Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ ( Dịch Full )

Chương 650 - Chương 651: Nỗi Phiền Muộn Của Matthew

Chương 651: Nỗi phiền muộn của Matthew Chương 651: Nỗi phiền muộn của Matthew

Bên trong giáo phái Twilight ở Thụy Sĩ.

Lúc này trời đã về khuya, nhưng có rất ít người đang ngủ, trong hai ngày qua các thành viên của Twilight rất mẫn cảm. Mọi người đều biết Twilight lại đang gặp khủng hoảng vì nguyền rủa.

Vừa đến ban đêm, âm phong lại thổi rì rào.

Nhiệt độ cũng đột ngột giảm mạnh không thể giải thích được.

Thậm chí, một số hình vẽ bậy bỗng dưng thường xuất hiện trong các căn phòng, giống như trò đùa ác của những đứa trẻ nghịch ngợm.

Matthew trằn trọc mãi, nhưng không tài nào chợp mắt được. Lão ngồi dậy ngẩng đầu lên nhìn hình vẽ chiếc mũ quái dị bằng sơn xanh trên trần nhà, sự tức giận hiện rõ trong đôi mắt đục ngầu lõm sâu kia.

"F ck!"

Không phải Matthew muốn chửi tục, mà từ viết trên chiếc mũ đó chính là F ck...

"Đừng để ta biết là do ai, nếu không ta nhất định sẽ giết hắn!''

Là Hunter mạnh nhất được biết đến trong thời đại này, Matthew có đủ sức mạnh để làm thế.

Nhưng lão không thể tìm ra lời nguyền là ai, nên dù Matthew có mạnh đến mấy cũng chẳng ích gì.

Đúng lúc này, có tiếng gõ cửa phòng.

Tiquel bước vào với khuôn mặt tái mét.

"Thưa Đức ngài, đã xảy ra chuyện..."

Nghe vậy, Matthew cau mày nhìn Tiquel, giọng nói rất u ám: "Còn có gì tệ hại hơn tình hình hiện tại của Twilight sao?"

Tiquel hoảng sợ nói: "Còn tồi tệ hơn thế nữa, một sự kiện linh dị khó hiểu đã xảy ra ngai tại Vodun ở Tây Ghana, toàn bộ tổng bộ của Vodun đã luân hãm. Theo những người bên ngoài, Vodun dường như đã kích động sức mạnh của Ma Thần. Giờ nó đã trở thành một vùng cấm, không ai có thể sống sót ra khỏi đó. Những Hunter Vodun đó đã bị giết một cách khó hiểu."

Sắc mặt của Tiquel khá khó coi: “Tình hình bên ngoài giờ rất phức tạp, nhiều tổ chức đang huy động người, họọ muốn khám phá bí mật của Vodun. Tất nhiên ngài cũng biết, những người đó chỉ muốn có được tài nguyên của Vodun."

Matthew lạnh lùng nói: "Vodun, tôi luôn không thích tác phong làm việc của chúng chúng chỉ là một lũ chuột hôi hám làm tổ trong cống ngầm thôi, nên chết hết mới tốt."

Matthew thật sự rất ghét Vodun. Bởi vì hơn mười năm trước, lúc Matthew biến mất và xuất hiện trong một cơ thể khác, thì Vodun lại cảm thấy đó là một cơ hội, nên bèn xung đột với Twilight.

Sau đó Matthew cũng đã đi đến Vodun một chuyến, chiến với đám Hunter Marcus đó trong gần một tháng, sau cùng Vanity phải đứng ra giải hòa thì lão mới không làm cho chuyện này trở nên tồi tệ hơn.

Nhưng kể từ đó, Vodun cũng bị ảnh hưởng nặng nề, một nửa Hunter đã chết, phạm vi thế lực cũng tránh xa Thụy Sĩ mãi mãi.

Tiquel nhìn thấy thái độ của Boss, gã do dự một chút rồi nói: "Nhưng người của Vanity hình như thích cái kết này."

Matthew ngẩng đầu, mái tóc hoa râm lấp ló sau mũ trùm đầu, hơi thở của cả người cũng trở nên xa lạ. Kết hợp với những bức vẽ bậy kỳ lạ trong phòng, thì khá giống một bệnh nhân tâm thần.

Matthew cười quái dị nói: "Tiquel, cậu sai rồi. Vanity không phải thích kết cục này, mà vì Vodun có thứ mà luôn muốn, nhưng vì sự tồn tại của loài hoa đó, nên họ không dám lấy."

"Giờ bọn họ là lộ rõ mưu đồ, cho thấy tình hình của Vodun khá vi diệu, vi diệu đến mức họ có thể động thủ."

Tiquel không khỏi tò mò hỏi: "Ý của ngài là bông hoa đó biến mất?"

Matthew lắc đầu: "Không nhất định, nhưng điều chắc chắn là lũ điên của Vanity chắc chắn sẽ qua đó, nhưng chưa biết là bao giờ."

Tiquel lại hỏi: "Chúng ta có nên cử người qua không?"

Matthew im lặng, lão nói với giọng điệu phức tạp: "Ta rất muốn đến đó, bởi vì ta cũng muốn biết tại sao Vanity lại mong muốn có được tấm bia đá đó."

"Tuy nhiên, tình hình của Twilight giờ rất phức tạp, ta cũng có nhiều việc quan trọng hơn phải làm, tiết lộ tin tức này với giáo hội, để cho bọn họ đau đầu."

Tiquille gật đầu, cung kính nói: "Như ngài muốn."

Nói xong, gã định quay đầu rời đi, nhưng bỗng dừng lại và nói: "Nhân tiện, còn một điều nữa về Twilight. Hôm nay có một vụ khoản chuyển từ tài khoản của chúng tôi và không thể tìm thấy nguồn chuyển tiền."

Matthew liếc mắt: "Chuyển khoản?"

Tiquel trầm giọng nói: "Đúng vậy, số tiền không nhiều, chỉ có mấy ngàn, nhưng không tìm ra được ai đã làm."

Matthew gõ bàn.

Cốp cốp...

Matthew không khỏi lẩm bẩm: "Người nội bộ chưa chắc đã để ý đến vài nghìn đô, có thể là người của thế lực khác, nhưng thế lực nào dám lấy tiền của Twilight?"

Tiquel ở bên cạnh nhắc nhở: "Thưa Đức ngài, có phải liên quan đến nguyền rủa không? Ngài đã từng nói nguyền rủa do một thế lực nào đó gây ra, có lẽ đây cũng là một trong những thủ đoạn của bọn họ."

Rầm...

Matthew vỗ bàn tức giận nói: "Tiquel, sao trước nay ta không thấy cậu ngốc như vậy, bên kia có thể nguyền rủa chúng ta, lại cần ăn trộm vài ngàn đô thôi sao?"

"Thế lực nào rảnh như vậy?"

"Cậu cho rằng kẻ mạnh trên thế giới này sẽ coi trọng tiền bạc? Lại chỉ vài nghìn đô la?"

Mặc dù sự thật đúng như những gì Matthew đã nói, nhưng họ không bao giờ ngờ rằng Ryan đã làm điều đó. Tiquel ngay lập tức choáng váng trước lời nói của Matthew.

"Xin lỗi Đức ngài, là con nghĩ nhiều, những gì ngài nói đều đúng, chuyện này chắc chắn không do các thế lực khác gây ra."

Matthew nhếch mép: "Ý của ta đây có thể là một sự khiêu khích với chúng tôi. Họ đang tuyên chiến, cậu có hiểu họ đang tuyên chiến không?"

"Tiền không phải là vấn đề, mấu chốt là thái độ của bên kia đối với Twilight. Ai... cậu lui đi, giờ ta đang rất đau đầu, ta muốn ở một mình."

Rõ ràng Matthew cũng đau đầu trước đống lộn xộn này, Tiquel lập tức lui. Matthew càng nghĩ càng cảm thấy có điều gì đó không ổn.

"Mọi thứ đã vượt quá tầm kiểm soát của ta, trong toàn bộ Twilight, ngoại trừ Tiquel thì không có ai thật sự trung thành. Nếu ta đột ngột biến mất, sợ rằng Twilight sẽ ngay lập tức rơi vào nội loạn."

Toàn bộ Twilight được duy trì vì sức mạnh và triết lý của Matthew. Nếu không thì với tình hình phe phái phức tạp trong Twilight, phe bảo thủ và cấp tiến, cộng với nằm vùng của nhiều thế lực khác nhau, bao gồm cả người như Ryan, nếu có thể tiếp tục hoạt động thì mới là chuyện lạ.

Matthew cũng hiểu vấn đề ở đâu. Lão đứng dậy đi về phía căn phòng tối, khi đến bức tường thì bỗng dừng lại.

"Ta tạm thời có thể chống chọi thêm một thời gian. Nếu không thành công, ta có thể khởi động kế hoạch nằm vùng của giáo hội. Nếu không phải là vạn bất đắc dĩ, ta không thể dung hợp với ác linh chính ta được."

Trong căn phòng tối, người đàn ông trung niên bị xiềng xích trói chặt mở mắt ra, ánh mắt u ám. Đối diện với ông ta, là cây bút của Ma Thần - Malphas.

Bình Luận (0)
Comment