Tu Tiên Bất Bại, Chia Đều Vạn Vật (Dịch)

Chương 291 - Chương 291 - Bừng Tỉnh Đại Ngộ

Chương 291 - bừng tỉnh đại ngộ
Chương 291 - bừng tỉnh đại ngộ

Đoán Thương Khung cùng với tiểu thị nữ đã gọi sẵn một bàn đồ ăn sáng và trà sáng.

"Lý tiên sinh, mời." Đoán Thương Khung cười nói khi thấy Lý Chu Quân xuống lầu.

"Vậy Lý mỗ sẽ không khách khí." Lý Chu Quân cười nói.

"Nơi Thần Diễm Tiên Đế vẫn lạc, cách nơi này vạn dặm." Đoán Thương Khung vừa uống trà, vừa nói với Lý Chu Quân đang bóc vỏ trứng gà.

"Không xa lắm, không mất nhiều thời gian." Lý Chu Quân nói. Chỉ cần tốc độ của hắn và Đoán Thương Khung chia năm năm, tuyệt đối không có vấn đề gì.

"Đúng là không xa, nhưng Thần Diễm Tiên Đế này cũng không đơn giản, nếu không đã không có được Phần Thiên Thần Viêm." Đoán Thương Khung cười nói: "Cho nên chúng ta vẫn phải hành sự cẩn thận."

Lúc này tiểu thị nữ cười nói: "Lão gia lo lắng quá rồi, có hai vị Tiên Đế các ngươi ra tay, dù Thần Diễm Tiên Đế và Phần Thiên Thần Diễm lợi hại đến đâu, cũng chỉ là vật trong túi."

"Nha đầu ngươi." Đoán Thương Khung cười mắng.

Lý Chu Quân cười một tiếng.

Lúc này Lý Chu Quân dường như nghĩ đến điều gì, bèn hỏi Đoán Thương Khung: "Không biết Đoán lão tiên sinh, ngài có biết Diêu gia ở Tiên Giới không?"

Lý Chu Quân cảm thấy, tốt xấu gì mình cũng phải quan tâm đệ tử của mình, Giang Tiêu Bạch.

"Diêu gia?" Đoán Thương Khung hơi sững sờ: "Là hàn môn gia tộc của tiên vực Trung Châu sao?"

"Gia chủ của bọn họ tên là Diêu Hoàng Tồn." Lý Chu Quân nói.

Có thể được Đoán Thương Khung gọi là hàn môn, vậy thì không phải là gia tộc nghèo khó bình thường.

Mà là chỉ những gia tộc đã từng huy hoàng, nhưng giờ đã sa sút kia, nhưng cho dù sa sút, cũng không phải gia tộc Tiên Giới tầm thường có thể sánh được.

"Xem ra chính là Diêu gia kia. Tổ tiên bọn họ từng có một vị Nữ Đế, tên Diêu Thư. Lão phu từng chế tạo cho nàng một thanh Đế Khí, là một tồn tại có thiên phú cực mạnh, dù ở trong Tiên Đế cũng thuộc loại người nổi bật, đáng tiếc sau khi đi tìm kiếm Hỗn Độn Thiên đã không còn tin tức." Đoán Thương Khung thổn thức.

"Hỗn Độn Thiên?" Lý Chu Quân kinh ngạc nói, đây là lần đầu tiên hắn nghe nói tới nơi này, ngay cả Tiên Đế đi tìm kiếm cũng không ra được sao?

Nơi này kinh khủng như vậy sao?

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, chẳng trách Diêu Hoàng Tồn kiêu ngạo như vậy, hóa ra tổ tiên người ta từng sinh ra cường giả Tiên Đế, cho dù hiện tại là hàn môn, nhưng cũng rất mạnh, nói không chừng vẫn còn có lão quái vật âm thầm bế quan tu luyện không ra.

"Chẳng lẽ đạo hữu cũng có ý định đi tìm kiếm Hỗn Độn Thiên?" Lúc này Đoán Thương Khung thấy Lý Chu Quân kinh ngạc, bèn hỏi.

Ông ta cũng không biết, đây là lần đầu tiên Lý Chu Quân nghe nói tới Hỗn Độn Thiên tồn tại.

Chỉ cho rằng Lý Chu Quân muốn đi tìm kiếm nơi đây.

Dù sao thân là Tiên Đế, người nào không biết Hỗn Độn Thiên?

Tuy nói tuổi thọ của Tiên Đế vô cùng vô tận, nhưng cũng chỉ là so với tu sĩ dưới Tiên Đế mà thôi.

Trên thực tế thọ mệnh của Tiên Đế cũng có điểm cuối, nhưng lại lấy kỷ nguyên làm đơn vị tính toán, một kỷ nguyên là ba trăm sáu mươi vạn năm.

Cho nên từ xưa đến nay, rất nhiều Tiên Đế ngang dọc một đời, thẳng đến khi tuổi thọ sắp hao hết, sẽ đi tìm kiếm Hỗn Độn Thiên, cầu cảnh giới trên Tiên Đế.

Cho nên Hỗn Độn Thiên cũng được gọi là Đế Táng Chi Địa.

Nhưng Lý Chu Quân thật sự không biết những thứ này.

"Không, chỉ tò mò, rốt cuộc trong đó có tồn tại gì." Lý Chu Quân cười nói.

Đoán Thương Khung gật đầu nói: "Lão phu cũng rất tò mò, nhưng lão phu còn thọ mệnh mấy kỷ nguyên, còn có thể sống không ít thời gian."

Lý Chu Quân cười cười.

"Nhưng nói đi cũng phải nói lại, sao Lý tiên sinh lại hỏi chuyện Diêu gia?" Lúc này Đoán Thương Khung hỏi.

"Ta và gia chủ đương đại của Diêu gia đã từng quen biết." Lý Chu Quân khẽ mỉm cười nói.

"Thì ra là thế." Đoán Thương Khung bừng tỉnh đại ngộ.

Lúc này ba người cũng đã dùng xong bữa sáng.

Đoán Thương Khung nói với tiểu thị nữ: "Ngươi ở trong quán trọ này chờ ta trở về."

"Lão gia yên tâm." Tiểu thị nữ khẽ mỉm cười nói.

"Ừm." Đoán Thương Khung đáp lại, sau đó nói với Lý Chu Quân: "Lý tiên sinh, chúng ta cũng lên đường đi."

"Được." Lý Chu Quân đáp.

Sau đó hai người đi ra quán trọ, súc địa thành thốn, lộ trình vạn dặm chỉ nháy mắt mấy cái đã đến nơi.

Đoán Thương Khung, Lý Chu Quân lúc này đứng trên mây.

Đoán Thương Khung liếc nhìn Lý Chu Quân bên cạnh, trong lòng thầm cười. Không hổ là người có thể so sánh với phân thân của mình, đi đến Tiên Di Đại Lục trước cả mình. Thần thông Súc Địa Thành Thốn này hoàn toàn không thua gì mình.

"Thần Diễm Tiên Đế, ở ngay chỗ này?" Lý Chu Quân nhìn một mảnh sơn mạch dưới chân, hơi kinh ngạc nói.

"Ừ." Đoán Thương Khung gật đầu.

"Chúng ta đi thôi." Đoán Thương Khung nói.

"Được." Lý Chu Quân đáp.

Sau đó hai người một trước một sau, hóa thành lưu quang độn xuống, đi tới dưới một ngọn núi cao.
Bình Luận (0)
Comment