Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ ( Dịch Full )

Chương 642 - Chương 643: Phòng Chứa Xác

Chương 643: Phòng chứa xác Chương 643: Phòng chứa xác

Đám Marcus không thể hiểu được lời nói của Đỗ Duy.

Họ chỉ cảm thấy tên dường như điên rồi.

Đây là nơi nào?

Tổng bộ của Vodun!

Tôn giáo sở hữu Đoá Hoa Không Tàn Phai, đầu lâu của Ma Thần.

Giờ không biết từ đâu chui ra một kẻ không biết là người hay ma, làm cho mọi thứ hỗn loạn, còn nói rằng họ đã tiến vào mộng của hắn.

Làm sao có thể…

Marcus không nhịn được muốn mở miệng. Nhưng chưa kịp nói thì Đỗ Duy xoay người ngồi xuống, lại đặt tay lên phím đàn piano.

Vào lúc này, giai điệu cuồng bạo hơn được đàn ra.

Hắc ám, bóng ma, những thứ đại biểu cho nỗi sợ nguyên thủy của con người bao trùm tất. Đám người Marcus chỉ cảm thấy trước mặt chỉ toàn là bóng tối, như thể họ bị mắc kẹt trong một vòng xoáy lớn, cơ thể ngả nghiêng, hoàn toàn không thể tự khống chế.

Chỉ còn nghe thất âm thanh quỷ dị của bản nhạc piano, đan xen vào đó là những lời nói vô cùng lạnh lùng và không cảm xúc của người đàn ông.

"Cơ thể trở về thực tại, linh hồn lạc vào giấc mơ."

"Tao sẽ sắp xếp cho chúng mày cõi đi về, đây sẽ là một giao dịch một chiêu. Chúng mày trao linh cho tao, còn tao sẽ nhận được mọi thứ từ chúng mày."

...

- Phù…

Lạnh lẽo, ghê sợ.

Không gian nhỏ hẹp, xung quanh chỉ toàn là bóng tối.

Marcus ăn mặc thô kệch, mặc dù không nhìn rõ nhưng có thể cảm nhận rõ ràng hơi thở.

Nhiệt độ thấp đến mức dường như đã giảm xuống mức đóng băng. Giờ y đang ở trong một không gian nhỏ, rất khó để di chuyển. Năng lực của Hunter dường như là hoàn toàn vô dụng ở nơi này.

"Chết tiệt, nơi này là cái quỷ gì!"

Marcus gặp nguy không loạn, hai tay mò mẫm trong bóng tối, cố gắng tìm cách thoát khỏi đây. Y ngày càng cảm thấy sinh vật bí ẩn đó đã làm chuyện cực kỳ tà ác đối với Vodun.

Sự lạnh lùng, vô cảm bộc lộ trong lời nói của đối phương khiến người khác khó chịu.

Giao dịch một chiều?

Đây không phải là hành vi của ma quỷ sao!

Càng nghĩ thì Marcus càng sợ hãi, y thấy nơi mình đang đứng hình như là một không gian vuông vức với một số ống thông gió, bởi vì xung quanh bóng loáng, chỉ có điểm kết nối mới cảm nhận được các góc cạnh.

Không khí càng lúc càng lạnh.

Y rùng mình vì lạnh.

Đột nhiên Marcus dùng hai tay chạm vào hai đầu vít trên đỉnh đầu, như thể trên đầu y là tấm thép.

"Tôi…"

"Tôi ở trong ngăn tủ?"

"Không, tại sao trong tủ lại có hơi lạnh? Chẳng lẽ là..."

Một ý nghĩ xẹt qua trong đầu Marcus khiến anh rùng mình.

"Tôi đang ở nhà xác?"

Ý tưởng này vừa mới nảy sinh, Marcus không thể chịu đựng được nữa, y chỉ cảm thấy da đầu tê dại, lập tức đập đầu và tay vào ngăn tủ.

"Tên quỷ chết tiệt, thả tao ra... mày sẽ xuống địa ngục... tao nguyền rủa mày, mày sẽ..."

Bang bang bang bang...

Marcus gây ra tiếng ồn rất lớn. Đúng lúc này, y đột nhiên nghe thấy một âm thanh va chạm khác, ngay bên cạnh mình.

Tủ bảo quản tử thi thường có nhiều lớp, được sử dụng riêng cho các lò hỏa táng và nhà xác, một số đội pháp y của Cục Cảnh sát Hình sự cũng có những nhà xác đặc biệt.

Nhưng về cơ bản đều rất lớn.

Tủ bảo quản tử thi được chia thành nhiều ngăn tủ có kích cỡ bằng nhau, các nhân viên sẽ kéo ngăn kéo ra, sự khác biệt giữa tử thi và đồ vật có lẽ là một cái tương đối gọn gàng và một cái tương đối lộn xộn.

"Ngoài tôi ra, còn có thứ khác ở trong tủ sao?"

Vẻ mặt của Marcus trở nên phấn khích, y gõ mạnh vào các góc bên trong ngăn chứa xác, hét lên: "Ta là Marcus, cậu là người của Vodun sao?"

Tuy nhiên, tiếng ồn bên cạnh đột ngột dừng lại.

Marcus bị sốc, khó khăn nuốt khan, y sững sờ không dám gõ nữa. Miệng cũng ngậm chặt. Mọi thứ yên lặng doạ người. Marcus đổ đầy mồ hôi lạnh, y vẫn trầm mặc như một cái xác, không có bất kỳ cử động nào. Nhưng trong đầu đang điên cuồng suy nghĩ.

"Người bên cạnh đã nghe thấy tôi, tại sao họ không trả lời tôi? Cứ luôn giữ im lặng."

"Hay vì đó không phải là người?"

"Hay là, có điều gì mà tôi không phát hiện ra?"

Suy nghĩ vừa nảy sinh…

Cộp cộp cộp…

Marcus nghe thấy tiếng bước chân, từ xa đến gần. Ngay sau đó, có tiếng mở cửa két két.

"Ai đó?"

Marcus không biết mình nên nói hay nên làm động tác gì để đối phương thả mình ra hay không.

Nhưng trong tình huống kỳ lạ như thế này, y cảm thấy có lẽ lựa chọn tốt nhất là không nên hành động hấp tấp. Bởi thứ bên cạnh dường như… dường như không phải là con người.

Tình trạng rất gay go. Marcus quyết định trước bình tĩnh, chờ đợi thời cơ xuất hiện. Sự nghi ngờ của y nhanh chóng bị cắt ngang. Bởi vì tiếng bước chân mỗi lúc một gần, sớm đã đến cửa nhà xác, rồi đột ngột dừng lại.

Và sau đó không có tiếng động nào nữa.

Từ lâu Marcus không còn cảm giác này.

Sợ hãi…

Sợ…

Khi bước chân dừng lại, Marcus nổi hết da gà.

Hunter bị ăn mòn nhân tính, chỉ còn lý trí và máu lạnh, những thứ này đột ngột biến mất vào lúc này, chỉ còn lại nỗi sợ hãi sâu thẳm nhất trong tiềm thức con người.

Mọi nỗi sợ hãi bản năng, ở sâu trong mã gen đều được kích phát ra.

Đột nhiên…

- Bộp bộp…

Tiếng bước chân đột ngột xa dần.

Hơn nữa, còn đi tới sát vách. Marcus nín thở, mắt mở to, áp tai vào bề mặt bên trong ngăn tủ chứa xác, muốn nghe động tĩnh bên cạnh.

Những gì có thể nghe thấy là một âm thanh lạch cạch chói tai. Ngăn chứa xác bên cạnh dường như bị kéo ra ngoài. Lực ma sát giữa kim loại khiến người ta bất giác liên tưởng đến âm thanh chát chúa của những chiếc đinh cào vào inox.

Và sau đó là một loạt tiếng bước chân. Nó khác hoàn toàn so với bước chân trước, có thể dễ dàng phân biệt, trọng lượng của cả hai khác nhau vì một bước chân nhẹ, và bước chân kia khá nặng nề.

Sau khi tiếng bước chân rời xa, Marcus không thể nhịn được nữa, giãy giụa điên cuồng, dùng chân đá, tay đấm, thậm chí cả thiết đầu công, máu chảy đầm đìa.

Nhưng ngăn tủ chứa xác chỉ được mở một chiều. Cho dù dùng lực mạnh đến mức nào cũng không thể đẩy ra trừ khi kéo từ bên ngoài.

Trong những bộ phim truyền hình và điện ảnh, nhân vật chính đã đẩy cửa ngăn tủ chứa xác rồi chạy ra ngoài, về cơ bản là phóng đại. Trong thực tế, cho dù có tỉnh lại trong ngăn chứa xác, cũng không thể nào thoát ra nổi. Không khí lạnh sẽ khiến cơ thể dần dần đông cứng.

Càng giãy giụa thì chết càng nhanh.

Nhưng có lẽ Marcus gặp may, ngăn tủ chứa xác đóng không chặt lắm, sau một lúc cố gắng thì đã đẩy ra được một chút. Marcus tràn ngập hy vọng, y nằm trong nhà xác dùng tay cố mở rộng khe hở, đẩy người ra ngoài.

Khe hở dần mở rộng, khi Marcus có thể ngẩng đầu lên, y nhìn thấy 2 Hunter Vodun mặt áo đen vô cảm đứng bên ngoài nhà xác, lạnh lùng nhìn mình.

Bình Luận (0)
Comment