Khoảnh khắc mà đôi mắt rỗng tuếch của Đỗ Duy mở ra. Thế giới trong bức tranh sơn dầu đã trải qua những thay đổi chấn động địa cầu. Ngôi trường ban đầu trở thành một màn sương đen trắng, James và Tiquel cũng giống như vậy.
Sự thay đổi này vốn là năng lực không chế bức của tranh sơn dầu Đỗ Duy. Hắn có thể sáng tạo một thế giới. Một thế giới phù hợp với nhận thức của hắn, dù không thể giết Lamer, hoặc thậm chí giết một số ma linh, nhưng đủ để được sử dụng như một trò lừa đảo.
Những gì Lamer có được trong khoảnh khắc chiếc quan tài mở ra không phải là thứ bên trong quan tài mà là thế giới mà Đỗ Duy đã dệt nên.
Trong thế giới đó, mọi thứ sẽ như Lamer nghĩ. Ít nhất nó cũng sẽ bị ảo giác lừa gạt một lúc, giết Đỗ Duy giả trong thế giới đó xong mới phát hiện đã bị lừa.
Và giờ Đỗ Duy đã nắm quyền kiểm soát cây bút của Malphas. Trước khi quan tài được mở ra, hắn có thể hoặc không thể điều khiển cây bút của Malphas. Nhưng khi cỗ quan tài mở ra, mọi thứ trở thành kết cục đã định.
Hắn dùng vài thủ đoạn để tẩy não cây bút Malphas trong quan tài. Sau khi quan tài được mở ra, đã là thái cực khác. Thế giới bên trong bức tranh sơn dầu đang phát triển. Đó là quá khứ mà Đỗ Duy không hề quen thuộc, nhưng đó cũng là diễn biến của thời đại Victoria mà hắn đã trải qua trong cánh cổng địa ngục.
Trong quá khứ mà hắn dệt nên, cây bút của Malphas luôn là tạo vật của hắn. Trong nháy mắt thế giới trong bức tranh sơn dầu đã phát triển thành vô số phiên bản. Trong một số phiên bản, Đỗ Duy trở thành Ma Thần, điều khiển cây bút của Malphas và phá hủy thế giới. Trong một số phiên bản, hắn sử dụng cây bút của Malphas để tạo ra ác linh, nhưng lại quẳng chúng vào cổng địa ngục, chờ đợi giây phút được lấy lại trong tương lai.
Đây là tẩy não và phản công. Dẫu sao thì tin hay không thì tùy, Đỗ Duy tin rằng hắn là chủ nhân của cây bút của Malphas.
Rất nhiều tẩy não. Ngay cả cây bút của Malphas cũng bị lung lay.
Ảo tưởng đã tràn ngập trong tâm trí của Đỗ Duy dần dần thay đổi theo một hướng kỳ lạ. Có vẻ như người ta cũng tin rằng Đỗ Duy là chủ nhân của nó và Matthew chỉ là một chiếc lốp dự phòng.
Song Đỗ Duy biết rất rõ lời nói dối sớm muộn cũng sẽ bị vạch trần, chưa kể mục tiêu lừa dối của hắn chính là bút của Malphas, hãy cho nó cơ hội thở, nhất định sẽ thoát khỏi ảnh hưởng của việc tẩy não.
"Cho nên tôi sẽ biến mọi thứ thành sự thật."
Đỗ Duy cầm cây bút của Malphas và đứng dậy khỏi quan tài. Giờ đôi mắt của hắn còn nguyên vẹn.
Rõ ràng là bất thường. Thừa cơ cây bút của Malphas được tẩy não, và giờ tình hình cuối cùng đã thay đổi, đòn phản công của Đỗ Duy đã đến. Thế giới tranh sơn dầu cũng đang sụp đổ.
Bóng ma khổng lồ của Lamer đã phá vỡ các quy tắc của tranh sơn dầu. Nếu bức tranh sơn dầu này không liên quan đến nguyền rủa của nữ tu, bị nghi ngờ là Ma Thần Valak, thì không thể ngăn cản Lamer.
Nhưng giờ nó đã đạt đến cực hạn.
- Ào ào...
Giống như tiếng sóng biển trào dâng, âm thanh này không phải nghe được trực tiếp, mà vang lên trong đầu. Như thể một vị khách không mời mà tới xuất hiện trong tâm trí.
Đỗ Duy đứng trên quan tài lạnh lùng nhìn xuống Ma Thần Lamer ở bên dưới. Đầu của nó chĩa lên thạch quan, nó chuẩn bị lao thẳng lên trời. Dường như muốn kéo Đỗ Duy vào thế giới kia.
Trong đầu của Đỗ Duy chỉ có lý trí, ngay lập tức đáp ứng. Nhấc cây bút của Malphas lên, hắn viết những quy tắc lên khoảng không.
[Đây là một quy tắc vô giải, khi tôi nhắm mắt lại, tất cả những tồn tại không hài hòa sẽ bị mắc kẹt trong thế giới ma quái, tôi sẽ trở lại hiện thực và bắt đầu viết quy tắc thứ hai.]
Không hài hòa là tồn tại không phù hợp với thế giới quan của Đỗ Duy.
Sau khi hắn viết xong, quy tắc này đã được thêm vào tranh sơn dầu. Không thể giết Lamer trong tranh sơn dầu, cho nên chỉ có thể chạy ra ngoài trước, chỉ trở lại hiện thực thì sức mạnh của hắn mới có thể phát huy mạnh hơn.
Sau đó Đỗ Duy thật sự nhắm mắt lại. Nhưng đôi mắt kim đồng hồ của Ma Thần Lamer lại quay ngược chiều kim đồng hồ, nó muốn lặp lại mánh cũ để lưu lại Đỗ Duy.
Mà năng lực thời gian bug này thật sự đóng một vai trò nào đó. Đỗ Duy đứng trên quan tài, trực tiếp bị định trụ. Mọi thứ xung quanh dường như phát triển thành dáng vẻ như trước.
Nhưng vào thời điểm này, quan tài đá trực tiếp biến mất. Ngược lại, Đỗ Duy đang đứng trên quan tài trực tiếp rơi vào trong mắt của Lamer, bèn hóa thành tro tàn.
Nhưng Lamer đã phát điên, thân hình khổng lồ của nó vươn hai tay ra, như thể bắt được thứ gì đó, dùng một lực đột ngột phát ra tiếng kẽo kẹt.
...
Ở thế giới bên ngoài, trước cổng Twilight.
- Rầm.
3 cỗ quan tài đá xuất hiện trong không khí, rồi đập trực tiếp xuống đất.
James và Tiquel cũng cùng xuất hiện, cả hai ngã trên mặt đất, mắt nhắm nghiền, sắc mặt tái nhợt, nếu không phải ngực phập phồng thì có lẽ họ đã chết.
Ngay giây tiếp theo, nắp quan tài trực tiếp bay ra ngoài, văng ra xa.
Đỗ Duy đá mở quan tài. Hắn máu me đầm đìa, mắt chảy máu, nhanh chóng chạy ra khỏi cỗ quan tài cầm cây bút vẽ Malphas.
Giờ hắn hoàn toàn bị mù, hơn nữa còn là tự hủy đôi mắt. Những gì nhìn thấy trước mắt mình là hư vô, cảm giác về tầm nhìn hoàn toàn bị mất.
May mắn thay, ở Shadow phía dưới hắn, Shadow phủ lên hắn. Đôi mắt đỏ ngầu của Shadow thay thế đôi mắt ban đầu của Đỗ Duy và tạm thời làm đôi mắt của hắn. Sau đó Đỗ Duy nhìn thấy James và Tiquel trên mặt đất.
Hắn cau mày, hai mắt đỏ ngòm nhìn hai chiếc quan tài kia.
Những quy tắc hắn viết ra rất đơn giản. Những quy tắc không phù hợp với nhận thức của hắn sẽ bị bỏ lại trong thế giới ma quỷ. Những quy tắc phù hợp với nhận thức của hắn đương nhiên là Shadow, Phong thư, Freddy, Pennywise và James.
Hai người James trở lại thực tại là trong dự liệu. Việc đưa cỗ quan tài về với thực tại cũng là điều hợp lý.
Nhưng trong tầm nhìn của Đỗ Duy, hai người nên ở bên trong quan tài chứ không phải ở bên ngoài quan tài.
Đột ngột Đỗ Duy nghĩ tới điều gì đó, với một cái vẫy tay của mình, một trong hai chiếc quan tài còn lại đã được mở ra.
Nằm bên trong là Ryan, người đang mặc một chiếc áo khoác trắng và nhắm mắt lại.
Đỗ Duy thở phào nhẹ nhõm. Nhưng sau đó, bên trong Twilight, vang lên tiếng két...
Giờ trời đang mưa rất to, đáng lẽ mọi âm thanh đều bị át đi, nhưng âm thanh đã bỏ qua mọi trở ngại, đi thẳng vào trái tim của Đỗ Duy.
"Là Lamer..."
Quy tắc mà Đỗ Duy viết với ngòi bút của Malphas, hiển nhiên không thể bẫy Lamer, nó vẫn có thể đuổi ra ngoài, và nó sắp trở lại hiện thực.
Nhưng Đỗ Duy cũng đã dự đoán trước, hắn trực tiếp cầm bút Malphas viết lại quy tắc.
[Những nỗi sợ thực sự thường đến từ bản thân họ. Mỗi người đều có những nỗi sợ hãi riêng trong tiềm thức của họ, và những nỗi sợ nguyên thủy nhất thường là bóng tối.]
[Bởi vì bóng tối là vô tận, sẽ không bao giờ nhìn thấy điểm cuối]
[Quy tắc này được viết vì Ma Thần Lamer, phương tiện hiện thực hóa nó là Twilight. Bất kỳ tồn tại nào khi bước vào Twilight sẽ bị tách khỏi thực tế và trở thành một chiều không gian ma. Nó sẽ không tồn tại, lại tồn tại ở một thế giới khác, tồn tại tiến vào không thể trở lại thực tại theo bất kỳ cách nào, và chỉ có thể bị mắc kẹt trong một vòng lặp mãi mãi.]