Phía trên tháp cao, mây đen trong nháy mắt trôi lại gần.
Vanity đã hoàn toàn bị xoá bỏ. Chỉ còn lại Phelan cùng 3-4 người nằm trong vũng máu, mặt mũi bê bết máu, sống chết không rõ.
Mặt nạ của họ đã bị lấy đi. Còn những người còn lại, đã hết tuổi thọ từ lâu, tất cả đều hóa thành tro. Không biết là may hay rủi, Phelan vẫn còn sống, nhưng cơ thể của lão đã rất già, kề cận cái chết.
Tại chỗ này, Alfalia gầm lên: "Sức mạnh, sức mạnh vô tận!"
11 chiếc mặt nạ lơ lửng bên cạnh lão. Tập hợp lại với nhau để tạo thành một cơ thể, cơ thể chỉ còn đầu chưa thành hình.
"Đây sẽ là cơ thể mới của tôi."
Alfalia sắp điên rồi, ý thức của lão đang ở ranh giới của điên cuồng và bình tĩnh.
"Sắp rồi."
"12 chiếc mặt nạ chỉ có thể tạo ra một cơ thể không hoàn hảo, dù nó mục nát thì ta cũng không có lựa chọn nào khác."
Alfalia đưa tay ra, rồi vỗ lên mép mặt nạ đeo trên mặt của mình. Cơ hội duy nhất của lão là khoác giáp thành thần. Gửi gắm hy vọng, hy vọng có thể trở thành Ma Thần, để cho cơ thể không hoàn hảo trở nên hoàn hảo.
Lão đánh cược mọi thứ, đặt cược toàn bộ Vanity. Không còn đường lui.
- Roẹt!
Máu tuôn chảy như xả đập thuỷ điện, Alfalia xé mặt nạ ra, toàn bộ khuôn mặt cũng bị xé toạc. Cơ thể lão ngay lập tức có dấu hiệu lão hóa. Nhưng vẫn còn giữ được một hơi thở, lão có sức mạnh và có thể mạnh mẽ gánh chịu.
Chiếc mặt nạ này đã đeo trên mặt quá lâu, sức mạnh tích tụ cũng rất khủng khiếp, ngay khi bị xé ra thì nó bay lơ lửng trên không, còn cuốn theo 11 chiếc mặt nạ còn lại. Vô số sợi tơ đen giống như sức mạnh truyền vào trong cơ thể không đầu.
Alfalia lộ rõ khát vọng, có lẽ sẽ có kỳ tích. Sau khi bổ sung mặt nạ của lão, phần đầu của cơ thể đang dần thành hình.
"Ta vẫn có thể thành công cho dù không có chiếc mặt nạ cuối cùng!"
"Ta là Alfalia, ta đã chuẩn bị cả trăm năm, ta không thể thất bại."
"Ta sẽ trở thành Ma Thần, và ta sẽ kiểm soát cả thế giới."
Alfalia cười thích thú.
Đầu của cơ thể đã được hình thành, hơn nữa ngũ quan cũng đang hình thành. Dường như khá giống với Đỗ Duy. Hoặc có lẽ là cơ thể do Alfalia tạo ra này vốn dựa trên với hình dáng của Đỗ Duy, nên cơ thể mới giống hệt. Nhưng đúng lúc này, một giọng nói vang lên từ phía sau Alfalia.
"Người hầu của ta, chú đã làm rất tốt."
"Thật đáng tiếc khi chiếc mặt nạ cuối cùng ở chỗ hắn. Ta không thể thay đổi kết quả này, nếu không thân thể này sẽ hoàn hảo hơn."
Hắc Đỗ Duy vỗ tay, rồi bước ra khỏi bóng tối. Vẻ mặt rất hài lòng. Nhưng Alfalia bị sốc nặng, lão cứng ngắc quay đầu lại một cách khó khăn.
Sau khi nhìn thấy bộ dạng của Hắc Đỗ Duy, lão hoàn toàn suy sụp: "Công tước, sao mày..."
Hắc Đỗ Duy khẽ cau mày, lạnh lùng nói: "Mày nên gọi là Master của em, Alfalia."
Cơ thể Alfalia run lên khi nghe những lời này. Cũng giống như bản năng, chân lão vô thức khuỵu xuống, gần như quỳ trên mặt đất.
"Không thể, mày đã chết rồi."
"Sao mày lại còn sống được!"
Hắc Đỗ Duy lạnh lùng nói: "Ngu xuẩn, là cái gì cho chú cái gan nghĩ rằng ta đã chết?"
Alfalia điên cuồng lắc đầu: "Không thể, mày không thể là hắn, hắn đã chết rồi, ta tận mắt nhìn thấy hắn chết."
Hắc Đỗ Duy gật đầu, thản nhiên nói: "Hắn đúng là đã chết, nhưng điều đó không quan trọng. Điều quan trọng là ta đã có tất cả mọi thứ của hắn và thay thế hắn từ quá khứ."
"Dòng thời gian của hắn đã bị tôi an toàn chiếm giữ. Trong quá khứ, người chế tạo mặt nạ là tôi, Master của Vanity cũng là ta."
"Ta là Master của Carlos. Ta là Công tước trong miệng của mày."
"Ngay cả tòa tháp này cũng do ta xây dựng."
Alfalia ngông cuồng cười to: "Không thể nào, mày là giả, ta không tin, làm sao có thể viết lại quá khứ."
Hắc Đỗ Duy khinh thường giải thích. Y chỉ cảm thấy biểu cảm của Alfalia rất thú vị.
Alfalia xoay người nhào tới.
Hắc Đỗ Duy thấy vậy, y chỉ lắc đầu khinh thường.
- Phụt...
Khoảnh khắc Alfalia chạm vào cơ thể y, cả người lão bèn giống như một quả cầu lửa bị đốt cháy, cháy rừng rực.
"Á Á Á Á!"
Lão đau đớn rên rỉ. Từ thể xác đến tâm hồn, mọi thứ đều cháy.
"Tại sao lại như vậy?"
"Tại sao!"
"Ta vạch kế hoạch nhiều năm như vậy, chẳng lẽ chỉ là một cú lừa!"
"Lẽ nào ta chỉ là một trò đùa!"
"Master, sao ngài lại độc ác như vậy!"
Giọng của Alfalia cuối cùng cũng im bặt, cả người bị thiêu thành tro.
Một cơn gió thổi qua, thậm chí tàn tro cũng không chạm vào cơ thể.
Vào lúc này, 12 mặt nạ đều biến mất tìm không thấy. Cơ thể mới, hình thể hoàn chỉnh nhưng toát ra mùi thối rữa, gương mặt cũng mờ nhạt không rõ.
Thiếu 1 mặt nạ, sao có thể xây dựng cơ thể hoàn hảo?
Hắc Du Duy lại mỉm cười, y đưa tay ra rồi nắm chặt. Một chiếc mặt nạ trắng bệch xuất hiện trên tay y.
Ngay sau đó, y tiến vào cơ thể đó. Thân ảnh dần chồng lên nhau.
Toàn bộ cơ thể đều run rẩy.
Đúng như Hắc Đỗ Duy đã nói, y quay ngược lại quá khứ, và thay thế tất cả những gì Đỗ Duy đã làm trên dòng thời gian đó trong quá khứ. Hơn nữa, nyó đã chuẩn bị một cơ thể cho chính nó. Toàn bộ Vanity là con tốt của nó. Thậm chí, y còn để lại thứ gì đó trên cơ thể Carlos.
Y là tạo vật của Ma Thần, là phái sinh của Ma Thần. Y là Hắc Đỗ Duy, cũng là Ma Thần.
Đây cũng chính là lý do Đỗ Duy bước vào cánh cổng địa ngục xuyên không vào thời đại Victoria, nhưng luôn cảm thấy đó là một nút thời gian sai lầm. Bởi vì dòng thời gian của hắn, thực sự đã xảy ra sự cố.
"Nay thiên thời, địa lợi, nhân hòa, tất cả đều đứng về phía ta."
Hắc Đỗ Duy lạnh lùng và ác độc nói, y đè chiếc mặt nạ vào mặt mình. Khuôn mặt không có ngũ quan bị lớp mặt nạ che khuất. Trông giống hệt như lúc Đỗ Duy đeo mặt nạ, không thể tìm thấy sự khác biệt dù là nhỏ nhất. Nếu khăng khăng muốn nói sự khác biệt, thì chính là khí tức của y luôn luôn có mùi xác thối, giống như một xác chết bước lên từ địa ngục.
Gớm ghiếc và khủng khiếp.
……
Ở một nơi khác.
Trận chiến giữa ác linh Đỗ Duy và Paimon cũng sắp đi đến hồi kết. Nó sắp chiến thắng.
Trong không gian trắng bệch đó, bóng tối đã chiếm giữ 90% diện tích.
Ác linh Đỗ Duy dùng một tay bóp cổ của Paimon, một Ma Thần khái niệm, nhưng sắp bị nó dùng phương thức khái niệm bóp chết.
Vào lúc này, ác linh Đỗ Duy quay đầu, lạnh lùng nhìn về phía xa. Nó nhìn thấy Hắc Đỗ Duy, nhìn thấy tòa tháp phía sau Hắc Đỗ Duy, cũng nhìn thấy 72 Trụ Ma Thần của Solomon.
Giờ khắc này, thế giới đã thực sự đi đến hồi kết, hay nói cách khác, vòng lặp đã đến hồi kết.