Tu Tiên Chi Chưởng Môn Nhân Một Phái

Chương 14 - Tân Thủ Đại Lễ Bao

Hắn mục tiêu thẳng tiến tới một tu tiên phường thị nằm ở vòng ngoài Thanh Mang sơn mạch về phía Đông Nam cách Thanh Vân Môn hơn một trăm năm mươi dặm đường, cách nơi hắn đang đứng vừa nãy khoảng một trăm hai mươi dặm.

Thanh Mang sơn mạch là một sơn mạch rộng lớn tại Thật Tiên đại lục, đi qua nhiều châu trong đại lục này trong đó có Thiên Nguyên châu. Ngoài cái tên sơn mạch Thanh Mang ra thì nó còn có một cái tên khác là Bách Niêu sơn mạch do nó khởi điểm từ Bách Niêu vực-một trong những vực thần bí nhất tại Thật Tiên đại lục, chứa nhiều cơ duyên nhất.

Dương Văn Đức đi được nửa canh giờ thì trời chuyển sang buổi tối. Hắn sau đó liền nhìn mọi thứ xung quanh mình và phát hiện ra một cây cổ thụ khổng lồ, gần vị trí hắn đang đứng; hắn chạy thật nhanh tới cây cổ thụ đó và sau khi đến nơi thì hắn sử dụng “Khinh Công Thuật” bay lên cây cổ thụ đó. Rất nhanh hắn xuất hiện ở trên một cành cây to của cây cổ thụ đó, dựa lưng vào thân cây săn chắc của cây cổ thụ, sau đó hắn tiến hành giao lưu với hệ thống.

-“Thế giới này luyện thể võ đạo có thịnh hành không?”

Hệ thống nghe xong chủ nhân nó nói liền cất tiếng giải thích: “Đương nhiên là có rồi. Ở Vân Thiên thế giới, võ đạo so với tu tiên thì không thịnh hành bằng, khắp nơi trên Vân Thiên thế giới đều có tu luyện giả đi theo con đường võ đạo. Khi võ đạo lưu hành ở khắp mọi nơi trên thế giới, đã khiến cho thế giới này phát sinh biến đổi rất sâu sắc; võ đạo lưu truyền ở Vân Thiên thế giới đã được ba vạn năm rồi. Võ đạo đi theo một hệ thống tu luyện khác, với nhiều cảnh giới khác nhau. Nếu ký chủ muốn trở thành võ đạo cường giả thì hệ thống cũng có thể giúp người, mà người hiện giờ là một vị tu tiên giả, khi ngài đi theo luôn con đường võ đạo thì ngài sẽ trở thành một vị tiên võ đồng tu cường giả trong tương lai.”

Hệ thống vừa dứt lời, Dương Văn Đức liền cất tiếng nói: “Hệ thống hiện giờ có bao nhiêu chức năng vậy?”

Hệ thống nghe xong chủ nhân Dương Văn Đức nói, thì hệ thống chìm trong suy nghĩ một hồi.

-“Chủ nhân hỏi hệ thống hiện giờ đang ở cấp bậc bao nhiêu. Muội có muốn nói cho chủ nhân biết không?” Minh Ánh là khí linh đầu tiên của hệ thống do Dương Văn Đức làm chủ nhân, hỏi một người con gái khoảng mười lăm tuổi có thân phận không đơn giản (do bản nguyên hệ thống của chủ nhân nàng hoá thành, mặc dù là bản nguyên hệ thống nhưng cô gái này và hệ thống không liên quan gì đến nhau, hệ thống vẫn có thể hoạt động được kể cả khi nó không có bản nguyên chi khí; bản thể của cô gái này là một kiện hỗn nguyên thần thạch còn bản thể của hệ thống là một khối cầu màu cam không rõ cấp bậc nhưng bên trong khối cầu đó là một không gian đặc thù), hiện đang ngồi ở trên một cái ghế tại bên cạnh một cây cổ thụ trong hệ thống không gian ở vòng ngoài hệ thống, được liên kết với hệ thống kho đồ.

-“Chị nói cho chủ nhân biết đi, dù sao thì ngài ấy là chủ nhân của hai chúng ta. Mặc dù em có lai lịch cao hơn chị, nhưng em và chị sẽ đồng hành cùng với chủ nhân trên con đường tu luyện trở thành cường giả mạnh nhất trong chư thiên vạn giới này.”Minh Như-bản nguyên của hệ thống nhìn hệ thống khí linh Minh Ánh nói.

-“Chị hiểu, dù sao thì em chính là người đưa chủ nhân linh hồn rời khỏi Địa Cầu vi diện đi tới chỗ sáng thế chủ (người tạo ra vũ trụ chứa Địa Cầu thế giới), rồi em lại đưa chủ nhân linh hồn xuyên qua không gian và thời gian đi tới Vân Thiên thế giới, nhập vào thân xác của một thanh niên trùng tên trùng họ trên người.” Minh Ánh nhìn hệ thống bản nguyên nói, sau khi nàng nghe xong em ấy cất tiếng đáp lại nàng.

Minh Ánh chính là đại đạo giám sát cả một phương trời thế giới rộng lớn-là chí đại thiên thế giới, trong đó có thế giới phụ thuộc có tên là Vân Thiên thế giới. Nàng lần đầu tiên gặp mặt với Minh Như, khi Minh Như mang theo một sinh linh linh hồn tiến vào nơi nàng cai quản và nàng sau khi cùng với Minh Như nói chuyện, thì nàng trở thành hệ thống này khí linh. Nàng và Minh Như lục tung cả chí tôn đại thiên thế giới, tìm một cỗ thân thể trùng tên trùng họ với chủ nhân của bọn họ, sau cùng mới tìm được khí vận chi tử cỗ thân thể của Vân Thiên thế giới sau này, đưa linh hồn vào cỗ thân thể đó và giúp linh hồn của chủ nhân dung hợp với cỗ thân thể trùng tên trùng họ đã mất đi hoàn toàn ý thức, trở thành tân khí vận chi tử chủ ý thức của Vân Thiên thế giới.

-“Chị Minh Ánh, chủ nhân vẫn còn một gói quà tân thủ cùng với một môn phái phát triển tài nguyên bao chưa mở ra đâu. Có gì chị thông báo cho chủ nhân biết nhé, muội nghỉ ngơi trước đây.” Minh Như nhìn hệ thống khí linh Minh Ánh nói.

...............

Quay trở lại chỗ Dương Văn Đức, hắn đợi hệ thống gần một chén trà thời gian mà không thấy hệ thống trả lời lại hắn, thì hắn đem thứ ở bên trong “Huyền Chính động phủ” lấy ra do hắn bắt được bằng cách bỏ ra một chiếc túi trữ vật giới chỉ. Chiếc túi trữ vật này là Dương Văn Đức phát hiện ở bên cạnh tám cái đồ vật trên thạch đài trong “Huyền Chính động phủ”, mà tám cái đồ vật đó chính là tám cái khác nhau túi trữ vật cho nên hắn sau khi cất tám cái túi trữ vật vào trong hệ thống không gian, rồi đem chiếc túi trữ vật lớn nhất cũng bỏ vào hệ thống không gian.

Hắn thử cho chính mình linh thức tiến nhập vào nội chiếc trữ vật giới chỉ lớn này, kết quả là hắn đã thành công. Bên trong vật phẩm liền xuất hiện ở trước mặt hắn, có một đống linh dược quý hiếm được để ở trong một khu dược điền nhỏ vẫn còn tươi, một vài cuốn sách cùng với một cái trữ vật giới chỉ nhỏ hơn, một cái ngọc giản, vài lọ ngọc tịnh bình cùng với năm mươi nghìn viên linh thạch các loại.

Dương Văn Đức sau đó liền nhanh chóng đi tới chỗ cái ngọc giản nằm ở bên cạnh một chiếc nhẫn trữ vật giới chỉ nhỏ, và rất nhanh hắn đã xuất hiện tại đó,cầm lấy ngọc giản đó lên để ở giữa trán mình.Ngay lập tức trong đầu của hắn xuất hiện mớ ký ức dày đang dũng mãnh tiến vào trong óc hắn,làm cho hắn cảm thấy đầu của mình đau và hắn đã ngồi xuống chỗ đó,tập trung toàn bộ tinh thần luyện hoá từng đợt ký ức một.Đến một canh giờ thời gian sau,Dương Văn Đức mới tỉnh lại và viên ngọc giản đó không thấy tăm hơi,chắc là nó đã hoá thành bụi rồi vì nó đã truyền cho truyền nhân của người lưu bộ ký ức dày đó vào trong ký ức ngọc giản này.

Dương Văn Đức không lâu sau liền biến mất ở trong cái trữ vật giới chỉ lớn có thể chứa đựng được vật còn sống này và hắn ở hiện thực thế giới tỉnh lại.Dương Văn Đức sau đó ngẩng đầu lên nhìn bầu trời và phát hiện ra bầu trời đầy ngôi sao sáng đang ở trên cao, mặt trăng chiếu tia nguyệt xuống mặt đất,soi sáng buổi tối của thế gian này.Rồi hắn sau đó mới chìm vào mảng ký ức dày đã được bản thân mình tiêu hoá xong, mà nhớ về chủ nhân của mảng ký ức này.

Chủ nhân của cỗ ký ức này tên thật là Dược Minh,một vị Võ đạo cường giả luyện đan sư xuất thân từ tông môn Dược Tông-một võ đạo tông môn tinh thông thuật luyện đan,nằm ở Trung Châu Thật Tiên đại lục.Dược Minh là tông chủ của Dược Tông và là tộc trưởng của Dược tộc, một thân tu vi đạt tới Tôn Giả cảnh và đan đạo đạt tới thánh cấp luyện đan sư.Dược Tông bị Tà Điện diệt vong vào một vạn năm về trước, Dược Minh cùng với một vài anh em trong tộc rời khỏi tông môn,rời khỏi Trung Châu chạy về nơi có linh khí ở mức thấp tại Thật Tiên đại lục lãnh nạn chính là Thiên Nguyên châu và mỗi người họ phân tán ở một phương trong Thiên Nguyên châu thậm chí là các châu khác trong Thật Tiên đại lục. Vào bốn ngàn năm sau, Dược Minh tại Thiên Nguyên châu bắt gặp động phủ của một tu sĩ tu tiên giả,chính là Huyền Chính động phủ, khi đó Dược Minh là một tu sĩ Thiên Tôn cảnh tứ trọng và biết được thế giới này là tu tiên đạo có trước cả võ đạo,từ một vị cường giả võ đạo lại chuyển sang con đường tu tiên.Đến năm trăm năm sau thì Dược Minh tu luyện đến cảnh giới Huyền Thanh Kết Đan cảnh và thành lập nên tông môn tu tiên Huyền Chính Tông,trở thành Huyền Chính Tông khai sơn tổ sư.Sau đó hắn rời khỏi môn phái đi lịch lãm rèn luyện và có một lần đi sang đại lục khác, chính là Thiên Yến đại lục. Và Dược Minh đã qua đời tại đại lục Thiên Yến vào ba ngàn năm sau,chiếc túi trữ vật giới chỉ này được Dược Minh đem trả về động phủ Huyền Chính,chờ đợi người hữu duyên trở thành chủ nhân của nó ra.Kết quả là nó rơi vào tay của Dương Văn Đức.

Dương Văn Đức suy nghĩ xong thì cũng là lúc hệ thống bắt đầu vang vọng tại bên tai trái của chủ nhân nó.

-“Thưa ký chủ,hệ thống hiện giờ ở cấp 1 cho nên hệ thống chỉ có một vài chức năng như: thông tin cá nhân, thương thành, tra xét, rút thưởng, kỹ năng, kho đồ.Ngoài ra hệ thống còn có một không gian riêng được chia làm hai khu riêng biệt-khu để đồ và khu để vật còn sống,chỉ cần ký chủ có thực lực mạnh là ký chủ mới mở được khu thứ hai của hệ thống không gian;ký chủ vẫn còn một gói quà tân thủ đại lễ bao chưa mở ra,xin hỏi ký chủ có muốn mở ra gói quà tân thủ đại lễ bao này không?”

Dương Văn Đức nghe xong hệ thống nói, thì hắn trong lòng lập tức mặc niệm nói-dùng bản thân ý niệm ra lệnh cho hệ thống,đem tân thủ đại lễ bao gói quà mở ra.

-“Mở tân thủ đại lễ bao ra đi!”

Dương Văn Đức truyền đạt lời mình cần phải nói cho hệ thống xong, thì hắn suy nghĩ về chính mình đời trước đã xuyên không trở về Địa Cầu thế giới quá khứ, với đích đến là thế kỷ thứ hai mươi mốt bằng một cỗ máy thời gian.Hắn ở cha mẹ đời trước căn nhà và gặp được bản thân mình đời trước,trở thành con thứ hai của cha mẹ mình và tại thời không này cảm nhận về mọi thứ xung quanh trước khi Địa Cầu thế giới bước sang một trang mới.Hắn ở Địa Cầu thế giới vào thế kỷ thứ hai mươi mốt bắt đầu từ năm 2018 trở đi, hắn tại thế giới này vào thời không này giai đoạn từ 2018-2039 và trở thành một fan của thể loại tiểu thuyết trên văn học mạng,từng đọc nhiều loại của tiểu thuyết khác nhau như tiên hiệp,huyền huyễn, xuyên không, hệ thống, võng du đã đọc một vài bộ tiểu thuyết hệ thống nói về nhân vật chính là xuyên việt giả,có được hệ thống nhận được phần quà khởi đầu.Ngoài ra hắn là một game thủ chơi game tu chân xây dựng môn phái,lãnh đạo một môn phái tu chân phát triển với nhân vật thuộc vào loại nhập vai.Hắn còn chơi một vài trò chơi khác như pokemon, vân vân.Hắn đã rời khỏi Địa Cầu thế giới vào thời không này,quay trở về thời không của mình-chính là Địa Cầu thế kỷ 22 bằng cỗ máy thời gian.

-“Đinh,ký chủ nhận được các vật phẩm sau: Trắc thí linh căn thạch năm viên, năm lượt rút thăm trúng thưởng, thánh cấp pháp quyết tu chân “ngũ hành quyết” một cuốn, 9000 điểm tích phân, công pháp kiếm đạo “huyền băng kiếm quyết”một cuốn,bảo khí “huyền băng kiếm” một cái, môn phái đại điện bản vẽ một cái, linh thạch một vạn viên các loại, 7000 lượng bạc trắng, thần thông pháp thuật ngọc giản “động sát thuật” một cái, ngưng khí đan thượng phẩm năm trăm viên, tụ khí đan 2000 viên, cố nguyên đan 130 viên, bồi nguyên đan 200 viên, hồi khí đan 500 viên, tái tạo sinh cơ đan trăm viên, khăn vàng lực sĩ công phù năm cái, độn thuật phù năm cái, hỏa linh phù hai cái và nhiệm vụ túi trữ vật một cái.Vật phẩm đã được chuyển vào trong hệ thống kho đồ, thỉnh ký chủ kiểm tra và nhận vật phẩm.”Hệ thống liên tục thanh âm vang lên ở bên tai trái của chủ nhân nó-Dương Văn Đức,một vị xuyên việt giả với linh hồn xuyên việt từ Địa Cầu Việt Nam thế kỷ thứ hai mươi hai, giờ chỉ là Thanh Vân Môn một đời chưởng môn, đi ra ngoài môn phái lịch lãm rèn luyện và có đêm đầu tiên tại Thanh Mang sơn mạch hay còn gọi là Bách Niêu sơn mạch.

Dương Văn Đức sau đó liền mở ra hệ thống giao diện.Không lâu sau bảng hệ thống trang chủ xuất hiện ở trước mặt hắn và hắn nhìn mặt chính của giao diện, phát hiện ra nhiều mục đại diện cho các chức năng hiện giờ của hệ thống.Hắn dùng tay mở ra kho đồ,đem nhiệm vụ túi trữ vặt ra ngoài và thông tin của nó nhanh chóng hiện lên ở trong đầu của bản thân mình.Và Dương Văn Đức sau khi xem xong thông tin giới thiệu của cái pháp bảo nhỏ này thì hắn đem pháp bảo để vào bản thân mình hông phải và che dấu lên.Sau đó, hắn liền chìm vào trong giấc ngủ.

................

Ngày hôm sau sáng sớm khi mặt trời còn chưa lên thì Dương Văn Đức đã thức dậy,xuống cây cổ thụ này, ăn một bữa sáng nhẹ bằng việc sử dụng một viên tích cốc đan mà hắn tiêu hao 100 viên điểm tích phân mới từ thương thành hệ thống mua.Sau đó Dương Văn Đức tiếp tục lên đường phóng tới mục tiêu của mình là phường thị gần nhất-Thanh Nguyên phường thị với tốc độ rất nhanh,bằng cách sử dụng thân pháp võ kỹ “khinh công thuật”-võ kỹ dùng cho việc di chuyển,tăng khả năng né tránh kẻ thù.

Bình Luận (0)
Comment