Nhưng Dương Văn Đức đi chưa được bao lâu thì nghe thấy hệ thống thanh âm nhắc nhở, hắn dừng lại một chỗ nghe xong đạo thanh âm của hệ thống đó thì biết được bản thân mình vẫn còn mặc chưởng môn phục trang-một cái đạo bào màu tím.
Dương Văn Đức phi thân quay trở lại chỗ cũ, thay đổi trang phục, đem nhiệm vụ túi trữ vật cùng với chưởng môn giới chỉ gỡ xuống và chuyển sang bộ y phục mới, bỏ chưởng môn giới chỉ vào trong nhiệm vụ túi trữ vật rồi đem nhiệm vụ túi trữ vật che dấu đi, sau đó mới xuyên bộ phục trang mới. Hắn chỉ mất một thời gian ngắn để có một bộ phục trang mới ở trên người,là một đạo bào màu xanh lam mới. Hắn sau đó liền tiếp tục đi về phía Thanh Nguyên phường thị.
Sau hai canh giờ di chuyển hướng về Thanh Nguyên phường thị thì Dương Văn Đức mới có lần đầu tiên nghỉ ngơi, ở bên một cái cây to với xung quanh là các bụi rậm rậm rạp, hắn từ trong không gian giới chỉ lấy ra một chiếc bình đựng thủy, sau đó bỏ nắp bình ra và đưa chiếc bình đựng thủy lên miệng của mình mà uống. Một lúc sau, hắn sau khi bổ sung nước cho cơ thể xong thì hắn đóng nắp bình đựng thủy lại và để chiếc bình đó vào không gian giới chỉ hiện đang ở trong nhiệm vụ túi trữ vật, rồi hắn nghỉ ngơi ở đó luôn.
Một lúc lâu sau, Dương Văn Đức đang nghỉ ngơi thì bị đánh thức-bởi ánh sáng của một loại linh dược hiếm gì đó vang tận trời xanh, cách chỗ hắn mười lăm dặm về phía Bắc của sơn mạch Thanh Mang, nằm khá xa so với Thanh Nguyên phường thị-vì Thanh Nguyên phường thị ở hướng Đông nam, gần với Vĩnh Nam thành và Nguyên Linh sơn mạch-một sơn mạch nhỏ là nơi sinh sống cũng là nơi tu luyện của nguyên thú.
Dương Văn Đức lập tức sử dụng ngự kiếm phi hành phóng về nơi ánh sáng phát ra-vì hắn tò một muốn biết thực hư ánh sáng đó là của loại linh dược gì.
Dương Văn Đức không biết rằng có nhiều khí tức so với hắn còn mạnh mẽ hơn đang đi tới chỗ đó, nhưng không phải là nhân tộc cường giả tu sĩ mà là trong sơn mạch Thanh Mang các cường giả, đến từ các chủng tộc khác nhau sinh sống ở Thanh Mang sơn mạch.
Dương Văn Đức ngự khí phi hành trong khoảng hai khắc mới đến nơi thu hút sự chú ý. Hắn nhanh chóng hạ xuống, thu pháp bảo của mình vào trong không gian giới chỉ rồi hướng đôi mắt của mình về chỗ một gốc cây linh dược khoảng một mét rưỡi với toàn thân màu lam xen kẽ với màu tím-màu tím lá, lá nhỏ có ngoại hình giống như phi kiếm; cách cây linh dược lâu năm đó chừng bốn mét, có bảy cỗ thân thể đều còn ý thức đứng ở đó với ánh mắt đều hướng về cây linh dược lâu năm thành thục kia. Bẩy cỗ thân thể này là ba nữ và bốn nam, nhưng họ không phải là nhân tộc mà là tràn ngập yêu khí cùng với mộc khí-những yêu thú, cổ thụ tu luyện với một thời gian dài sinh ra linh nhưng chúng đều độ kiếp hoá hình thành công và hoá thành nhân loại hình dáng.
Trung niên đại hán nam tử ha ha cười:
-“Mấy vị thường ngày đều bế quan tu luyện, sao hôm nay tự nhiên ra ngoài động phủ của mình và chạy tới nơi này làm chi vậy?”
Trung niên đại hán nam tử đó chính là bản thể của một chỉ tứ giai yêu thú liệt sơn hổ biến thành, tu luyện đến tứ giai trung kỳ cảnh giới tương đương với tu sĩ Huyền Thanh Kết Đan cảnh trung kỳ nhân tộc-hay còn gọi là Kim Đan cảnh trung kỳ nhân tộc tu sĩ.
Một vị khác nam tử đại hán nghe xong liệt sơn hổ tứ giai nhân tộc hình dáng nói, lập tức lên tiếng đáp trả lại lời nói của tên Sơn Hổ này.
-“Sơn Hổ, ngươi cũng giống như bọn ta thôi, mơ ước đến chỉ linh dược thuần thục kia. Có giỏi ta và ngươi đấu một trận xem ai là người may mắn dành lấy chỉ linh dược đó.”
-“Hảo, ta đồng ý lời đề nghị này của ngươi.”Sơn Hổ nghe xong nhân loại hình dáng của tên Linh Xà này nói thì hắn cất tiếng.
...........
Dương Văn Đức đứng ở sau một gốc đại thụ nhìn thẳng về phía nhóm bảy cỗ nhân loại hình dáng của bảy tên sinh linh không phải là nhân tộc, hắn sau đó hỏi hệ thống về thứ mà bọn chúng tranh giành.
-“Linh dược đó có lai lịch như thế nào vậy?”
-“Đó là thanh linh thảo-ngũ giai linh thảo, sinh trưởng được ba ngàn năm, có công dụng là tăng linh trí cho những sinh linh không phải là nhân loại, một loại dược tài quan trọng để luyện chế ra tứ phẩm đan được thanh linh đan. Nó có khả năng tăng cường sự minh mẫn, tăng hai phần tinh thần lực cho sinh linh sử dụng viên đan dược này.” Hệ thống nói.
Dương Văn Đức sau khi có được câu trả lời từ hệ thống thì hắn mở miệng ra lệnh cho hệ thống của mình.
-“Mở ra chức năng rút thăm trúng thưởng. Sử dụng lần thứ nhất rút thăm trúng thưởng đi.”
Hệ thống nghe xong chủ nhân của nó ra lệnh, thì nó nhanh chóng làm theo những gì mà chủ nhân nói, rất nhanh một vòng tròn quay to xuất hiện ở trước mặt người ra lệnh cho hệ thống. Đây chính là chức năng rút thưởng của hệ thống do Dương Văn Đức làm chủ nhân, có một chiếc kim màu vàng ở chính giữa vòng tròn quay đó với xung quanh là các ô vuông chưa được mở ra.
Dương Văn Đức nhìn thấy trước mặt mình xuất hiện một vòng màu tròn có nhiều ô vuông hiển thị màu xám, một chiếc kim màu vàng ở chính giữa vòng tròn với bên cạnh chiếc kim màu vàng đó là một nút bấm màu đỏ. Hắn lập tức dùng tay phải của mình bấm vào nút bấm màu đỏ đó, sau đó bỏ tay ra ngồi chờ lần thứ nhất rút thưởng hoàn thành; đôi mắt của hắn trong khi chờ đợi hệ thống thực hiện xong lượt đầu tiên rút thăm trúng thưởng thì hướng về phía nhóm yêu tộc hoá hình đang đối chiến để tranh giành ngũ giai linh dược thanh linh thảo kia, thấy bọn chúng đang tranh đấu với nhau về giành quyền lấy gốc ngũ giai linh dược đó.
Hắn sau đó liền âm thầm rời khỏi nơi này, đi tới Thanh Nguyên phường thị với tốc độ vô cùng nhanh bằng cách sử dụng một cuốn thân pháp võ kỳ tên là “Kinh Công Bộ”-dạng tiến hoá của “Kinh Công Thuật”.
Dương Văn Đức đi tới Thanh Nguyên phường thị mất hai khắc thời gian, khi đến nơi thì mặt trời sắp trở về ngủ-nghĩa là hắn đến Thanh Nguyên phường thị khi trời nhá nhem tối. Dương Văn Đức lập tức đi vào trong Thanh Nguyên phường thị, tìm kiếm thích hợp một quán tửu lẩu để ăn bữa tối. Một lúc lâu sau, hắn xuất hiện ở trước cửa “Thanh Nguyên lâu”-quán ăn giành cho tu sĩ bình dân ở Thanh Nguyên phường thị, tồn tại ở phường thị Thanh Nguyên rất lâu rồi, sau khi phường thị này được thành lập không lâu do Thanh Nguyên Tông(1) đời thứ ba chưởng môn sáng lập ra. Giờ nó thuộc về một đại võ đạo gia tộc sảnh nghiệp, chính là Đinh gia, có một lão tổ là người tu chân-thực lực đạt tới Hóa Anh sơ kỳ. Dương Văn Đức ngay sau đó liền vào trong Thanh Nguyên lâu ăn tối, sau khi ăn xong thì Dương Văn Đức trả tiền ăn tối rồi ra khỏi Thanh Nguyên lâu, đi tìm kiếm một quán khách điếm để nghỉ qua đêm.
Quay trở lại đám hoá hình yêu thú tranh giành ngũ giai linh dược thanh linh thảo kia, trận chiến vẫn tiếp tục kể từ khi ba giống cái hoá hình yêu thú tứ giai rời khỏi do bị thương, trùng với thời điểm khí vận chi tử Dương Văn Đức của Vân Thiên thế giới đi ra khỏi Thanh Nguyên lâu. Bốn tên nam tử hoá hình yêu tộc đang đánh nhau rất quyết liệt ở rất xa vị trí của ngũ giai linh dược thanh linh thảo, đương nhiên không biết gốc thanh linh thảo mà bọn chúng đang tranh giành bị một vị nữ tử khí linh của khí vận chi tử lấy đi sau khi ba nữ hoá hình yêu thú rời khỏi đó.
Người ra tay chính là Minh Ánh, mang gốc ngũ giai linh dược thanh linh thảo quay trở về hệ thống không gian của khí vận chi tử khi khí vận chi tử đứng ở một cái khách điếm có tên là “Thanh Nguyên khách sạn”. Dương Văn Đức không lâu sau liền bước vào trong trước mặt hắn khách điếm gồm có ba tầng, sau khi hệ thống khí linh quay trở về hệ thống không gian-một không gian có thể chứa dựng vật còn sống, thần kỳ ở trong thần khí mạnh nhất của hắn tại kiếp này.
....................
Lúc Dương Văn Đức xuất hiện ở trong Thanh Nguyên khách sạn thì có một thanh niên khoảng hai mươi tuổi ăn mặc giản dị là nhân viên làm thêm ở Thanh Nguyên khách điếm, một vị tán tu có tu vi đạt tới Ngọc Thanh cảnh tầng thứ năm, đi tới trước mặt Dương Văn Đức và cung kính đối với Dương Văn Đức nói.
-“Khách quan, ngài muốn ở trọ phải không ạ?”
Dương Văn Đức nghe xong nhìn trước mặt nam tử tiểu nhị nói.
-“Đúng vậy. Cho ta một gian phòng, ta muốn nghỉ trọ qua đêm tại khách điếm này. Xin hỏi giá tiền cho một đêm trọ tại Thanh Nguyên khách sạn là bao nhiêu?”
-“Giá tiền là năm viên hạ phẩm linh thạch.”Tiểu nhị nghe xong Dương Văn Đức nói liền lên tiếng giải thích cho Dương Văn Đức biết giá cả của một đêm trọ tại Thanh Nguyên khách sạn.
Dương Văn Đức nghe xong tiểu nhị không biết tên nói, liền cho tay trái của mình vào một cái túi nhỏ ở sau ngực phải phục trang lấy ra năm viên hạ phẩm linh thạch, đưa cho tiểu nhị trước mặt mình. Tiểu nhị cầm lấy năm viên hạ phẩm linh thạch bỏ vào trong một cái bình thường túi nhỏ, rồi cung kính đối với Dương Văn Đức nói.
-“Xin mời khách quan đi theo tại hạ phòng trọ của ngài trong đêm nay tại khách sạn Thanh Nguyên này.”
Dương Văn Đức nghe xong vị tiểu nhị ở trước người mình nói, hắn lập tức gật đầu, sau đó đi theo vị tiểu nhị đi tới phòng trọ của bản thân mình. Hắn cùng với tiểu nhị đi qua một hành dài, xuất hiện ở chân cầu thang dẫn lên trên tầng, cả hai sau đó liền đi lên trên lầu hai bằng việc đi lên từng bậc thang một trong cái cầu thang dẫn lên trên lầu hai của “Thanh Nguyên khách sạn”.
Không lâu sau, trên lầu hai đại sảnh xuất hiện thân thể của hai vị nhân tộc đều là nam tử; họ chính là Dương Văn Đức và Trần An (Dương Văn Đức sử dụng thần thông “Động Sát Thuật” cho nên hắn mới biết tên của tiểu nhị dẫn hắn lên lầu hai).
Trần An tiếp tục dẫn Dương Văn Đức, chẳng mấy chốc Trần An dẫn vị khách nhân trong ngày hôm nay của bản thân Trần An tới trước cửa của một gian phòng, sau đó Trần An nói với Dương Văn Đức: “Khách quan, đây là gian phòng của ngài, tại hạ còn có việc ở trên người cho nên không thể tiếp đãi chu đáo được, có gì mong ngài thông cảm cho.”
Dương Văn Đức nghe xong Trần An tiểu nhị nói thì hắn gật đầu một cái, sau đó hắn mở cửa đi vào trong gian phòng ở trước mặt mình này. Khi hắn xuất hiện ở trong gian phòng này thì cũng là lúc Trần An đi xuống lầu một, một vài phút sau đó Trần An đã xuất hiện ở lầu một của “Thanh Nguyên khách sạn”, sau đó Trần An quay về gian phòng mình để nghỉ ngơi.
Quay trở lại chỗ của Dương Văn Đức, hắn sau khi rửa ráy xong thì hắn lên giường nghỉ ngơi và không lâu sau hắn chìm vào trong giấc ngủ.
Không gian trong “Thanh Nguyên khách sạn” trở lên yên tĩnh hơn, mặc cho bên ngoài khách sạn vẫn còn âm thanh, tiếng rống của yêu thú hay hoặc nguyên thú âm thanh va chạm của binh khí giữa các tu luyện giả trong đó có người tu chân.
Trước đây khi Vân Thiên thế giới chưa xuất hiện võ giả, thì người tu chân là tu luyện giả chủ yếu của Vân Thiên thế giới. Nhưng khi võ đạo pháp tắc hoàn toàn xuất hiện ở Vân Thiên thế giới làm cho võ giả ra đời, khiến cho Vân Thiên thế giới xuất hiện một loại hệ thống tu luyện khác cùng tồn tại với tu chân hệ thống tu luyện. Đến thời điểm hiện tại, võ đạo tồn tại ở Vân Thiên thế giới đã được ba vạn năm rồi; ở Vân Thiên thế giới vẫn còn nhiều tối cường võ giả tồn tại, thực lực còn mạnh hơn tu sĩ tu luyện đến cảnh giới cuối cùng của hệ thống tu chân cảnh giới ở Vân Thiên thế giới.
*Chú thích:(1) Thanh Nguyên Tông là tu chân môn phái đầu tiên có lãnh địa ở Tiên Vân dãy núi.Thanh Nguyên Tông diệt vong vào bốn ngàn năm trước, bị một võ đạo môn phái Triều Dương Cung diệt (võ đạo môn phái cấp bảy ở Vân Thiên thế giới).