Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ ( Dịch Full )

Chương 723 - Chương 724: Là Toà Tháp Cao

Chương 724: Là toà tháp cao Chương 724: Là toà tháp cao

Qua khe hở giữa hai cánh cửa, Đỗ Duy thấy cảnh tượng sau cánh cửa màu đỏ hoàn toàn khác với bức tường người ban nãy.

Lần này hắn nhìn thấy một bãi rác xe hơi bị bỏ hoang.

Hơn nữa bầu trời rất mờ, nơi nơi tràn ngập ma quái, và có rất nhiều xe hơi đang đậu trên vùng đất hoang vu này.

Có cả xe ngựa.

Có xe hơi.

Ngoài ra còn có một số xe tăng, phía sau nữa là các loại phương tiện hiện đại.

Tuy nhiên, những chiếc xe này có một điểm chung, thùng xe rất lớn. Có thể chở rất nhiều người.

Ngoài ra, những chiếc xe buýt phế liệu trước đây cũng đậu tại đây. Xe buýt nằm trên nơi cao nhất tại bãi rác này.

Có rất nhiều xe buýt trên thế giới này, cũng có nhiều chiếc giống nhau như đúc.

Nhưng khi Đỗ Duy nhìn thấy chiếc xe buýt hỏng đầu tiên, hắn theo bản năng nhận ra đó chính là chiếc xe buýt quỷ dị vốn từ người dưng trở thành kẻ phù, đã bị diệt cùng với Ngôi nhà kinh dị.

Chiếc xe buýt này xuất hiện rất nhiều lần Đỗ. Nó đã mang lại quá nhiều áp lực và ám ảnh cho Đỗ Duy.

Mãi đến khi kết thúc mối hận thù ấy mới hoàn toàn biến mất.

Nhưng thỉnh thoảng, Đỗ Duy cũng rất nhớ xe buýt. Bởi vì thứ đó không thể giết hắn được nữa. Thay vào đó, sẽ trở thành lá bài tẩy của hắn.

Dù đôi khi giống như chơi với lửa, nhưng Đỗ Duy là một nhà tư bản máu lạnh nhất, hắn không quan tâm đến biến cố có thể xảy ra, hắn chỉ quan tâm đến kết quả chứ không phải trong quá trình đó đã dùng thủ đoạn bẩn thỉu đến mức nào.

Giờ Đỗ Duy lại bất ngờ nhìn thấy chiếc xe buýt sau cánh cửa màu đỏ. Điều này khiến hắn kinh hoàng.

"Tôi đang nhìn thấy chỗ quái nào đây?"

Đỗ Duy hỏi chính mình. Ngay cả hắn, hay ác linh Đỗ Duy, cũng không thể tạo ra một chiếc xe buýt quái dị như vậy, từ lâu hắn đã biết rằng chiếc xe buýt này do ai đó tạo ra.

Nhưng không biết do ai tạo ra. Một chiếc xe buýt quỷ dị có thể du hành xuyên thời gian, xuyên không gian và chỉ xuất hiện vào những ngày mưa, nếu nó không tiêu tùng thì sẽ rất hữu ích với Đỗ Duy.

Thật không may, xe buýt đã tiêu tùng.

Đỗ Duy đứng ngoài cửa. Hắn muốn đi vào và xem thử. Nhưng lại kiêng kỵ, theo bản năng, hắn nghĩ nơi này đáng sợ hơn nhiều so với bức tường mặt người.

Bởi vì, lúc này Shadow truyền đến một tia sợ hãi. Ma linh cũng không kém mấy tồn tại quỷ dị. Shadow lại là bóng của Đỗ Duy, thứ khiến nó sợ hãi thì nhất định rất đáng sợ.

Chỗ tốt không có được, còn có thể dính vào cả đống rắc rối. Hắn do dự, nhưng cuối cùng không dám đi vào. Chỉ nhìn bãi rác xe từ xa, ở phía xa, dường như nhìn thấy một đoàn tàu dài, nhưng toàn thân bám đầy bụi, cửa sổ cũng đã vỡ nát.

"Nơi này thật kỳ quái."

"Hơn nữa, khi tôi mở cánh cửa màu đỏ, môi trường bên trong cũng thay đổi. Chẳng lẽ mỗi lần mở cửa, cảnh tượng nhìn thấy đều khác nhau?"

Đỗ Duy có chút tiếc nuối nhìn bãi rác xe hơi.

Hắn nghĩ một lúc, rồi đóng cửa cái rầm. Sau đó, không do dự đẩy cửa ra. Lúc này đây, cảnh tượng sau cánh cửa hoàn toàn xác nhận phỏng đoán của Đỗ Duy. Đằng sau cánh cửa, không khí có mùi khét của những ngọn đèn dầu, có vẻ như là một loại mỡ động vật nào đó.

Nhưng thứ lộ ra trước mặt hắn, không có gì khác, mà là một không gian rộng lớn, rất trống trải dưới lòng đất, được bao quanh bởi những bức tường đá, phân biệt bày ra 72 cổng đá. Hình dạng giống hệt cổng địa ngục. Trong số đó, có 4 cổng đá, phân biệt nằm ở một phương, bao quanh 1 cỗ quan tài.

Quan tài rất lớn, không giống với 3 cỗ quan tài đá của Bune.

Đây chính xác là những gì mà phong thư đã mô tả cho Đỗ Duy trước đó, phần dưới cùng của tòa tháp mà Carlos đã xây dựng.

"Tôi rất ngạc nhiên."

Đỗ Duy hít sâu một hơi, con ngươi khẽ co lại.

Thú thật, hắn chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ đi vào tòa tháp theo cách này. Tất cả các thông tin đều chỉ ra một điều: chính là tòa tháp này có liên quan đến Đỗ Duy.

Carlos từng quỳ gối trước cỗ quan tài và gọi nó là Master. Hắc Đỗ Duy cũng đã đến đây và gặp Carlos.

Bất kể thế nào, Đỗ Duy sẽ phải đi đến toà tháp. Nhưng giờ còn hơi sớm.

Đỗ Duy thở dài, hắn không dừng lại, đi thẳng vào.

Mỗi khi cánh cửa màu đỏ được mở ra, khung cảnh phía sau cánh cửa lại được làm mới. Điều này hoàn toàn không thể kiểm soát được. Đối với Đỗ Duy, đây là một cơ hội.

Hắn có thể tiếp xúc sớm nơi này. Tuy nhiên... có một điều mà Đỗ Duy không biết là Alfalia và hầu hết người của Vanity đềuđang đợi bên ngoài tòa tháp.

Nói cách khác, đây sẽ là lần tiếp xúc gần đây nhất giữa Đỗ Duy và Vanity. Chỉ ngăn cách bên trong và bên ngoài tháp.

Vừa đi vào đó, Đỗ Duy đã nhìn thấy những cánh cổng địa ngục chạm khắc bằng đá đó, cũng nhìn thấy 3 cánh cửa mà hắn đã vào trước đó.

Hình dáng giống hệt con tàu ma, tầng hầm Essegrin, cổng địa ngục dưới thành phố Massas. Chỉ là cổng địa ngục ở đây đều là đồ bắt chước.

"Giống như vật bồi táng."

Tâm trạng của Đỗ Duy có chút chán nản. Trước khi bước đến quan tài, hắn nhìn 4 cổng địa ngục gần nhất bao quanh quan tài, rồi đưa ra suy đoán: "Chắc là tứ trụ."

72 Ma Thần của Solomon có phân cấp.

Mạnh nhất là tứ trụ. Sau đó là quan tài đá của Bune. Đột ngột nắp quan tài tự động nổi lên. Như thể sự xuất hiện của Đỗ Duy đã đánh thức một cơ chế nào đó. Hay nói cách khác, tòa tháp cao này, tất cả đều là lăng mộ chuẩn bị cho Đỗ Duy, hiện tại đón chủ nhân lăng mộ trở về.

Hơn nữa trong thoáng chốc, một tia bàng hoàng lóe lên trong mắt của Đỗ Duy. Một vệt mồ hôi lạnh chảy ra trên trán.

Cơ thể khẽ run lên, hắn lại còn đi thẳng đến quan tài.

1 bước…

2 bước...

Tiến gần hơn.

Hắng không ngừng kháng cự: "Tôi... tôi mất kiểm soát sao?"

Đỗ Duy mất quyền khống chế thân thể. Hắn đi về phía cỗ quan tài như một con rối dây, chiếc quan tài mở ra dường như có một sức hút chết người đối với hắn, khiến hắn không kiểm soát được muốn nằm vào bên trong. Trong tâm trí của Đỗ Duy như bão tố mưa sa. Hắn liên tục giải thích cho Shadow hiểu, để Shadow điều khiển cơ thể mình rời đi. Trực giác mách bảo hắn rằng nếu hắn nằm vào trong quan tài, hắn nhất định sẽ chết khi quan tài được đậy nắp.

Nơi ma quái này, thật ra là một nấm mồ dành cho hắn.

Tuy vậy…

Shadow không hề đáp lại. Nó giống như chết.

Hay nói cách khác, cơ thể của Đỗ Duy đã bị đoạt đi, ngay cả Shadow cũng bị đoạt đi.

"Chết tiệt..."

Đỗ Duy mở mắt. Hắn không ngừng nghĩ cách để phá cục. Nếu không thể tìm thấy thì hắn thực sự sẽ chết ở đây.

"Tuyệt đối không được, làm sao tôi có thể chết ở đây theo cách này."

Đỗ Duy buộc phải chiến đấu để giành quyền khống chế cơ thể. Ý chí của hắn vô cùng kiên định, lý trí tới cực điểm.

Nhưng cũng không phát huy được vai trò gì lớn, chỉ giảm tốc độ bước tới, vẫn không giúp được gì.

Quan tài chính là khắc tinh của Đỗ Duy. Ai biết Carlos đã nhận được mệnh lệnh gì khi gã tạo ra một cỗ quan tài có thể giết chết Master của mình.

"Chỉ là một vật chết, không đủ để giết tao."

Đỗ Duy hừ lên trong lòng: "Phong thư... nếu còn có thể nghe thấy giọng nói của tao, lập tức kéo Hắc Đỗ Duy kéo đến chỗ tao, tao muốn kéo thế thân."

Bình Luận (0)
Comment