Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ ( Dịch Full )

Chương 672 - Chương 673: Cục Diện Tử Vong Do Đồng Hồ Của Lamer Mang Đến

Chương 673: Cục diện tử vong do đồng hồ của Lamer mang đến Chương 673: Cục diện tử vong do đồng hồ của Lamer mang đến

- Ừm…

Rất có thể Ryan Hamel còn sống.

Đỗ Duy đã từng tiếp xúc với hắn, và cũng chơi với hắn theo cách khác, hắn biết rất rõ sự khôn ngoan và thủ đoạn của Hunter thiên tài một thời này.

Nhưng biết cũng không cải thiện được tình hình này. Thay vào đó, Đỗ Duy chợt nhận ra một điều vô cùng khủng khiếp.

Nếu Ryan Hamel vẫn còn sống.

Vậy Ryan hiện giờ tồn tại ở hình thức?

Gã đã trở thành năng lực của kẻ đó? Hay là đã chết?

Đỗ Duy không đoán được. Bỗng dưng hắn cảm thấy hơi cáu kỉnh.

2 ngôi mộ, 3 cỗ quan tài. Chắc hẳn có 1 cỗ quan tài trong lăng mộ đã biến mất.

Đỗ Duy vẫn giữ bình tĩnh, hắn đứng trong mưa bão, đội ngũ ác linh phía sau cho hắn chút tự tin.

Càng là lúc này, càng phải giữ vững lý trí. Nắm bắt manh mối nhỏ nhất, sau đó có thể biết sự thật của vấn đề.

Sau đó Đỗ Duy tự hỏi bản thân: "Nếu tôi là Ryan Hamel và tôi chưa chết, vậy tại sao tôi phải để năng lực ác linh hoá của mình trở thành một người khác?"

Nếu không chết, làm vậy thì có ích gì. Sức mạnh chỉ có thể được coi là sức mạnh nếu nó nằm trong tay của chính mình. Ở trong tay của người khác là một yếu tố chết người đe dọa sự tồn tại của chính mình.

Suy bụng ta ra bụng người, bản thân Đỗ Duy không thể cho phép năng lực ác linh hoá của mình trở thành một ‘bản thân’ khác, nhưng bản thân đó lại không có ký ức về chính mình.

Suy nghĩ về điều này, hắn cho ra đáp án: “Chỉ có hai khả năng cho sự xuất hiện của Ryan. Một là cậu ấy không phải là năng lực mở rộng, cậu ấy vốn là Ryan Hamel, hai là Ryan Hamel quả thực đã chết, nhưng lại sống ở thế giới này theo một cách khác. Y sống trong thế giới ma quái này? Hay y sống trong thế giới quan của Ryan?"

"Có thể là cả hai."

Đỗ Duy không rõ, nhưng sau khi phân tích như vậy, hắn đột nhiên có chút manh mối.

"Nếu tôi là Ryan Hamel và để lại 2 ngôi mộ, thì ngôi mộ đã biến mất sẽ đóng vai trò gì?"

"3 cỗ quan tài có năng lực hồi sinh một người, nhưng là Ma Thần đã chết đi, hoặc là truyền thuyết này ngay từ đầu đã có vấn đề lớn rồi."

"Chiếc quách cuối cùng lẽ ra phải đóng một vai trò quyết định. Nếu không, Ryan Hamel đã không bắt đầu bài trí hơn 20 năm trước."

"Trong cỗ quan tài đó, có lẽ bí mật che giấu bí mật của cậu ấy. Nếu tôi có thể tìm thấy cỗ quan tài, có lẽ sẽ làm rõ sự tình."

Đỗ Duy phân tích. Hắn chỉ có thể suy ra rằng vấn đề là ở chiếc quan tài cuối cùng.

Nhưng thế giới ma quái này được xây dựng dựa trên thế giới quan của Ryan, cậu ấy và Matthew đều đã biến mất. Nếu không tìm thấy ai, cũng sẽ không tìm thấy cỗ quan tài cuối cùng. Nếu không có cỗ quan tài cuối cùng, không thể tìm thấy cậu ấy và Matthew.

Đỗ Duy rơi vào một vòng lặp vô tận. Đột nhiên Đỗ Duy hít một hơi. Tay phải của hắn đột ngột run rẩy, hoa văn của kim đồng hồ trên mu bàn tay hắn tự động hiện lên, toát ra giá buốt lạnh lẽo.

Lạnh thấu xương chỉ là một thành ngữ. Nhưng khi thật sự cảm nhận được cảm giác đó, sẽ chỉ thấy đau...

Đau dữ dội, thậm chí có phần giống với vết bỏng. Đỗ Duy muốn che tay phải, nhưng tay trái vẫn nắm lấy ác linh, bởi chỉ cần tách ra, ác linh sẽ lập tức tấn công hắn.

Chỉ có thể cắn răng chịu đựng.

"WTF?"

Đỗ Duy nghiến răng nghiến lợi rít lên.

Hắn thấy rằng hình kim đồng trên mu bàn tay phải của mình đang dùng một phương thức quỷ dị, toát lên khí tức nào đó.

Không thể lý giải nổi…

Trái tim của Đỗ Duy khẽ nhói lên, trong lỗ tai cũng vang lên tiếng ong ong. Trong thế giới ma quái này, năng lực nhìn thấy tương lai của hắn chưa trả lại cho Alexis.

Một cảnh tượng chết chóc cũng hiện ra trước mặt.

Trong cảnh, hắn đứng trước 2 nấm mồ của Ryan Hamel cùng với đội ác linh, như đang suy nghĩ về chìa khóa để phá game. Nhưng đột nhiên cơn mưa bão đang tuôn như xối xả đột ngột dừng lại như bị nhấn nút Pause. Tất cả những hạt mưa rơi xuống đều bị chặn lại và lơ lửng trên không trung.

Đỗ Duy và đội ác linh đều bị đóng băng.

Ngay sau đó vang lên tiếng kim đồng hồ quay, hắn trực tiếp nổ tung thành mây máu, lũ ác linh cũng không hề phản kháng, tất cả đều hóa thành tro bụi.

Đây là phần cuối của cảnh tượng chết chóc.

Đồng tử của Đỗ Duy đột nhiên co lại, trán chảy đầy mồ hôi lạnh.

"Cách chết này là của đồng hồ cổ? Không! Là đồng hồ của Lamer..."

"Không phải nó... nó ở New York? Tại sao nó đột nhiên chạy vào thế giới ma quái này?"

"Hơn nữa nó còn muốn giết tôi?"

Kẻ thích bóp nát người thành sương máu, ngoài ác linh Đỗ Duy còn có Đồng hồ của Lamer, chính là cách Hannibal chết trước đó. Khi âm thanh kim đồng vang lên, lập tức biến thành sương máu.

Không có chút khả năng sống sót.

Nhưng Đỗ Duy không thể hiểu nổi, ở trong đồng hồ của Lamer là Minette. Với Minette, làm sao Lamer có thể chạy đến đây?

Lẽ nào Minette xảy ra vấn đề? Nhưng bây giờ đã quá trễ để nghĩ về điều đó.

Đồng hồ của Lamer có thể xuất hiện để giết hắn bất cứ lúc nào, nhưng hắn vẫn không thể tìm ra cách để phá giải trò chơi vòng lặp vô tận của 3 ba cỗ quan tài.

Hoặc tìm một lối thoát, hoặc ngồi im chờ chết.

Đỗ Duy nhìn lên bầu trời đêm dưới cơn mưa xối xả, trong lòng căng thẳng, chờ chết là dằn vặt nhất.

Hơn nữa nếu không chắc chắn khi nào mình sẽ chết, thì sự đau khổ này sẽ biến thành cực hình.

"Chờ một chút, nếu Đồng hồ của Lamer tới giết mình thì dù mình có bao nhiêu thủ đoạn cũng vô dụng. Xe buýt chỉ là quái dị, nó không hề chống đỡ được lâu."

"Cứ tưởng rằng ác linh tôi tỉnh lại trong thế giới ma quỷ này thì nó sẽ lập tức đoạt xác, nhưng dù vậy cũng không phải ác linh Đỗ Duy thật sự, thế thì cũng chết."

"Vậy cách duy nhất là tôi phải thoát khỏi thế giới này, rồi tìm cách đánh thức ác linh tôi."

"Nhưng tôi không thể tìm thấy chiếc quan tài cuối cùng, không thể ra ngoài nếu không nhìn thấy Ryan."

Đỗ Duy đã nhảy vào thế giới ma quỷ qua bức tranh sơn dầu, trong thế giới của bức tranh sơn dầu, hắn không thể lôi mình ra ngoài như một con búp bê. Bởi chỉ cần chút sơ sút là hắn sẽ lên dĩa ngay.

"Tôi phải tìm ra kẽ hở của thế giới này. Ryan là bệnh nhân tâm thần, thế giới quan của cậu ấy khác người thường, không có cái gọi là logic."

"Những thứ nằm ngoài nhận thức của cậu ấy, cậu ấy không thể nhận ra được. Nhưng nếu đảo ngược nó, mọi thứ trong nhận thức của cậu ấy đều có thể tồn tại."

Đỗ Duy nghĩ đến điều này, hắn đột nhiên cảm thấy sau khi tiến vào thế giới ma quỷ, mình đã hiểu sai gì đó. Nếu không thể tìm ra cái sai này, hắn thật sự sẽ chết ở đây.

Hắn hít một hơi thật sâu, lấy smatphone từ trong túi ra, do dự một lúc rồi bấm một dãy số không xác định. Đây là số mà Ryan đã nói với hắn khi cậu ấy gọi cho hắn trong giấc mơ.

Trên thực tế, một ác linh đã trả lời cuộc gọi. Ác linh đó là Ryan Hamel.

- Tút tút...

Giai điệu bận...

Hơi thở của Đỗ Duy có chút gấp gáp, khí tức dao động từ do văn trên mu bàn tay phải phát ra càng lúc càng kinh khủng. Hắn có thể cảm thấy rằng một ý chí đáng sợ đã xuất hiện trong thế giới ma quỷ này. Hơn nữa còn đang tìm kiếm chính mình.

Vào thời điểm này, cuộc gọi được kết nối...

Bình Luận (0)
Comment