Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ ( Dịch Full )

Chương 661 - Chương 662: Twilight Dị Biến

Chương 662: Twilight dị biến Chương 662: Twilight dị biến

Vào lúc này, trong phòng khách sạn. Bóng ma bò khắp mặt đất, ánh đèn cứ chập chờn lúc đỏ lúc tắt.

Phong thư vẫn bay vòng xung quanh. Shadow thì cản đường rút Pennywise.

Ma linh mới sống lại nhìn Đỗ Duy từng bước đi tới trước mặt, nó không ngừng run rẩy. Có vẻ nó vẫn chưa thoát khỏi bóng ma tâm lý mà Đỗ Duy và ác linh Đỗ Duy đã gây ra.

Nói cách khác, nó thấy bối rối...

Trong thị giác của phong thư, nó nhìn thấy Đỗ Duy bước đến gần Pennywise, rồi đưa tay ra bóp cổ của đối phương. Còn không ngừng chế nhạo.

Khí tức khủng khiếp đó, cùng hào quang giống như ma quỷ đó chỉ đơn giản là nhân vật phản diện trong số các nhân vật phản diện.

Phong thư không khỏi thầm nghĩ: [Nếu thế giới này là tiểu thuyết, thì Master nhất định là nhân vật chính, còn tên sách thì phải là ác quỷ tự tu luyện.】

Vào lúc này, Đỗ Duy dùng một tay bóp cổ Pennywise, đưa mặt lại gần, lạnh lùng nhìn nó rồi nói: "Anh có thể hồi sinh chú, thì cũng có thể bóp chết chú bất cứ lúc nào. Khi anh nhìn thấy chú thì chú đã không thể thoát khỏi anh, số phận của chú nằm ở trong tay của anh."

"Nỗi sợ của người khác là thức ăn của chú, mà nỗi sợ của chú là anh. Dù có chết đi chăng nữa, chú cũng không thể thoát khỏi sự tra tấn của nỗi sợ, bởi vì anh sẽ luôn tồn tại."

Pennywise lắng nghe Đỗ Duy. Nó còn sợ hãi hơn.

Con quỷ này từ khi còn là ác linh đã bị Đỗ Duy khắc chế, sau này khi đi theo ác linh Đỗ Duy, nó đã bị chế tạo thành một trạm phát điện, chịu đủ hành hạ.

Theo một nghĩa nào đó, nó là một kẻ khốn kiếp. Liên tiếp phản bội Đỗ Duy và ác linh Đỗ Duy. Chết cũng rất thảm. Dù sao tồn tại như nó thực sự là độc nhất vô nhị.

Pennywise đang run rẩy.

Đỗ Duy nở nụ cười kỳ quái: "Chú không cần phải sợ anh như vậy, anh để chú sống lại đương nhiên sẽ có việc cho chú, nhưng chú quá không nghe lời, cho nên anh cần sự trung thành của chú."

Phong thư bên cạnh rơi xuống trước mặt của Đỗ Duy.

[Chủ nhân, Pennywise đầu sắt này là một kẻ phản bội, nó thích nhất là phản bội ngài. Nếu không có ngài và ngài ác linh Đỗ Duy thì ai có thể trị được nó, làm sao nó có thể trung thành với ngài?】

Đỗ Duy bình tĩnh lấy trong túi ra lá bài Joker, chậm rãi nói: "Đương nhiên tao sẽ có cách."

Một tay bóp cổ của Pennywise, tay còn lại nắm lấy lá bài Joker, hắn xoay mặt trước của lá bài có hình vẽ Joker vào Pennywise.

Thú thật, nếu lá bài này được đặt trong tay của Pennywise thì sẽ rất hài hòa.

Lá bài ước nguyện đã bị xóa sổ từ lâu, giờ chỉ còn lại lá bài cá cược.

Đỗ Duy nói với Pennywise: "Hãy cá cược đi. Nếu chú thắng, anh sẽ để chú tự do, còn nếu chú thua, tất cả mọi thứ của chú sẽ thuộc về anh, kể cả tính mạng của chú."

Pennywise dường như nghe hiểu, nó lắc đầu nguầy nguậy, bàn chân cũng vung vẩy, cơ thể cũng đang cố gắng dịch lùi.

Nhưng Đỗ Duy chỉ cần phất tay về phía nó một cái, Shadow lập tức hóa thành mây khói, trực tiếp giữ chặt lấy nó.

Mặt đất tự động tạo thành một chiếc ghế. Pennywise đã bị đóng đinh vào ghế và không thể chạy trốn.

Đỗ Duy hài lòng gật đầu với Shadow, hắn lập tức tiến vào ác linh hoá. Mà Shadow thì dán sát hắn thì chồng điệp lên nhau.

Cảnh tượng này dường như đã xảy ra, Đỗ Duy có chút sững sờ. Hắn thầm nghĩ: "Shadow cư xử hơi kỳ lạ, trước đây do mình ép nó đỡ đạn cho mình, vậy mà giờ nó lại chủ động như vậy. Nó trở thành phản xạ có điều kiện, hay nó có trí tuệ?"

Nhưng giờ không phải lúc để nghĩ về chuyện này, Đỗ Duy lập tức nói với Pennywise: "Anh sẽ không bắt nạt chú. Các quy tắc đánh bạc rất đơn giản, và anh sẽ tuân thủ nghiêm ngặt các quy tắc cờ bạc, không bao giờ vi phạm chúng."

"Chú biết đấy, anh không bao giờ nói dối."

Pennywise vùng vẫy điên cuồng, vẫn cười toe toét: "He he he..."

Nó chỉ biết một câu như vậy.

Đỗ Duy nói: "Anh thấy chú đang cười rất hạnh phúc, vậy tức là chú đã đồng ý. Quy tắc đơn giản như anh đã nói, anh có một cái khẩu súng kíp."

"Hãy đoán xem anh có nổ súng bắn chết chú hay không?"

Lời vừa nói xong, lá bài Joker lập tức được phát động. Lập tức sản sinh một mối liên hệ khó giải thích giữa Đỗ Duy và Pennywise.

Đồng thời hắn cũng lấy ra khẩu súng kíp rồi chĩa nó vào đầu của Pennywise, mỉm cười, trông vô cùng hiền lành.

"He he he..."

"Hé hé hé..."

Pennywise cười to hơn.

Nó cũng đang cố gắng chống lại Đỗ Duy, xung quanh có dị tượng đang phát sinh, rất nhiều hình bóng ác linh đang thấp thoáng.

Nhưng đây là địa bàn của Shadow, nó ở thời kỳ đỉnh cao cũng không đánh lại Shadow. Huống hồ nó vừa được hồi sinh. Pennywise không thể phản kháng.

Nó lại gật đầu với Đỗ Duy.

Dường như đang nói nó cảm thấy Đỗ Duy sẽ bắn chết nó?

IQ này...

Thật khó để yên tâm...

Đỗ Duy lập tức thay đổi kế hoạch. Hắn phải dạy cho Pennywise một bài học sâu sắc.

Vì vậy hắn chĩa nòng khẩu súng kíp vào đầu nó, rồi lập tức bóp cò.

- Phằng.

Viên đạn bắn thủng đầu của Pennywise, tạo ra một cái lỗ lớn.

Nhưng âm thanh không truyền ra đyiwhc.

Sau đó, Đỗ Duy nói một cách dửng dưng: "Chú sai rồi, anh không thể giết cô bằng phát súng này, vậy chúng ta hãy làm lại."

"Các quy tắc vẫn như cũ."

"Mày đoán xem tao có thể một phát bắn chết mày hay không."

Lần này, cái đầu nát hơn phân nửa của Pennywise lắc lắc.

Nhưng Đỗ Duy chế nhạo nói: "Mày đã đoán đúng."

Sau đó, hắn lại bóp cò. Lần này, đầu của Pennywise trực tiếp bị nổ tung thành từng mảnh. Theo quy tắc của trò chơi, nó đã thu được tự do.

Tuy nhiên Đỗ Duy không bao giờ buông tha nó. Hắn lại lạnh lùng giơ súng lên, rồi chĩa nó vào Pennywise: "Đánh bạc vẫn tiếp tục."

Pennywise giãy giụa dữ dội. Nó cảm thấy bị lừa dối.

Phong thư ở bên cạnh lơ lửng cười khinh thường: [Ngạc nhiên chưa, Master nói không lừa người, nhưng mày không phải là người, người mà mày đánh bạc là Master hay là Shadow-oppa, mày có biết không?】

Tiếng súng vẫn tiếp tục. Điều mà Đỗ Duy muốn là một tay sai tuyệt đối nghe lời.

Nói một cách đơn giản, hắn muốn biến Pennywise thành một kẻ chết não.

Ít nhất, chỉ số IQ chỉ được ngang với Shadow.

……

Vào lúc này, trong Twilight, sự xuất hiện của bình minh không mang lại chút ấm áp. Ngược lại càng ngày càng u ám.

Cổng Twilight đóng chặt. Nền đất bên trong rất ẩm ướt. Các bức tường vẫn còn dấu vết của móng vuốt cào qua. Điều này dường như hoàn toàn khác so với trước đây. Có vẻ như toàn bộ Twilight đã rơi vào tình trạng bất thường nào đó.

Đúng lúc này, khi tiếng ngáp trong một căn phòng nào đó vang lên, bất cứ nơi nào âm thanh đó đi qua, giống như băng tuyết gặp phải mặt trời chói chang, tất cả những điều bất thường ngay lập tức tan biến. Mọi thứ đã trở lại bình thường trở lại.

Trong phòng của Matthew.

Đột nhiên Matthew mở mắt ra, vô cảm nói: "Hình như ta đã tìm được đầu nguồn của nguyền rủa.”

Bình Luận (0)
Comment