Khi cuộc gọi được kết nối, Đỗ Duy cảm thấy vừa bất ngờ vừa nằm trong dự liệu.
Vì thế giới này được xây dựng theo thế giới quan của Ryan, nên đối phương đương nhiên tương đương với đáng sáng tạo. Dù không hẳn mọi thứ đều nằm trong tầm khống chế của Ryan, nhưng cũng không khác mấy.
Vào thời điểm này, mối đe dọa chết người do Đồng hồ của Lamer gây ra ngày càng gia tăng.
Tuy mắt thường không nhìn thấy, nhưng bản năng khiến linh hồn run sợ, bởi vì sức ép này thực sự rất kinh khủng. Khó có thể diễn tả hết cảm giác này bằng lời.
Nếu bắt buộc phải miêu tả, có lẽ tương đương với một người ở nơi hoang vu, nhìn chung quanh không thấy tận cùng, trời đất dường như kết nối với nhau, chung quanh hoang vắng, không có sức sống, khiến con người có cảm giác tuyệt vọng và bất lực.
Đỗ Duy không dám chần chừ nữa. Nhưng không có âm thanh nào phát ra từ bên kia, cứ như thể kẻ nhận điện không phải người mà là địa ngục.
Bỗng dưng Đỗ Duy cảm thấy ớn lạnh. Hắn nghiến răng, buộc mình phải bình tĩnh, thăm dò bên kia: "Có phải là Ryan không?"
Bên kia: "Phù..."
Dường như có ai đó đang thở.
Nhưng cũng có thể là tiếng gió...
Trái tim của Đỗ Duy như ngừng đập, hỏi lại: "Ryan, bây giờ chú đang ở đâu?"
Vẫn là tiếng thở...
Đỗ Duy híp mắt, giọng nói trở nên lạnh lẽo hơn nhiều: "Là ác linh?"
Nhưng bên kia không trả lời hắn. Chỉ có thứ âm thanh khiến người ta không thể phân biệt được là tiếng gió hay tiếng thở. Đó là đáp lại duy nhất.
Đỗ Duy nắm chặt tay, thầm nguyền rủa. Hắn nhìn lên bầu trời đêm khi mưa bão hoành hành.
Bóng ma của cái chết do Đồng hồ của Lamer luôn vây quanh hắn, không thể nào tan biến. Mà điều khiến hắn bất lực nhất chính là phán đoán của hắn dường như đã sai. Mặc dù cuộc gọi đã được kết nối nhưng không thể liên lạc được với Ryan, nhưng hắn không biết là ác linh hay thứ gì khác ở đầu dây bên kia.
Hẳn biết rằng đây là một tử cục, cũng là tử cục khó giải nhất kể từ khi hắn tiếp xúc với ác linh. Nếu như hắn không thể thoát khỏi thế giới ma quỷ này, đương nhiên không có khả năng đánh thức ác linh Đỗ Duy, cho dù có thể đi ra ngoài, cũng chưa chắc có thể thức tỉnh bản thể kia.
Đồng hóa 18 Ma Thần cùng một lúc, ngay cả ác linh Đỗ Duy cũng không thể mở auto, trong thời gian ngắn cũng không thể tỉnh lại.
Không ai có thể giúp hắn.
Nhưng đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng và tàn nhẫn đột nhiên vang lên từ đáy lòng của Đỗ Duy.
"Mi sợ cái gì?"
Giọng nói đó tiết lộ một loại quý phái bẩm sinh.
Đã lâu không gặp...
Ác linh Đỗ Duy.
Nhưng Đỗ Duy hiểu rất rõ đây không phải ác linh Đỗ Duy đã dung hòa vào mình bao lâu nay. Mà là sau khi tiến vào thế giới ma quỷ, một ác linh Đỗ Duy khác trong thế giới quan này.
Đỗ Duy nói thầm trong lòng: "Ta đang sợ chết."
Giọng nói vô cùng lạnh lẽo: "Sợ chết? Thật nực cười, ta là mi, mi là ta, ta không sợ chết, mi cũng nên như vậy. Cho nên ta kia ơi, mi không sợ chết, mà mi sợ không biết là giây tiếp theo, phút tiếp theo, đồng hồ của Lamer sẽ giết mi."
Đầu ngón tay của Đỗ Duy run lên, chạm vào mặt nạ trên mặt: "Mi biết Đồng hồ của Lamer?"
Điều này là rất bất thường. Theo dòng thời gian của thế giới ma quái, ác linh Đỗ Duy đã ngoại tuyến lần đầu tiên trong khoảng thời gian này, và sẽ phải mất ít nhất một hoặc hai tuần trước khi nó hồi phục trở lại.
Giọng nói có vẻ giễu cợt: "Hì... ta không chỉ biết đồng hồ của Lamer, mà ta còn biết tất cả những việc mi đã làm sau khi bước vào thế giới này, cũng với tất cả những suy nghĩ của mi."
Đỗ Duy cau mày: "Chuyện này thật phi logic."
Giọng nói vang lên: "Tại sao không? Khi mi tiến vào thế giới ma quái, tương đương với mi xuất hiện ở thế giới này, đối với ta cũng vậy. Mi có thể hiểu là phản chiếu."
"Giao thân thể lại cho ta..."
"Bây giờ mi đã rơi vào tử cục, hãy trao cơ thể của mi cho ta và để ta đưa ra lựa chọn. Đây là giải pháp hoàn hảo. Ta mạnh mẽ hơn mi."
Đỗ Duy trở nên im lặng. Bên kia đã nói sự thật.
Tuy nhiên không nên giao xác, suy bụng ta ra bụng người, nếu là ác linh của thế giới ma quỷ, việc đầu tiên mà Đỗ Duy làm sau khi có được thân thể là giải quyết mọi hậu hoạn. Sau đó tìm cách quay trở lại thế giới thực và thay thế con người thật của mình.
Nhưng theo cách này, Đỗ Duy đột nhiên có một ý tưởng táo bạo.
Hắn trực tiếp nói: "Sau khi giao thân thể cho mi, ta có khác gì chết. Tại sao ta phải làm chuyện này?"
Bên kia nói: "Ta cũng là Đỗ Duy, sau khi lấy được thân thể, ta có thể đi dưới ánh nắng mặt trời và tiếp tục những gì ta và mu chưa làm. Điều này tốt hơn nhiều so với việc chết trong tay đồng hồ của Lamer."
Đỗ Duy thẳng thắn nói: "Mi nói đúng, nhưng mi chỉ là một ác linh Đỗ Duy khác tồn tại trong thế giới quan của Ryan mà thôi. Cho dù giao thân thể cho mi thì mi cũng không thể chống lại đồng hồ của Lamer. Huống chi với tính cách của mi lúc này, ngay cả khi mi thực sự sống sót trở về thực tại, mi sẽ giết Minette, điều mà ta không thể chấp nhận."
"Cô ấy là tình yêu duy nhất của tôi."
Giọng nói kia lặng đi một lúc, sau đó mới nói: "Ta sẽ không giết cô ấy, bởi vì ta cũng yêu cô ấy rất nhiều."
Đỗ Duy cười: "Nhưng ta không yêu nàng."
"Cái gì?!"
Giọng nói đột ngột thay đổi, Đỗ Duy chế nhạo nói: "Có nên nói không hổ là tôi khác không? Nói dối đơn giản như ăn cơm, uống nước. Nếu như mi biết hết mọi chuyện, lúc này mi nên phản bác lại ta."
"Bởi vì ta thực sự không yêu cô ấy."
"Và sau khi ta rời khỏi thế giới này, không chắc mi có tồn tại hay không. Sự ra đời của mi là sai lầm."
Giọng nói lạnh lùng cất lên: "Vậy thì sao? Mi cũng sẽ chết ở đây, mi không còn lựa chọn nào khác ngoài ta."
Đỗ Duy lắc đầu nói: "Ta có thể cảm giác được đồng hồ của Lamer sắp bắt đầu. Chính là ngươi, không phải ta không có lựa chọn."
"Ta có thể chọn cái chết, nhưng còn mi thì sao?"
"Hơn nữa, ta không nghĩ thế giới ma quái có thể trấn áp hiện thực. Ta không muốn thì mi không thể mang thân thể này đi."
"Nhưng ta đồng ý với mi, mi quả nhiên mạnh hơn cả ta."
"Vậy đánh bạc với ta."
Những gì hắn nói không phải là sự thật. Nhưng người hiểu hắn nhất chính là hắn.
Sau sự Đỗ Duy và ác linh Đỗ Duy dung hợp, hắn hoàn toàn nhận thức được những điểm yếu và ý tưởng của ác linh Đỗ Duy quá khứ. Nói cách khác, nếu hắn có năng lực mạnh hơn, hắn thậm chí có thể chơi giết chết ác linh Đỗ Duy quá khứ.
"Mi muốn đánh cuộc cái gì?"
Giọng nói của ác linh Đỗ Duy trước kia rất tệ.
Đỗ Duy nói: "Mi muốn lấy được thân thể, nhưng ta không muốn giao cho mi, mà ta lại cần năng lực của mi, cho nên ta muốn đánh cuộc tính mạng của mình."
"Ta sẽ tạo ra một vật dẫn khác để mi tái tạo."
Ác linh Đỗ Duy nói: "Pennywise? Dùng nó tái tạo thân thể?"
Đỗ Duy nhẹ giọng nói: "Ừ."
Ác linh Đỗ Duy quá khứ nở nụ cười: "Ta biết mi muốn làm gì. Mi muốn hủy diệt thế giới này."
Sự kiên định hiện lên trong mắt của Đỗ Duy.