Nhưng giờ lão đã bị khống chế, có mạnh đến đâu cũng vô ích.

Trong giấc mơ của Đỗ Duy, hay nói cách khác là trong nhà tù vô hình này, Đỗ Duy không đời nào nói cho Puton biết tên thật của mình, Freddy cũng vì cảm giác ưu việt so với bạn tù mới nên sẽ cũng éo nói sự thật.

Còn về phong thư, thân là chó săn thì sao dám gọi trực tiếp tên thật của chủ nhân?

Ryan liên tục gọi điện cho giám đốc.

Sao? Bạn muốn hỏi về Shadow?

Xin lỗi, nó không thể nói được.

...

Ảnh hưởng của nguyền rủa rất rõ ràng. Tại một đất nước xa lạ, trong một tòa nhà hình tháp ẩn sâu trong những ngọn núi phủ đầy tuyết trắng, Alfalia đột nhiên hắt hơi.

Lão định lau nước mũi nhưng sựt nhớ chiếc mặt nạ mà mình đang đeo không thể tháo ra được, nên lão bèn dừng hành động này.

Nhưng đúng lúc này, sự nghi ngờ lóe lên trong mắt lão.

"Quái lạ, tại sao tôi lại hắt hơi?"

Là thủ lĩnh của Vanity, Alfalia cũng là người sống sót từ thời Victoria, lão đã sống rất nhiều năm, nếu không có Matthew, thì lão đã là người mạnh nhất thời đại này.

Con người càng sống lâu thì càng đa nghi. Nhưng mọi thứ liên quan đến bản thân đều được xem xét kỹ lưỡng.

Alfalia híp mắt, vươn tay sờ lên mặt nạ trên mặt: "Cơ thể của tôi không thể nào hắt xì, tôi không còn là người phàm. Chẳng lẽ ta đã bị thứ gì đó ảnh hưởng?"

Nơi lão đang ở có lẽ là vùng đất không người ở Bắc Mỹ. Những khu rừng rậm rạp, nhìn không thể thấy ranh giới, hơn nữa núi đồi san sát, thời tiết cực kỳ xấu, thỉnh thoảng có tuyết rơi dày đặc.

Còn về tòa tháp mà lão đang ở, nó có liên quan đến 72 Ma Thần của Solomon. Điều mà Alfalia nghĩ đến đầu tiên không phải là ai đó nguyền rủa mình, mà là những thứ dưới tháp có gì bất ổn hay không.

Sau đó lão có chút do dự, rồi bước từ đỉnh tháp xuống phía dưới. Nhìn xuống bên trong tháp có một cầu thang xoắn ốc, làm bằng đá đẽo thành những bậc thang cùng kích thước dẫn xuống phía dưới. Nhưng chỗ sâu nhất của cầu thang tối đen như mực, không thể nhìn thấy mặt đất. Giống như thể chỉ một phần của toàn bộ tòa tháp nằm trên mặt đất, phần lớn phần thân chính nằm dưới lòng đất.

Lão vừa đi vừa thì thầm: "Tôi mong rằng sẽ không có rắc rối nào xảy ra. Ít nhất, sau khi tôi biến chúng thành một phần của tôi và điều khiển các Ma Thần, đến lúc đó cho dù thế giới có bị hủy diệt cũng không thành vấn đề."

Cùng lúc đó, lão nghĩ đến một người khác.

"Người tự xưng là công tước chắc không phải là hắn. Nếu không, hắn nhất định sẽ không thể tha thứ cho sự phản bội của tôi, nhưng không sao, chờ khi tôi dành được thứ đó, tôi sẽ giải quyết hắn."

"Còn về tấm bia. Tôi đã thấy 3 tấm, chỉ còn thiếu tấm cuối cùng. Đã phái người ra vùng biển quốc tế tìm kiếm, chắc không bao lâu nữa sẽ có thể tìm được."

Alfalia nhớ rõ câu mà người đàn ông đã nói vào 200 năm trước: 4 tấm bia đá ghi tên thật của 72 Ma Thần.

Biết được tên thật thì có thể tìm cách ăn cắp sức mạnh của chúng. Mặc dù Alfalia đã nghiên cứu trong 200 năm, nhưng vẫn chưa tìm ra cách đánh cắp sức mạnh của Ma Thần thông qua tên thật của chúng, nhưng lão đã nghiên cứu ra một phương pháp khác.

Tức là sau khi biết tên thật của Ma Thần, căn cứ vào đó để tìm kiếm cánh cổng địa ngục, phía sau cánh cổng địa ngục chứa những thứ liên quan đến Ma Thần.

Cũng chính là mấy thứ như Máu của Jesus, v.v...

Dung hợp những thứ đó có thể thu hút sự chú ý của Ma Thần, có thể sử dụng các năng lực tương ứng. Năng lực này mạnh hơn sức mạnh vốn có của Hunter, nhưng không ổn định. Lão không nói với những người khác của Vanity rằng sau khi dung hợp những thứ đó, mỗi lần sử dụng đều tiêu hao sinh mạng của họ, càng sử dụng nhiều thì sẽ chết càng nhanh.

Bởi vì Alfalia có một kế hoạch rất điên cuồng. 13 người là một chỉnh thể.

13 người trở thành Ma Thần.

Nhưng có một điều mà Alfalia vẫn không hiểu.

"Matthew phải mất một thời gian dài mới có thể dung hợp được loại chuyện đó, ít nhất cũng phải gần trăm năm, nhưng sao lão ta có thể sống lâu như vậy?"

Alfalia bước vào khu vực bị bóng tối bao phủ, những bậc thang quanh co kéo dài xuống, như thể dẫn xuống địa ngục.

"Đợi đến khi lấy được tấm bia đá cuối cùng, tôi sẽ tấn công Matthew."

"Lão ta là một nhân tố không ổn định, tuyệt đối không thể lưu lại."

...

Vào lúc này ở Twilight, Matthew gần đây rất dễ cáu kỉnh.

Lão đã một tay xây dựng Twilight. Nhưng gần đây, Twilight dường như có điều gì đó không ổn.

Ừm…

Nghe có vẻ nực cười.

Twilight bị ma ám...

- Rầm…

Tại buổi họp thường kỳ của Twilight, Matthew đập mạnh vào bàn, chỉ tay vào các thành viên và chửi bới.

"Các vị đang đùa ta sao?"

"Twilight là một tổ chức Hunter. Chúng ta đều là Hunter, những người chuyên săn giết ác linh, tà linh, ma linh!"

"Các vị nói với ta rằng trụ sở của chúng ta bị ma ám?"

"Ai có thể cho ta một lời giải thích, Tiquel cậu nói đi!"

Trước khi Matthew bế quan, lão đã giao mọi công việc của Twilight cho Tiquel, người đã theo dõi Ryan trước đây cũng chính là Tiquel.

Lúc này, Tiquel xấu hổ đứng lên khi nghe những lời của Matthew, y cúi đầu xuống đáp: "Thưa ngài, điều này nghe có vẻ khó tin, nhưng chúng ta thực sự dường như bị ám. Vào ban đêm, luôn có người nghe thấy tiếng bước chân ngoài hành lang. Khi tôi đi vệ sinh, nước trong bồn cầu luôn chuyển sang màu đen không thể giải thích được, như thể ai đó đã bôi sơn lên vậy. Điều quan trọng nhất là chúng tôi cũng có rất nhiều bức vẽ graffiti kỳ lạ trong phòng của chúng tôi, trông giống như trò đùa của họa sĩ trừu tượng."

Matthew tức giận chỉ vào Tiquel và nói: "Chỉ thế thôi mà cậu nghĩ rằng chúng ta bị ma ám? Lỡ do ai đó cố ý làm ra thì sao?"

Nói xong, Matthew lại bực mình. Kể từ sau sự kiện nguyền rủa, Twilight đã được canh giữ cực kỳ cẩn mật, ngoại trừ Hunter thì không người ngoài nào có thể ra vào. Không quá lời khi nói rằng sức chiến đấu của Twilight là vượt trội so với tất cả các thế lực.

Ai có thể giở trò như vậy dưới mũi của họ?

Lúc này, Tiquel đau khổ nói: "Thưa Đức ngài xin nghe con nói, con nghi là do thế lực khác gây ra, hai ngày nay ngủ không được, ban đêm con cảm thấy cả giáo phái đều chật ních người. Con còn nghe thấy những âm thanh kỳ lạ. Sáng nay, con thức dậy trước khi trời sáng, đi quanh cổng giáo đường tuần tra một vòng. Con thực sự nhìn thấy một người đàn ông mặc áo bệnh nhân đứng ở cửa giáo đường. Người đàn ông nói gì đó với con, sau đó nó biến mất. Ngài nói ngoài bị ma ám, thì phải giải thích hiện tượng mà chúng ta đang gặp phải là gì?"

Matthew vẻ mặt ảm đạm, nhìn qua tất cả mọi người ở đây, hỏi: "Các vị đều gặp qua?"

"Vâng thưa ngài."

Matthew hỏi lại: "Tiquel, bệnh nhân mà cậu gặp đã nói gì?"

Tiquel lấy làm lạ đáp: "Bệnh nhân nói xin hãy tránh xa biệt thự của tôi, bởi vì đó là người phụ nữ tôi yêu nhất. Muốn vào phải được sự đồng ý của tôi."

Bình Luận (0)
Comment