Đây là hôm sau, ở bên ngoài tòa tháp cao.
Trận bão tuyết đã dừng từ đêm qua. Giờ đã là ban ngày.
Có thể là do thời tiết, cũng có thể do 4 người Mercer đã mang bia đá về, Alfalia cảm thấy tâm trạng u ám của mình trở nên vui vẻ.
"Nhưng tại sao lại có phương pháp khoác giáp thành thân trên tấm bia đá này?"
Alfalia nhìn tấm bia đá, và những ký hiệu kỳ lạ do Đỗ Duy viết, lão hiểu ngay thông tin ghi trên đó. Đám người Mercer ở bên cạnh cũng tỏ vẻ khó hiểu.
"Ngài Alfalia, khi chúng em lấy được tấm bia đá này, thông tin trên đó đã như thế này. Ý ngài là có kẻ đã cố ý làm điều này?"
Alfalia âm u nói: "Cố ý? Tại sao cậu lại có suy nghĩ này?"
Mercer đã làm rất tốt công việc lần này, vì vậy y cảm thấy rằng mình có tiếng nói cao hơn trong Vanity. Y nóng lòng muốn bày tỏ ý kiến của mình.
Vì vậy, y đã mạnh dạn đoán: "Vanity của chúng ta đã tồn tại quá lâu, kẻ thù của chúng ta không ít. Lấy giáo hội làm ví dụ, miệng thì toàn nhân nghĩa đạo đức, trên thật tế đã tồn tại hàng nghìn năm, nhưng chưa từng làm bất cứ điều gì đúng. Mối quan hệ của giáo hội với Vanity của chúng ta luôn gay gắt, em chưa bao giờ thích giáo hội."
Ở bên cạnh, ngài Phelan nhướng mày. Nhưng do khuôn mặt bị che bởi mặt nạ nên không ai có thể nhìn thấy.
Nếu bây giờ Phelan không phải là nội gián, lão đã vặt đầu của Mercer làm ghế ngồi.
Trước sự chứng kiến của cựu giáo hoàng giáo hội, nói xấu giáo hội...
- Hừ...
Chỉ có thể nói rằng Mercer đang chán sống.
Thấy Alfalia có vẻ không phản đối, Mercer tiếp tục: "Giáo hội có rất nhiều mâu thuẫn với chúng ta, Vodun cũng vậy, cả một số tổ chức tôn giáo như Satan giáo. Tóm lại, không ai trong số chúng thân thiện với Vanity, ngoại trừ chủ nghĩa Vidar."
Tất nhiên, Vidar đều là những kẻ tàn nhẫn hiếu sát.
“Vậy ý kiến của cậu là gì?” Alfalia vươn tay xoa tấm bia đá.
Giọng điệu cũng không lạnh lùng.
"Ý định của em là tấm bia đá này có thể đã bị người ta giở trò."
Mercer nói một cách tự nhiên: "Ngoài tấm bia ở vùng biển quốc tế, thì chúng ta đã nhìn thấy tất cả tấm bia còn lại."
"Nhưng trên 2 tấm bia đá trước đó, không hề có ghi chép về việc khoác giáp thành thần. Thay vào đó, chúng nói về nỗi kinh hoàng của Ma Thần và sự ra đời của Ma Thần."
"Từ đó có thể suy ra những tấm bia đá này thực chất do tín ngưỡng sùng bái Ma Thần, hoặc do chính Ma Thần để lại. Dù sao thì bia đá không thể bị phá hủy."
"Nếu là như vậy, tại sao thứ chế tạo bia đá lại lưu lại biện pháp biến thành Ma Thần?"
"Rõ ràng đây là một cái bẫy."
Khi những người khác của Vanity nghe thấy điều này, họ đồng loạt gật đầu. Chỉ có Brand và Gascoigne nhìn nhau như nghĩ đến điều gì đó. Vào thời đại Victoria, họ đã từng nhìn thấy ngài Công tước khoác giáp thành thần ở London. Cánh tượng hủy thiên diệt địa, sức mạnh hủy diệt dễ dàng xóa sổ một thành phố, sự sùng bái cuồng tín mà nó đã gây ra cho họ, và bóng ma tâm lý kéo dài đến tận bây giờ.
Tuy nhiên, Brand là người sùng bái.
Gascoigne là người bị bóng ma tâm lý.
Sau khi nghe xong, Alfalia cười khẩy, bình tĩnh nói: "Mercer, ý nghĩ của cậu rất hay. Nếu đứng từ góc độ của cậu, ta thực sự cho rằng tấm bia đã bị người khác giở trò."
"Nhưng cậu chưa trải qua thời kỳ đen tối đó, cậu không thể hiểu được cảm giác khoác giáp thành thần là như thế nào."
Khóe miệng Mercer giật giật: "Thời đại đen tối? Ý ngài là Thời đại Victoria?"
Alfalia gật đầu và nhìn chằm chằm vào bia đá với ánh mắt rất kỳ lạ. Lão đưa tay ra và vuốt ve nó, thì thầm: "Ta đã thấy người đàn ông đó cố gắng khoác giáp thành thần để giết Ma Thần, và anh ta đã thành công."
"Trên đời này, hắn là người duy nhất ta sợ."
"Cho dù hiện tại tự tin không yếu hơn hắn, ta cũng không dám truy tầm quá khứ của hắn. Đó là một điều cấm kỵ."
"Nhưng cách người đó khoác giáp thành thần rất đơn giản, đơn giản hơn nhiều so với ghi chép trên bia đá."
Sau đó, Alfalia quay lại, chỉ vào Brand và Gascoigne rồi nói: "Hai cậu chắc hiểu ý tôi."
Brand có chút sững sờ. Đột nhiên, anh ta dường như trở về thời đại Victoria hơn hai trăm năm trước, khi tên của anh ta là Corrion Dawkwe.
Vào thời điểm đó, anh lần đầu tiên gặp ngài công tước, người mà anh ngưỡng mộ nhất.
Gascoigne khịt mũi nói: "Hắn chỉ là quá khứ mà thôi. Hiện tại thực lực của hắn cũng không có gì đáng kể, hơn nữa hắn đã trở khoác giáp thành thần? Phương pháp đơn giản đó giờ thật khiến người ta cảm thấy nực cười."
Những người còn lại đang phân vân.
Alfalia nhẹ giọng giải thích: "Ta nghĩ con đường khoác giáp thành thần ghi trên bia là một phiên bản hoàn chỉnh, còn phương pháp mà người đó áp dụng là một phiên bản thiếu sót và thô ráp."
"Nếu không, ở thời đại Victoria, anh ta đã không dùng phương pháp này để giết một Ma Thần."
Khi họ nghe điều này, họ đã rất sốc.
Giết Ma Thần?
Phương thức khoác giáp thành thần có thể giết được Ma Thần?
Người đó đã làm như thế nào?
Alfalia không muốn đi sâu vào chủ đề này cho lắm. Lão nhàn nhạt nói: "Brand, Gascoigne, hãy mang bia đá này về, ta đã biết thông tin trên đó."
"Ngoài ra, Phelan, cậu luôn chịu trách nhiệm về mọi vấn đề của Vanity. Tôi sẽ giao cho cậu một nhiệm vụ khác, hơn nữa phải hoàn thành nó càng sớm càng tốt."
Phelan bình tĩnh nói: "Mời ngài nói."
Alfalia thản nhiên thông báo: "Tháng sau bắt đầu hoàn thành nghi thức cuối cùng, nhưng ta hiện tại nghĩ con đường khoác giáp thành thần có thể là một phương án dự bị, ta nên chuẩn bị một nghi thức khác."
Phelan gật đầu: "Tôi sẽ chuẩn bị ổn thoả trước tháng sau."
Alfalia nói với vẻ hài lòng: "Ừm, ta rất an tâm về công việc của cậu."
Ở bên cạnh, cả Gascoigne và Brand đều nhìn vào bia đá với những biểu hiện kỳ lạ. Đặc biệt là Brand, anh rất khó hiểu, lẽ nào nói ngài công tước không mạnh như anh ta nghĩ.
Con đường khoác giáp thành thần thật ra chỉ là bản giản lược mà ngài ấy học được từ sao?
Và giờ Alfalia đã có bản đầy đủ, vẫn là bản chính được ghi trên bia đá, nói cách khác, Alfalia còn đáng sợ hơn cả Công tước?
Gascoigne vuốt ve tấm bia đá, gã chợt nhận thấy biểu tượng ở phía dưới. Gã bối rối hỏi: "Master Alfalia, thông điệp phía dưới có ý gì?"
Alfalia đang chuẩn bị bước vào tòa tháp, chợt dừng lại.
Lão bình tĩnh nói: "Không phải người không có nghĩa là không phải chính mình."