"Ryan... chú nói là chú đã đào thứ này lên?"
Ở nhà, Đỗ Duy nhìn ba người ngồi đối diện, tay ấn vào chiếc rương.
Ryan đắc ý nói: "Còn sao nữa, em đào rất chuẩn. Chủ nhiệm đừng lo, em đã biết sở thích của anh, em biết phải làm gì."
Đỗ Duy ngạc nhiên hỏi: "Sở thích của anh? Sở thích của anh là gì?"
"He he, em sẽ không nói cho anh biết đâu, anh cứ đợi đi, em sẽ khiến anh phải bất ngờ." Ryan rất tự hào, chủ nhiệm phản ứng mạnh như vậy, thì xem ra anh ấy có vẻ rất thích bộ sưu tập trước đây của mình. Đợi sau này mình sẽ kiếm một cái cuốc, rồi đào khắp nơi, có thể sẽ đào thêm được thứ tương tự.
Nghe vậy, Đỗ Duy nhìn Cha Tony và Tom. Hai người họ cũng rất sững sờ.
Sở thích gì?
Đỗ Duy có sở thích sao?
Tuy nhiên, điều quan trọng hơn lúc này là cách xử lý chiếc rương.
"Cậu định làm như thế nào?"
Cha Tony là người đầu tiên hỏi: "Cậu nên biết thứ trong chiếc hộp này khủng khiếp như thế nào."
Đỗ Duy cau mày nói: "Cái rương không có gì, tôi vừa mới kiểm tra, hình như thứ bên trong đã biến mất, chỉ là một chiếc rương bình thường."
Hắn đã kiểm tra chiếc rương ngay khi nhận được nó. Không phát hiện ra dị thường nào. Cũng đúng như hắn đã nói, nguyền rủa trong chiếc rương đã biến mất. Đỗ Duy suy đoán rằng có thể là do ác linh Đỗ Duy đồng hóa Valak nên nguyền rủa đã biến mất.
Cha Tony thở phào nhẹ nhõm khi nghe đến đây: "Không sao là tốt."
Điều này cũng đúng với Tom: "Tôi đã rất sốc. Tôi cứ nghĩ thứ quỷ quái bên trong vẫn có thể chui ra thì lập tức lạnh gáy, tôi đề nghị tối nay chúng ta ăn mừng và đến khu đèn đỏ để chơi gái. Tôi sẽ bao. . "
Không hiểu tại sao, kể từ hôm qua, Tom đã cảm thấy rằng phần dưới của mình không ổn.
Trym có vấn đề, cứ cảm thấy nó bị trầy xước đôi chút. Anh ta đã kiểm tra nó, nhưng không tìm thấy vấn đề gì. Hơn nữa, lần nào anh cũng thực hiện các biện pháp an toàn, bắn xong là rút ra ngay. Không thể mắc bệnh được. Nhưng vẫn cứ thấy không yên, nên tối nay phải đến khu đèn đỏ thử súng.
Đỗ Duy cạn lời, đành nói: "Tôi không phản đối anh cùng Cha Tony đi đến đó, chỉ đừng mang theo Ryan, cậu ta không thích hợp nơi như vậy."
Tom xua tay và nói: "Không sao, Ryan rất tân tiến, cậu ấy chưa từng đến nơi này. Tôi chỉ truyền cho cậu ấy thêm nhiều kiến thức, tất cả cũng chỉ vì lợi ích của cậu ấy. Nếu cậu ấy đi đến những nơi khác để chơi gái, làm gì được chơi miễn phí như ở chỗ tôi."
Cha Tony không nói gì. Lúc này, ông không thích hợp lên tiếng.
Đỗ Duy hừ lạnh nói: "Tom, anh đừng dạy hư Ryan. Quan hệ giữa cậu ấy và tôi cũng giống như quan hệ giữa tôi và anh. Nếu anh muốn tốt cho cậu ấy thì đừng dẫn cậu ấy đi chơi gái."
Tom ngượng ngùng nói: "Được, vậy tôi không dẫn Ryan đi theo nữa."
Nói xong, anh ta quay đầu lại nhún vai với Ryan, ý tứ rất rõ ràng, ông chủ của cậu không để cho anh đưa cậu đi chơi gái, anh cũng đành chịu.
Tuy nhiên, phản ứng của Ryan khiến Tom ngạc nhiên. Gã nghiêm nghị nói: "Anh Tom, em không định đến khu đèn đỏ nữa. Em định đi dạo và chuẩn bị một điều bất ngờ cho chủ nhiệm."
Tom không phản đối: "Sao cũng được, miễn cậu vui là được."
Đỗ Duy nhìn Ryan đầy nghi hoặc.
"Chú định làm gì? Định chuẩn bị cho anh niềm vui bất ngờ gì?"
Ryan ngượng ngùng gãi đầu: "Nói ra thì còn gì là bất ngờ, chủ nhiệm anh đối với em tốt như vậy, em nhất định phải báo đáp anh, anh yên tâm đi, em Ryan nhất định sẽ không gây phiền phức cho anh."
Đỗ Duy tin cái rắm ấy. hắn nheo mắt, nhìn Ryan chằm chằm và nói: "Được, anh đợi."
Nhưng điều hắn nghĩ là: "Ngày mai khi tôi trở lại giáo hội, tôi sẽ mang Ryan theo và để người của giáo hội chăm sóc cho cậu ấy, để tránh cậu ấy lại gây rối."
Năng lực của Ryan rất biến thái. Dù Đỗ Duy rất khao khát năng lực này. Nhưng hắn cũng biết rằng năng lực này rất có hại cho Ryan.
Tổn thương vô hình cũng là tổn thương. Không ai có thể làm bất cứ điều gì mình muốn mà không có giới hạn.
Nếu không Ryan Hamel đã không chết.
...
Vào lúc chạng vạng, Tom và Cha Tony lái xe đến khu đèn đỏ.
Dọc đường, hai người họ buông thả hút thuốc lá trong xe, và trò chuyện về những đề tài dâm dục, toàn là chủ đề gái gú.
Bắt đầu từ nhà của Đỗ Duy, phải đi qua một đường hầm dưới lòng đất để đến khu đèn đỏ. Khi lái xe vào đường hầm, bên trong xe lập tức tối sầm lại.
Tom vừa đạp chân ga, vừa ngậm một điếu thuốc trong miệng. Không hiểu vì sao, anh bỗng thấy vùng dưới của mình có cảm giác lạ, như thể nhận được một tín hiệu đã.
Ừm…
Theo cách hiểu của anh ta thì là...
"Kỹ năng đặc biệt của tôi đã có tác dụng nâng cao năng lực đàn ông rồi sao?"
Tom lý luận như vậy, nhưng cả anh và cha Tony đều không nhận ra vào lúc này, ở phía sau xe có một bóng dáng mờ ảo ẩn hiện trong bóng tối. Bóng người kia rất cao, chỉ ngồi thôi cũng cao hơn Tom một cái đầu, cái đầu dường như đang hất quần áo lên, còn tay thì đặt trên ngực. Nó khiến người ta thấy khó chịu.
Đột ngột nó vươn hai tay ra, rồi nắm lấy cổ của Tom. Nhưng bên trong xe quá tối nên không thể nhìn rõ.
Nó ngày càng gần Tom hơn. Tom cũng cảm thấy phản ứng của trym ngày càng mạnh.
Đúng lúc này, có một tiếng còi...
Xe lao ra khỏi đường hầm, trong xe lại khôi phục ánh sáng. Bóng người trong nháy mắt biến mất, tựa như chưa từng xuất hiện.
Tiếp theo là Tom rùng mình. Hắn kẹp chặt hai chân, mặt đỏ bừng.
"Fuk! Tình hình thế nào rồi!"
Có lẽ đa phần đàn ông đều có trải nghiệm kiểu này, nhưng Tom cảm thấy rất xấu hổ.
Rõ ràng không có phụ nữ, tại sao mình lại cảm thấy phê tận nóc.
Chẳng lẽ mình thật có thể diệt ác linh chỉ bằng bắn tinh hay sao?
Cha Tony, người đang ngồi tại ghế lái phụ, đã nhìn thấy sự kỳ lạ của Tom. Ông hỏi: "Tom, em bị sao thế? Mặt tím tái vậy, mắc tiểu à?''
Khi Tom nghe thấy câu này, đột nhiên anh cảm thấy mềm nhũn. Hơn nữa còn nhìn Cha Tony chằm chằm.
"Em nhìn anh chằm chằm làm gì?"
Cha Tony bối rối.
Tom nghiến răng cười nói: "Quả thực là mắc tiểu, nhưng cũng không gấp lắm."
Cha Tony mở to mắt và nhìn xuống đũng quần của Tom.
"Anh còn tưởng rằng em bào tiết không kiềm chế, nhưng may mà không phải, nếu không sẽ rất kinh tởm."
Khuôn mặt của Tom rất âm u. Anh ta muốn nói với Cha Tony rằng mình không tè ra quần của mình, chỉ đột nhiên trym bị trục trặc.
"Fuk!"
Tom không kìm được mà chửi rủa, anh nghĩ thầm: "Cái quái gì đang xảy ra ở đây vậy? Mình lại bị liệt dương nữa sao? Không! Mình phải đến khu đèn đỏ tìm vài em chịch thử đã. Vất vả lắm mới lấy tìm lại được niềm vui làm đàn ông, tuyệt đối không thể trym không cương được!"