Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ ( Dịch Full )

Chương 704 - Chương 705: Ta Không Biết Nó Ở Nơi Nào?

Chương 705: Ta không biết nó ở nơi nào? Chương 705: Ta không biết nó ở nơi nào?

[Master, chúng ta có nên đi tiêu diệt hàng giả đó không?]

Phong thư theo bản năng rất ghét hàng giả.

Là liếm cẩu số một của Đỗ Duy, nó không muốn có thêm một phong thư giả nữa, vậy chẳng phải nó sẽ có đối thủ cạnh tranh sao?

Đỗ Duy không nghĩ nhiều, lạnh lùng đáp: "Còn chưa tới lúc hành động, hơn nữa thứ kia nhất định trốn ở trong bóng tối. Tao hoài nghi Shadow giả đang cố ý làm trò cho tao xem."

【Cái gì? Tại sao lại làm như vậy? Đây không phải là đang khiêu khích ngài sao?]

Phong thư rất phân vân. Nó cảm thấy nó đã hiểu rất rõ về Đỗ Duy, nhưng nó vẫn không thể theo kịp mạch suy nghĩ của Đỗ Duy.

Đỗ Duy chế nhạo nói: "Khiêu khích? Không phải, nó chỉ thử thăm dò, thăm dò phản ứng của tao, mà chuyện nó muốn làm chính là thay thế tao."

"Thay đổi từ trong ra ngoài, sau đó là những thứ xung quanh tôi, chẳng hạn như Shadow, hay như mày, hay thậm chí cả những kẻ đến sau như Pennywise, Freddy, rồi những năng lực của tao nữa."

"Hơn nữa, nó sẽ ẩn mình trong bóng tối, cho đến khi cảm thấy hoàn toàn chắc chắn mới lộ diện."

[Master, nếu vậy thì chẳng khác gì ngài vừa phải chiến đấu chống lại 72 Ma Thần của Solomon, mà còn phải phí sức chiến đấu với một 'ngài' khác sao?]

Trên thực tế, thứ mà Đỗ Duy phải đối phó lúc này chủ yếu là 72 Ma Thần của Solomon, nhưng đó là trận chiến cuối cùng.

Trước hắn có thông tin cần giải mã từ tấm bia. Ngoài ra còn phải đối phó với Vanity và tìm cách bẫy chết vài Ma Thần, sau đó còn phải đi đến cổng địa ngục.

Chuyện này còn lâu mới phải tính, trước mắt hắn phải ở lại New York vài ngày, nhay khi Bệnh viện Tâm thần Hill bắt đầu tái xây dựng, hắn sẽ quay về giáo hội. Dù sao vẫn còn một cỗ quan tài chưa mở đang chờ hắn trong giáo hội.

Giải quyết bao nhiêu chuyện, Đỗ Duy đã kiệt sức, sau này còn phải đích thân chiến đấu với một bản thân khác, hắn cần nghỉ ngơi.

Thế là Đỗ Duy lắc đầu nói với Phong thư: “Giai đoạn này không cần chiến đấu với 'tao' kia. Nếu nó tấn công thì tao cũng sẽ đánh trả, nhưng so với việc chiến ngay bây giờ, tao muốn trì hoãn thêm một thời gian nữa."

[Cái gì? Master vĩ đại, mặc dù ngươi là mặt trời, mặt trăng và các vì sao, ngài còn là quỷ vương, nhưng chắc chắn ngài không phải thứ gì tốt, nếu cho nó thời gian phát triển, lỡ nó uy hiếp địa vị của ngài thì sao ạ?]

[Có câu, một núi không thể có hai hổ, trên đời này ngoài ngài ra, sao có thể có thêm một nhân vật phản diện khác được chớ!]

Đỗ Duy lạnh lùng nói: "Bởi vì ác linh tao sắp tỉnh lại."

Câu này vừa nói xong, Phong thư lập tức kinh ngạc.

[Master ác linh sắp tỉnh lại rồi sao, oh my Satan, thảo nào ngài không hề hoang mang, nếu Master ác linh ngài tỉnh lại thì ba cái thứ giả mạo chết tiệt hay Ma Thần gì gì đó, đến bao nhiêu thì sẽ chết bấy nhiêu!]

Đỗ Duy hừ một tiếng không nói gì.

"Nhưng chuyện này sẽ mất một thời gian, vì vậy tao sẽ giao cho mày một nhiệm vụ. Ngày mai mày và Freddy sẽ tìm kiếm Shadow kia trên khắp New York, nhìn xem có thể tìm thấy nó hay không. Nếu có thể tìm thấy nó, mày hãy kiềm chế sự trưởng thành của nó, hiểu không?"

[Nhưng thưa Master, nếu Shadow giả mạo kia muốn trốn, phong thư cũng không dễ gì tìm được, ngài có thể chỉ dẫn cho em chút không ạ?]

[Suy cho cùng, Shadow ở bên ngài lâu nhất, ngài hiểu rõ nó giống như anh Tom hiểu về khu đèn đỏ, nếu ngài cho em chỉ dẫn, chắc chắn sẽ làm ót công to.]

Đỗ Duy bất lực thở dài: "Tao chỉ là một người bình thường, làm sao có thể biết được mọi chuyện? Mày tự đi mà hỏi Shadow."

Nói xong, Đỗ Duy trực tiếp nhắm mắt lại, nằm trên giường nghỉ ngơi.

Phong thư lúng túng.

Ở phía đối diện với nó, Shadow cầm hai con dao trên hai tay, nghiêng đầu và nhìn chằm chằm vào nó.

Mặc dù cặp mắt đã cho Đỗ Duy, nhưng Shadow không phải là người, nên nó vẫn có thể nhìn thấy phong thư. Phong thư bay vòng quanh Shadow. Sau đó, nó đi đến một kết luận.

[Mặc dù Shadow hơi ngốc, lại còn bị mù, nhưng anh ấy thật sự khá soái.]

[Phi, tại sao tôi lại có ý tưởng kỳ lạ này.]

[Này, Này, Shadow, nếu là anh, anh sẽ trốn ở đâu tại New York? Hay anh thích đi đâu?]

Giây tiếp theo...

- Phập...

Shadow lặng lẽ thu lại con dao làm bếp to lớn đang cầm trên tay, phong thư bị tách làm hai nửa từ từ rơi xuống đất, sau đó hóa thành tro tàn, rồi sống lại.

[Chết tiệt, Shadow đần độn, lúc trước mày bắt nạt tao khi Master chưa tháo bỏ kiềm chế của tao, giờ tao đã xóa bỏ kiềm chế mà mày vẫn bắt nạt tao, nói cho mày biết Master không giúp tao vô ích đâu.]

[Phong thư tao...]

Shadow lại nâng con dao lên.

Phong thư nghệch mặt ra...

[Phong thư…. nhịn!]

Shadow đặt con dao xuống, rồi hòa vào bóng tối.

Nhưng phong thư biết rằng nó đã về với Master, lại một lần nữa hóa thành cái bóng.

[Phi, cái thứ gì đâu, nếu không phải Master sủng mày nên rèn mày thành ma linh, mày có thể kiêu ngạo đến vậy sao?]

[Phong thư tao đánh không lại mày, chả lẽ không thể đánh lại hàng nhái của mày sao.]

[Mày chờ đó, ngày mai tao sẽ rửa hận.]

Flag đã được thành lập.

Phong thư không biết có một số flag không thể tùy tiện thiết lập.

...

Trên giường, tiếng thở dốc khi ngủ của Đỗ Duy chậm rãi vang lên.

Nhưng trên thực tế, hắn hoàn toàn không cần ngủ để duy trì năng lượng của mình. Mà hắn nhắm mắt để đánh thức một hắn khác tại Hồ Nước Tâm Hồn trong ý thức của mình.

Ẩm ướt, tiếng nhớc tí tách...

Tóc…

Những giọt nước ẩm ướt rơi trên chóp mũi, Đỗ Duy cảm thấy lạnh sống lưng. Hắn mở mắt ra và nhìn thấy mặt hồ yên tĩnh, mênh mông vô bờ.

Đây là Hồ Nước Tâm Hồn mà hắn đã xây dựng trong ý thức. Nó vốn được dùng để đối phó với ác linh Đỗ Duy. Nhưng giờ lại trở thành nơi trú ngụ của ác linh Đỗ Duy.

Đỗ Duy đứng trên mặt hồ liếc nhìn xuống đáy hồ. Dưới đáy hồ, ác linh Đỗ Duy chìm ở trong đó, đôi mắt nhắm chặt, sắc mặt vô cùng xanh xao, tuy đang im lặng, nhưng khí chất bô cảm, tàn nhẫn bẩm sinh vẫn vô cùng đáng sợ.

Nhưng đáng sợ hơn là ở phía sau ác linh Đỗ Duy, ở trong tầng đáy sâu hơn, có một bàn tay thối rữa, biến dạng đang nắm chặt lấy thân thể của nó. Cũng có vài sợi xích xuyên qua tứ chi của nó và găm vào sống lưng, giữ chặt lấy nó.

Hồ Nước Tâm Hồn là một phương thức trình bày nhận thức về bản thân.

Ác linh Đỗ Duy đã đồng hóa quá nhiều Ma Thần. Nhiều đến mức nó gánh không nổi. Thật giống như một người ăn quá no nên không nhúc nhích nổi.

Đương nhiên sẽ mất một thời gian dài để tỉnh lại, nhưng Đỗ Duy đã có một cách khác để đánh thức ''chính mình''.

"Tao có thể cảm thấy rằng có thứ gì đó đang cố gắng tạo ra một ác linh Đỗ Duy khác."

Giọng điệu của Đỗ Duy lạnh lùng và tàn nhẫn.

Với một cái vẫy tay, ngai vàng sẽ tự động nhô lên dưới đáy hồ. Hắn ngồi trên đó, đưa tay chống cằm, đôi mắt sâu thẳm và quái dị tàn ác.

"Mặc dù tao chưa gặp mày, nhưng mày muốn biến giả thành thật, thay thế thao; nếu đã vậy thì tao sẽ cho mày một cơ hội."

"Nhưng mày khiến tao có chút thất vọng. Giờ ở New York, còn chỗ nào đáng ngờ hơn phòng khám tư vấn..."

"Tao không quan tâm mày có kế hoạch gì, bởi vì ngay từ đầu tao đã biết mày trốn ở đâu, sở dĩ tao không tấn công mày là vì tao cần mày."

"Mày phải trưởng thành nhanh hơn mới hữu dụng, nếu không khi ác linh Đỗ Duy tỉnh lại, thực lực của tao hoàn toàn khôi phục, có lẽ tao sẽ đổi ý trực tiếp giết chết mày."

Bình Luận (0)
Comment