Chương 189 - tinh nghịch
Mộ Dung Tuyết nở nụ cười mị nhãn như tơ với Lý Chu Quân: "Đừng vội trở về, có muốn lên núi uống chén trà không?"
Lý Chu Quân thấy thế, sờ sờ eo của mình, trên mặt cười ngượng ngùng nói: "Lần sau nhất định, lần sau nhất định."
Dứt lời, hắn hóa thành lưu quang phóng lên cao, thẳng đến Vân Cư Sơn.
Mộ Dung Tuyết thấy thế, có chút hoài nghi nhân sinh sờ lên mặt mình.
Có đáng sợ như vậy không?
Hình ảnh chuyển đổi.
Lý Chu Quân đã trở lại Vân Cư Cung.
"Lỗ sư muội, tiếp chiêu!"
"Kiếm chiêu của sư tỷ, có vài phần mùi vị của sư phụ, thật lợi hại!"
"Lỗ sư muội, ngươi cũng rất mạnh!"
Khi Lý Chu Quân đi tới ngoài viện, trông thấy Tô Nam, Lỗ Thao Ngưng, hai tiểu nha đầu đang đối luyện lẫn nhau trong viện.
Lý Chu Quân thấy thế, khẽ cười một tiếng. Hiện tại tu vi của hai tiểu nha đầu này đã đột phá Trúc Cơ cảnh trung kỳ, xem ra lúc mình không có ở đây, các nàng cũng không lười biếng.
"Được rồi Lỗ sư muội, chúng ta đã mạnh như vậy, hôm nay nghỉ ngơi thêm một ngày nữa. Chúng ta đi đến bên hồ, bắt cá nướng ăn. Lần trước Đại Giao thúc khen ta tay nghề không tệ!" Tô Nam thu hồi thanh kiếm, lộ vẻ mặt cười tủm tỉm nói.
"Sư tỷ, chuyện này không tốt đâu..." Lỗ Thao Ngưng lau nước miếng trên khóe miệng, có chút khó khăn nói, vẻ mặt phiền muộn liếc nhìn bụng của mình.
Thảm rồi, đám cá kia đều được linh khí tẩm bổ, mình ăn đến mập bụng rồi, nhưng tay nghề của sư tỷ thật sự rất không tồi...
"Chuyện này có gì không tốt, sư tỷ ta khó lắm mới luyện được tay nghề, sao có thể lãng phí? Đi đi đi!" Tô Nam vừa nói, vừa lôi kéo Lỗ Thao Ngưng đi về phía bên hồ.
Khóe miệng Lý Chu Quân giật giật, chưa bao giờ nghĩ tới, bị đánh mặt nhanh như vậy.
"Có muốn đưa ta theo, để ta nếm thử tay nghề của ngươi không?" Lý Chu Quân giọng điệu u uất.
"Được được, người tới là khách!" Tô Nam nhắm mắt lại, đĩnh đạc vỗ ngực đồng ý.
"Sư tỷ, là sư phụ trở về..." Lúc này, Lỗ Thao Ngưng nhìn bóng người mặc áo xanh ở cửa viện, sắc mặt đỏ lên, hơi ngượng ngùng nói với Tô Nam bên cạnh.
"Sư phụ trở về thì trở về thôi, cùng lắm thì ta mời sư phụ một bữa, ừm? Ngươi nói gì? Sư phụ lão nhân gia trở về rồi?" Nói xong, Tô Nam trợn to mắt, khi trông thấy thanh niên ở cửa viện, lộ vẻ mặt ngượng ngùng cười nói: "Sư phụ, người nghe ta giải thích..."
Nhìn Tô Nam đỏ mặt giảo biện, Lý Chu Quân có chút muốn bật cười, nhưng vẫn thở dài nói: "Hiện tại các ngươi lười biếng, ngộ nhỡ sau này các ngươi gặp phải chuyện gì, vi sư không ở bên cạnh các ngươi, các ngươi phải làm sao bây giờ?"
"Sư phụ, ta biết sai rồi, lần sau chắc chắn sẽ chăm chỉ tu luyện!" Tô Nam le lưỡi, tinh nghịch nói.
"Nha đầu ngươi." Lý Chu Quân bất đắc dĩ lắc đầu.
"Vân Cư sơn chủ, trở lại tông môn, sao không chào hỏi một tiếng." Đúng lúc này, Mục Thái Vũ đi tới Vân Cư Sơn.
"Tông chủ." Lý Chu Quân hơi chắp tay với hắn.
"Đệ tử bái kiến tông chủ!" Tô Nam, Lỗ Thao Ngưng, hai người đều lộ ra thần sắc tôn kính hành lễ với Mục Thái Vũ.
"Ha ha ha, tu vi của sơn chủ bây giờ đã đạp đến Chân Tiên, Mục mỗ không thể gánh nổi lễ này." Mục Thái Vũ cười nói, đối mặt với Lý Chu Quân thân là Chân Tiên, cho dù hắn là tông chủ, cũng không dễ sơ suất, đương nhiên phải khách khí.
Sau đó hắn lại liếc nhìn Tô Nam, Lỗ Thao Ngưng, không khỏi tán thưởng: "Hai vị đệ tử của Lý sơn chủ cũng là thiên kiêu chi tử, Lý sơn chủ thật tinh mắt."
"Tông chủ quá khen." Lý Chu Quân cười nói.
"Lý sơn chủ không nên khiêm tốn, nếu không Mục mỗ không có chỗ đặt mặt già này đâu." Mục Thái Vũ nghiêm túc nói.
Lý Chu Quân cười khổ một tiếng.
"Đúng rồi, Lý sơn chủ, hiện tại với tu vi của ngươi lại tiếp tục đảm nhiệm vị trí sơn chủ, cũng không quá thích hợp." Mục Thái Vũ nói.
"Chỉ giáo cho?" Lý Chu Quân hơi sững sờ.
Mục Thái Vũ mỉm cười, không trả lời thẳng mà nói: "Xin sơn chủ theo ta đi đến Thái Thượng Điện, chư vị Thái Thượng đã chờ đợi từ lâu."
"Làm phiền tông chủ dẫn đường." Lý Chu Quân nói.
"Mời." Mục Thái Vũ làm động tác mời.
Lúc đi Lý Chu Quân dặn dò Tô Nam: "Đừng chơi quá đà, nhớ dẫn theo Lỗ sư muội cùng tu luyện."
"Sư phụ, người cứ yên tâm!" Tô Nam phất phất tay.
Khóe miệng Lý Chu Quân giật giật.
Mục Thái Vũ cười nói: "Vị đệ tử này của Lý sơn chủ, thật đúng là tinh quái."
"Khiến tông chủ chê cười rồi." Lý Chu Quân bất đắc dĩ nói.
Sau đó Mục Thái Vũ cũng thông báo cho Lý Chu Quân về danh tính của những vị Thái Thượng trưởng lão đang đợi trong Thái Thượng Điện.
Theo thứ tự là lão Vân Cư sơn chủ, Chân Vân Tử.
Lão Hỏa Phong sơn chủ, Phần Sơn Chân Nhân.
Lão Thiên Trần sơn chủ, Vô Trần Tử.
Ba người này đều là Chân Tiên tam phẩm.
Trong lúc nói cười.
Hai người đã đi đến trước Thái Thượng Điện, nơi lơ lửng trên đỉnh núi, ẩn trong mây.