Tu Tiên Bất Bại, Chia Đều Vạn Vật (Dịch)

Chương 292 - Chương 292 - Chiếm Cứ Thân Thể

Chương 292 - chiếm cứ thân thể
Chương 292 - chiếm cứ thân thể

Lúc này, trên ngọn núi phía trước hai người, có một sơn động thoạt nhìn bình thường không có gì lạ.

"Lúc ấy tuy Thần Diễm Tiên Đế đoạt được Phần Thiên Thần Viêm, nhưng hắn cũng bị Tiên Đế khác đánh trọng thương, một đường chạy trốn tới nơi đây. Nơi nhìn càng bình thường, lại càng có lợi cho hắn." Đoán Thương Khung cười nói.

Lý Chu Quân gật gật đầu tán đồng.

Sau đó hai người bước vào trong sơn động.

Ban đầu đoạn đường phía trước sơn động rất bình tĩnh, hơn nữa còn có chút cảm giác u lãnh.

Nhưng càng đi sâu vào trong, nhiệt độ lại càng ngày càng cao.

Hai người tiến vào bên trong sơn động khoảng ba mươi dặm, trên đường gặp nhiều thây khô của tu sĩ và người thường, thân thể của những thây khô này không có nước, cho nên thân thể được bảo tồn rất tốt.

Nhưng hai người cũng không dừng bước, tiếp tục đi vào bên trong.

Khi đi được khoảng năm mươi dặm, vẫn chưa thấy tận cùng sơn động.

Mà nhiệt độ nơi này, đã như mặt trời giữa trưa, cao đến đáng sợ.

E rằng tu sĩ dưới Tiên Đế đến đây sẽ đồ mồ hôi như mưa, không thể đi tiếp.

"Không hổ là cường giả Tiên Đế, thông đạo hắn mở ra kỳ thật là tiểu thế giới kết nối với đại thế giới, vậy mà không có chút cảm giác không hài hòa nào." Lý Chu Quân vừa đi về phía trước, vừa cảm khái trong lòng.

Thật ra từ khoảnh khắc nhiệt độ bắt đầu tăng cao, Lý Chu Quân và Đoán Thương Khung đã bước vào trong tiểu thế giới do Thần Diễm Tiên Đế mở ra.

Lúc này, Đoán Thương Khung cười nói: "Thần Diễm Tiên Đế không thẹn với danh xưng Tiên Đế, cho dù đã vẫn lạc, e rằng cũng không ai ngờ được đế mộ của hắn lại xuất hiện ở Tiên Di Đại Lục, trong một hang động bình thường không có gì đặc biệt. Không chỉ vậy, đế mộ của hắn nhìn như không có phòng bị gì, nhưng thực tế còn nguy hiểm hơn gấp vạn lần những đế mộ đầy cạm bẫy."

Lý Chu Quân tán đồng nói: "Đúng vậy, từ khi hai người chúng ta bước vào trong tiểu thế giới của hắn, càng đi về phía trước, nhiệt độ liền càng cao, đổi thành tu sĩ bình thường nhận ra chỗ không thích hợp, muốn thoát khỏi nơi này, e rằng đã không còn sức lực để đi tiếp, chỉ có thể bị thiêu sống ở bên trong. Đạo lý này giống như ếch bị luộc trong nước ấm."

"Không sai." Đoán Thương Khung cười nói, nói chuyện với người thông minh, quả thật rất sảng khoái.

Lúc này, hai người vừa trò chuyện vui vẻ, vừa đi dạo trong sơn động như lò lửa.

Rốt cục, lại đi trăm dặm, Lý Chu Quân, Đoán Thương Khung cuối cùng cũng thấy được một vị nam tử áo trắng giữa trán có ngọn lửa nhảy múa, hai mắt nhắm nghiền, an tường xếp bằng ở trên bệ đá cuối sơn động.

Nhiệt độ ở nơi này, dù là bất kỳ tồn tại nào dưới Tiên Đế đến, đều sẽ hóa thành tro tàn trong khoảnh khắc.

Dường như nhận ra hai người đến, hai mắt nam tử áo trắng chậm rãi mở ra. Theo hai mắt nam tử áo trắng mở ra, hoàn cảnh sơn động nơi Lý Chu Quân Đoán Thương Khung đứng bắt đầu đấu chuyển tinh di.

Trong khoảnh khắc, hai người đã xuất hiện trong một đại điện ngập tràn dung nham.

Mà nam tử áo trắng thì cao cao tại thượng đứng trên đại điện, mắt lộ vẻ uy nghiêm nhìn xuống hai người Lý Chu Quân và Đoán Thương Khung.

Nam tử áo trắng giờ phút này đế uy lẫm liệt, như bầu trời bao la, tựa như chỉ cần hắn nguyện ý, giơ tay nhấc chân, là có thể long trời lở đất.

Nhưng hai người Lý Chu Quân và Đoán Thương Khung lại không quan tâm, bình thản ung dung đứng tại chỗ.

"Không ngờ, vẫn có hai vị Tiên Đế tìm được bản đế." Nam tử áo trắng có ngọn lửa nhảy múa giữa trán bỗng chậm rãi mở miệng.

Dù sao người có thể đến chỗ này, hơn nữa ở dưới đế uy mặt không đổi sắc, không hề nghi ngờ, tuyệt đối có tu vi Tiên Đế.

"Ngươi thật sự cho rằng chiếm được thân thể của Thần Diễm Tiên Đế, ngươi liền chính là Thần Diễm Tiên Đế sao?" Lúc này Đoán Thương Khung cũng lên tiếng: "Chẳng qua ngươi nhân lúc Thần Diễm Tiên Đế bị người ta đánh trọng thương, lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn mà chiếm cứ thân thể Tiên Đế của hắn mà thôi."

Theo lời này của Đoán Thương Khung rơi xuống, ánh mắt của Thần Diễm Tiên Đế, hoặc là Phần Thiên Thần Viêm dần dần trở nên âm lãnh.

"Cho nên?" Phần Thiên Thần Viêm nhếch miệng cười nói: "Ngươi muốn luyện hóa ta, mài mòn thần thức của ta, khiến ta sinh ra thần thức mới, nhận ngươi làm cha?"

"Ngươi cũng không ngu." Đoán Thương Khung nhếch miệng cười nói.

"Chỉ bằng vào hai người các ngươi?" Phần Thiên Thần Viêm cười nhạo một tiếng.

"Vậy là đủ rồi." Đoán Thương Khung lạnh nhạt nói.

Sở dĩ Phần Thiên Thần Viêm còn tiếp tục ở lại chỗ này, là vì cho dù đã qua vô số năm, nó cũng không có cách nào triệt để dung hợp với thân thể của Thần Diễm Tiên Đế.

"Muốn chết!" Phần Thiên Thần Viêm hừ lạnh một tiếng, trong phút chốc, một biển lửa phun trào bao phủ lấy vùng thế giới này.

Pháp môn này tên là Phần Thiên Thần Vực, trong khu vực này, chiến lực Phần Thiên Thần Viêm có thể được tăng phúc.
Bình Luận (0)
Comment