Khoảng ba mươi phút sau, Dương Văn Đức xuất hiện ở bên ngoài "Thanh Vân điện", sau đó hắn đi tới khu đệ tử sinh sống nằm ở phía tây tông môn đại điện. Một lúc sau, hắn xuất hiện ở bên ngoài khu vực mà chúng đệ tử của tiền nhiệm chưởng môn sinh sống; gọi sư tỷ Lý Phương Ánh dậy, sau đó ra lệnh cho sư tỷ đi gọi chúng sư đệ sư muội dậy cùng với vợ chồng tạp dịch trưởng lão dậy và nói với mọi người đi tới môn phái đại điện tập hợp.
Dương Văn Đức lập tức quay người trở về “Thanh Vân điện”, rất nhanh hắn xuất hiện ở bên trong “Thanh Vân điện”, lập tức ngồi lên chiếc ghế chưởng môn. Sau khi hắn ngồi yên vị ở chưởng môn ghế ngồi, hắn liền suy nghĩ về bẩy mạch đã tách ra khỏi môn phái Thanh Vân Môn.
Bảy mạch theo thứ tự là Long Hổ Phong-Long Hổ Môn, Tiểu Trúc Phong-Cổ Nguyệt Tông, Triều Dương Phong-Triều Dương Môn, Đại Trúc Phong-Trúc Linh Tông, Hỏa Nguyên Phong-Hỏa Vân Kiếm Môn, Hậu Thổ Phong-Nam Cương Môn và Tiêu Dao Phong-Tiêu Dao Tông. Bẩy môn phái này cùng với Thanh Vân Môn sẽ tổ chức một giải thi đấu, gọi là Thanh Vân Môn bát mạch luận võ, diễn ra năm mươi năm một lần tại Thanh Vân Môn; thời gian hình thành và phát triển của bẩy môn phái từ khi được thành lập cho đến bây giờ đã được bốn nghìn sáu trăm năm, dù bẩy môn phái này đều có nguồn gốc từ Thanh Vân Môn, nhưng qua bốn nghìn sáu trăm năm tồn tại ở trên thế gian, làm cho các môn phái đó quên đi nguồn gốc rồi.
Thế giới này là một hành tinh thế giới tu luyện, được các cường giả của thế giới gọi là Vân Thiên thế giới. Vân Thiên thế giới là một tu tiên thế giới nằm trong nhóm tu tiên sao trời, thế giới bắt nguồn từ trong một không gian được bao phủ bởi một trận pháp lớn cách ngày nay hơn bẩy tỷ năm. Cái không gian này bắt đầu lớn dần lên thông qua việc hấp thu hỗn độn chi khí ở xung quanh, để uẩn dưỡng cho thế giới xung quanh. Không gian tồn tại trong vòng một tỷ năm, thì cũng là lúc không gian tích đủ năng lượng và chuyển hóa thành một tinh cầu màu tím to lớn, đứng ở vị trí thứ ba cách mặt trời-một ngôi sao phát ra ánh sáng ở hệ mặt trời này, với khoảng cách là 150 triệu kilomet.
Thiên Đạo ý chí của thế giới đó, tức Vân Thiên thế giới thiên đạo, đã truyền thông tin cho một vị thần cai quản toàn thể vũ trụ nảy Vị thần này xuống Vân Thiên tinh cầu, gieo mầm mống sự sống cho hành tinh Vân Thiên và truyền cho Vân Thiên thiên đạo tri thức để phát triển thế giới. Trong một tỷ năm tiếp theo, là sự ra đời của hầu hết các chủng tộc trong Vân Thiên thế giới, trong đó có nhân tộc. Một tỷ năm trôi qua, Vân Thiên tinh cầu bắt đầu phát triển-một thế giới tu tiên được hình thành và phát triển, sau khi thiên đạo hoàn thành việc làm cho thế giới phong phú hơn. Tên gọi của Vân Thiên thế giới hiện giờ, là do thiên đạo cai quản thế giới lấy tên của vị thần đó, làm tên gọi của thế giới do mình cai quản.
Vân Thiên thế giới có diện tích rất lớn, lớn hơn rất nhiều so với thế giới Địa Cầu của khí vận chi tử Dương Văn Đức cả, diện tích của Vân Thiên thế giới thậm chí gấp 7 lần diện tích của Địa Cầu. Vân Thiên thế giới có năm đại lục lớn theo thứ tự là Thiên Yến đại lục, Ma Vân đại lục, Thật Tiên đại lục, Hải Vân đại lục và Hoàng Băng đại lục. Ngoài năm đại lục lớn ra, Vân Thiên thế giới còn có các đảo và quần đạo, một đại dương rộng lớn bao phủ xung quanh năm đại lục mà bên trong lòng đại dương tồn tại nhiều loài thuỷ yêu cao cấp thậm chí có cả thập giai thuỷ yêu; những bí cảnh, di tích cổ đại tồn tại khắp mọi nơi ở trên Vân Thiên thế giới-bên trong những di tích đó có nhiều linh dược quý hiếm, nhiều loài yêu thú mạnh mẽ tồn tại từ thời thượng cổ hoặc viễn cổ của Vân Thiên thế giới, thậm chí trong đó còn xuất hiện những công pháp, pháp bảo, thần binh có uy lực rất mạnh.
Thật Tiên đại lục nằm ở trung tâm của Vân Thiên thế giới, chia làm mười châu vực, mỗi châu rộng hàng trăm triệu kilomet vuông. Thiên Nguyên châu là châu vực có diện tích nhỏ nhất trong mười châu, nằm ở Thật Tiên đại lục phía nam: Bắc giáp Hoàng Băng đại lục, tây giáp Ma Vân đại lục, đông giáp Hải Vân đại lục, nam giáp với Thiên Yến đại lục thông qua một vùng đại dương rộng-Thần Châu Dương, trong Thần Châu Dương có các đảo và quần đảo rộng lớn, thậm chí là trong truyền thuyết tam đảo đều nằm ở Thần Châu Dương. Thật Tiên đại lục chia làm năm khu vực khác nhau theo thứ tự là Đông Huyền Vực, Tây Huyền Vực, Nam Huyền Vực, Bắc Huyền Vực và Trung Châu-Trung Vực.
Huyền Võ vương quốc là một vương quốc tu tiên nhỏ nằm trong Thiên Nguyên châu. Thiên Nguyên châu tổng cộng có mười cái vương quốc, ba hoàng triều và một trong hai châu nằm tại Nam Huyền Vực-một vực lớn gồm có hai châu và năm khu nhỏ hơn châu. Thanh Vân Môn là tu chân môn phái nằm trong lãnh thổ của Huyền Võ vương quốc, dãy núi Tiên Vân. Huyền Võ vương quốc được thành lập vào một nghìn năm trăm năm trước do hoàng tộc nhà Lý lãnh đạo .Khai quốc vương đế của Huyền Võ vương quốc là Lý Thiên Long, từng là Thanh Vân Môn đệ tử trong một khoảng thời gian dài. Vương đế của Huyền Võ vương quốc hiện giờ là Lý Thông Huyền có tu vi là Kim Đan cảnh tam trọng.
Dương Văn Đức đang suy nghĩ thì sư tỷ Lý Phương Ánh dẫn mọi người vào trong tông môn đại điện. Lý Phương Ánh nhìn thấy chưởng môn sư đệ đang ngồi ở trên chưởng môn bảo tọa, lập tức Lý Phương Ánh cùng với mọi người khom lưng đối với Dương Văn Đức thi lễ, nói: “Tham kiến chưởng môn!"
Dương Văn Đức mở mắt ra phát hiện mọi người đều ở trong tông môn đại điện, nhanh chóng cất tiếng nói:"Tất cả miễn lễ! Mọi người mau ngồi xuống đi!"
Lý Phương Ánh cùng với mọi người nghe xong đời thứ hai mươi tám Thanh Vân Môn chưởng môn nói, cùng nhau thi lễ đối với Dương Văn Đức sau đó mỗi người ngồi xuống ở một cái ghế.
Dương Văn Đức nhìn toàn bộ mọi người trong đại điện(không bao gồm ba vị tạp dịch đệ tử, vì là Thanh Vân Môn cấp thấp nhất nhân viên, hiện giờ ba người bọn họ đều ở trong phòng tu luyện cả-lời của tác giả), nói: “Điều bây giờ là đưa Thanh Vân Môn quay về quỹ đạo phát triển. Cho nên, mong mọi người cùng chung sức với bổn tọa, giúp cho Thanh Vân Môn phát triển."
-"Nguyện cùng với chưởng môn ra sức bảo vệ Thanh Vân Môn đến cùng và đưa Thanh Vân Môn phát triển!" Mọi người trong đại điện lập tức phụ họa cùng nhau nói, sau khi họ nghe xong chưởng môn Dương Văn Đức nói.
Dương Văn Đức nghe mọi người nói xong, trong lòng lập tức thầm nghĩ:"Sư phụ, đồ nhi xin hứa với người nhất định bảo vệ thật tốt chủ phong Thanh Vân Môn, thu hồi lại năm phong bị năm môn phái khác chiếm giữ, đem Thanh Vân Môn khôi phục trở lại và tiếp tục phát triển, trở thành Vân Thiên thế giới trong truyền thuyết thần cấp tông môn. Đồng thời bảo vệ thật tốt chúng sư đệ, sư muội, không để cho bọn họ bị người khác khinh nhục."
Dương Văn Đức thầm nghĩ xong liền quay đầu nhìn về phía Triệu bá, nói: “Triệu bá, Thanh Vân Môn đồng ruộng, thuế rộng là người chưởng quản đi?"
Triệu bá tên thật là Triệu Vinh, người của Thanh Vân trấn-trấn nhỏ nằm ở dưới chân núi Thanh Vân Môn. Triệu Vinh có người vợ năm nay ngoài năm mươi tuổi, tên là Thân Huyền. Cả hai người vốn làm nghề nông ở Thanh Vân trấn, được Lưu Thành chưởng môn vào hai mươi năm trước, cưu mang và mang họ lên Thanh Vân Môn khi gia đình của bọn họ rất nghèo khổ.
Thanh Vân Môn thành viên hiện giờ là mười hai người, trong đó bao gồm cả chưởng môn Dương Văn Đức. Mười hai người hiện giờ của Thanh Vân Môn, trong đó có bẩy vị đệ tử của tiền nhiệm chưởng môn Lưu Thành-ngoài Dương Văn Đức ra thì những đệ tử khác của tiền nhiệm chưởng môn Lưu Thành lần lượt là Đại đệ tử Lý Phương Ánh, tam đệ tử Lôi Đạt, tứ đệ tử Diệp Hân Nhi, ngũ đệ tử Thân Hạo và lục đệ tử Trương Tuyết. Tam vị tạp dịch đệ tử lần lượt là Nam Cung Như Ngọc, Lâm Thanh và Nguyễn Hoàng Nam.
Triệu Vinh là người khéo léo làm việc, nghe xong Dương Văn Đức nói thì Triệu Vinh từ trong một cái túi vải lấy ra một cuốn sách cung kính đưa cho Dương Văn Đức.
Dương Văn Đức cầm lấy quyển sách, mở sách ra đọc, ngay trang đầu tiên của sổ sách đã được Triệu Vinh trưởng lão ghi chép rõ ràng: "Thanh Vân Môn dưới chân núi lúc đầu có hai mươi mẫu ruộng, nhưng vì chưởng môn Lưu Thành bị bệnh nặng cho nên Triệu Vinh bán hai mươi mẫu ruộng ở dưới chân núi đi, lấy bạc trắng để dùng tiền chữa trị vết thương cho Lưu Thành chưởng môn. Đồng thời Triệu Vinh còn lấy một số linh dược ở trong kho các đem đi bán đổi lấy linh thạch làm tài nguyên cho môn phái dùng. Hiện giờ tài nguyên của Thanh Vân Môn còn lại là 1000 cái hạ phẩm linh thạch, năm cân linh cốc, linh dược các loại từ nhất giai cho đến tam giai khoảng ba trăm cân, 4000 lượng bạc trắng, tụ khí đan hai trăm viên, cảm khí đan năm trăm viên. Thanh Vân Môn hiện tại chỉ còn lại năm mẫu linh điền ở phó phong Trúc Lâm Phong, trước mắt là nơi lương thực phát ra của Thanh Vân Môn."
Dương Văn Đức đọc xong liền gấp quyển sách ghi chép của Triệu Vinh trưởng lão lại, trả cho chủ nhân của nó là Triệu Vinh trưởng lão.
Triệu lão nhanh chóng cất sổ ghi chép của bản thân vào trong túi để đồ nhỏ, sau đó liền cùng với mọi người nghe tân chưởng môn nói chuyện.
Dương Văn Đức nói: "Triệu bá cùng với hai vị tạp dịch đệ tử nam tiếp tục làm công việc khai khẩn linh điền. Linh điền là kiến trúc rất quan trọng đối với môn phái vào thời điểm này và trong tương lai, đặc biệt là nơi trồng linh mễ làm nguồn lương thực cho các thành viên trong môn phái cũng là nơi trồng các loại linh dược khi môn phái chúng ta không có dược điền như các môn phái khác; còn Thân Huyền trưởng lão cùng với nữ tạp dịch đệ tử còn lại, phụ trách việc bếp nấu. Những thành viên còn lại thì tiếp tục tu luyện, nâng cao cảnh giới để có thể bảo vệ được môn phái an toàn, đồng thời là bảo vệ tính mạng của bản thân. Giao cho Lý Phương Ánh chưởng quản tu luyện đạo trường, chỉ đạo cho chúng sư đệ sư muội tu luyện."
-"Tuân lệnh chưởng môn!" Mọi người trong đại điện đứng dậy, đồng thanh nói.
-"Các vị, ngày mai ta đi xuống núi. Trong vòng hai tháng, hoặc hơn hai tháng sẽ trở lại môn phái. Cho nên, khi ta không có ở trong môn phái thì Lý Phương Ánh sẽ thay ta quản lý hết thảy sự vụ trong môn phái." Dương Văn Đức nhìn mọi người nói tiếp.
-"Mọi người lui ra đi!"Dương Văn Đức nhìn toàn bộ người trong tông môn đại điện nói.
Lý Phương Ánh cùng với những người khác trong tông môn đại điện nghe chưởng môn nói xong, thì tất cả mọi người đối với Dương Văn Đức thi lễ, rồi họ cùng nhau lui ra bên ngoài để Dương Văn Đức ngồi mình tại Thanh Vân điện.
Dương Văn Đức liền rời khỏi Thanh Vân điện,đi chuẩn bị đồ đạc và đi làm việc. Một ngày làm việc của Dương Văn Đức ở Thanh Vân Môn bắt đầu cho đến tận tối mịt ngày hôm đó-ngày 14/3/12540.
Dương Văn Đức giành cho nửa canh giờ tu luyện rồi mới đi ngủ sau khi hắn kết thúc thời gian tu luyện.
Trời còn chưa sáng hẳn, Dương Văn Đức đã dậy rồi. Lúc này, hắn đang ở phòng ăn của môn phái để sáng; bữa sáng của hắn không có gì đặc sắc cả, là một chén linh cốc phối hợp với ít rau muống được trồng ở linh điền cùng với hai viên tụ khí quả.
Hơn một khắc sau, Dương Văn Đức hoàn thành bữa ăn sáng của mình, hắn sau đó ngồi nghỉ ngơi ở trong phòng bếp khoảng nửa khắc rồi hắn đứng dậy, ra khỏi phòng ăn của môn phái, sau đó bắt đầu hành trình rời khỏi môn phái của hắn.
Không đến ba mươi phút, Dương Văn Đức xuất hiện ở bên ngoài sơn môn của Thanh Vân Môn, hắn nhìn sơn môn một hồi sau đó xoay người đi xuống núi và bắt đầu hành trình lịch lãm rèn luyện của mình.