Ánh sáng màu tím với tốc độ cao va chạm với phi kiếm, đánh nhau liên tục, không một bên nào để ý Dương Văn Đức đang di chuyển về phía chiến trường. Dương Văn Đức thấy hai bên không có để ý đến hắn, liền tăng tốc di chuyển đến chỗ đang có giao tranh; một lúc sau hắn xuất hiện ở phía trước nơi giao tranh, cách xa chỗ giao tranh khoảng 20 thước, cảnh tượng phía trước hắn nhìn rất rõ.
Hắn nhìn thấy bên trong đạo ánh sáng màu tím là một con yêu thú nhỏ màu tím, con yêu thú nhỏ này nhanh chóng đi vòng quanh lồng ánh sáng màu vàng, thỉnh thoảng nó phun ra một quả cầu năng lượng màu tím về phía lồng ánh sáng màu vàng nhưng sức tấn công của quả cầu năng lượng màu tím hơi yếu chỉ làm cho lồng ánh sáng màu vàng rung lên.
Tốc độ của người cầm lấy phi kiếm đuổi sát con yêu thú nhỏ màu tím kia chậm một nhịp, người kia miệng niệm khẩu quyết gì đó, rất nhanh tốc độ của phi kiếm được tăng lên.
Một hồi lâu, cái lồng ánh sáng màu vàng bị một quả cầu ánh sáng màu tím đánh trúng, lắc lư vài cái đồng thời vang lên từng tiếng nổ, hiển nhiên cái lồng ánh sáng màu vàng không thể tồn tại lâu.
Tốc độ của phi kiếm không còn nhanh so với trước, tốc độ của tiểu yêu thú màu tím cũng chậm lại nhưng uy lực của quả cầu ánh sáng màu tím mà tiểu yêu thú màu tím phun ra vẫn không giảm . Đúng lúc này, tiểu yêu thú màu tím phun ra một quả cầu ánh sáng màu tím đánh thẳng vào cái lồng ánh sáng màu vàng đó, trực tiếp làm cho cái lồng ánh sáng màu vàng đó vỡ tan làm lộ ra thân hình của một vị tu chân giả, mà vị tu chân giả đó là một vị nữ tử khoảng hai mươi tuổi-dung nhan xinh đẹp, thân hình cuốn hút, trên người khoác lấy một bộ đạo bào màu hồng cao cấp tô lên vẻ đẹp duyên dáng và quý phái của phái nữ; thực lực của tu sĩ đó ở Ngọc Thanh cảnh thập nhất trọng đỉnh gần đạt tới Ngọc Thanh cảnh thập nhị cảnh.
Phi kiếm vung lên, nó bay xung quanh vị nữ tu sĩ đó, mà vị nữ tu sĩ lúc này đang nhìn chằm chằm vào tiểu yêu thú màu tím cách nàng chừng chục thước. Tiểu yêu thú màu tím dừng lại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào cô gái mặc đạo bào màu hồng; một lúc lâu sau, tiểu yêu thú màu tím phun ra một quả cầu ánh sáng màu tím thẳng hướng vị nữ tu sĩ đó, ngay sau đó thân hình của nó nhanh chóng lao về phía vị nữ tu sĩ màu tím mà tấn công vị nữ tu sĩ đó.
…
Nữ tu sĩ mặc đạo bào cao cấp màu hồng dùng phi kiếm của mình chống cự bản mệnh thần thông của tiểu yêu thú màu tím, rất nhanh phi kiếm của vị nữ tu sĩ đó chặn được quả cầu ánh sáng màu tím kia; nữ tu sĩ nhanh chóng thi triển “Hỏa Cầu Phù”, một quả cầu lửa bay thẳng về phía thân thể của tiểu yêu thú màu tím đang lao về phía cơ thể của nàng.
Có thể tiểu yêu thú màu tím đó đoán được nước tấn công của vị nữ tu sĩ nhân tộc này, cho nên tiểu yêu thú màu tím rất nhanh liền né tránh được quả cầu lửa. Đôi móng vuốt của tiểu yêu thú màu tím không lâu sau làm cho vị nữ tu sĩ nhân tộc này bị thương nặng; sau đòn tấn công đó tiểu yêu thú màu tím chưa hài lòng hay sao, mà nó một lần nữa lao vào tấn công vị nữ tu sĩ nhân tộc bị nó làm cho bị trọng thương sau đòn tấn công vừa rồi.
Đúng lúc này Dương Văn Đức từ trong không gian giới chỉ lấy ra Nguyên Linh Thánh Kiếm thi triển thân pháp nhảy vọt một cái, lẻn ra phía sau của tiểu yêu thú màu tím, trong tay Nguyên Linh Thánh Kiếm chém về phía tiểu yêu thú màu tím(là một con thỏ yêu màu tím, gọi là Tím Huyền Linh Yêu Thỏ, thực lực ở nhị giai sơ kỳ tương đương với Linh Nguyên sơ kỳ tu sĩ). Chỉ nghe “phốc” một cái, Nguyên Linh Thánh Kiếm đã đâm vào cơ thể của Tím Huyền Linh Yêu Thỏ. Thú nhỏ trong quá trình chiến đấu với tu sĩ nhân tộc tiêu hao quá nhiều, cộng thêm việc bị Dương Văn Đức đánh lén, cho nên nó nhanh chóng ngã xuống mặt đất, cơ thể không dậy nổi.
Dương Văn Đức sau khi thành công đánh lén nhị giai sơ kỳ Tím Huyền Linh Yêu Thỏ, liền đem đầu của Tím Huyền Linh Yêu Thỏ chặt xuống, rất nhanh Tím Huyền Linh Yêu Thỏ bị Dương Văn Đức giết chết. Hắn sau đó tiến hành chia cắt thi thể của chỉ nhị giai sơ kỳ yêu thú mà hắn vừa giết chết, đem toàn bộ thịt của nó phân ra làm hai phần rồi để vào hai cái túi trữ vật khác nhau, nội đan của nó đương nhiên bị hắn thu lấy; khi nhìn thấy nội đan của chỉ nhị giai sơ kỳ yêu thú Tím Huyền Linh Yêu Thỏ, thần sắc của Dương Văn Đức hiện lên vẻ kinh ngạc vì chỉ Tím Huyền Linh Yêu Thỏ này có tận hai cái nội đan hơn nữa cả hai nội đan của nó đều là màu tím, trên mỗi viên nội đan đều xuất hiện một cái lôi văn chứng minh chỉ Tím Huyền Linh Yêu Thỏ mà hắn vừa giết chết mang lôi thuộc tính.
Nữ tu sĩ mặc đạo bào cao cấp tò mò nhìn nam tử tu sĩ đã cứu hắn thoát khỏi sự tấn công của Tím Huyền Linh Yêu Thỏ, ánh mắt của nàng nhìn chằm chằm vào hai viên nội đan yêu thú cấp hai ẩn chứa lôi văn, hiện đang ở trong lòng bàn tay phải của vị nam tử này, cất tiếng nói với nam tử tu sĩ đó:
-“Đạo hữu không cần phải kinh ngạc làm gì, chỉ Tím Huyền Linh Yêu Thỏ này là một chỉ biến dị yêu thú. Bình thường Tím Huyền Linh Yêu Thỏ chỉ có một viên nội đan và màu sắc của nó tuyệt đối không phải màu tím, nhưng con Tím Huyền Linh Yêu Thỏ này từ khi tu luyện đến nay luôn có hai viên nội đan, mà trên hai viên nội đan đó đều xuất hiện lôi văn chứng minh nó mang thuộc tính lôi. Bản mệnh thần thông của loài Tím Huyền Linh Yêu Thỏ rất đáng gờm, tại hạ không ít lần bị bản mệnh thần thông của nó tác động, may mà thực lực của chỉ Tím Huyền Linh Yêu Thỏ này không cao lắm, nếu thực lực của nó ở tứ giai, ngũ giai, lục giai,…chỉ trong nháy mắt những ai tiếp xúc với bản mệnh thần thông của nó thì lập tức vẫn lạc.”
Vị nữ tu sĩ đó vừa dứt lời, Dương Văn Đức liền đem Nguyên Linh Thánh Kiếm thu hồi vào không gian giới chỉ của mình, sau đó hắn lấy ra một cái hộp ngọc rồi đem một viên nội đan nhị giai sơ kỳ yêu thú bỏ vào trong hộp ngọc đó, viên còn lại thì hắn tặng cho vị nữ tu sĩ vừa lên tiếng đồng thời là người mất nhiều sức lẫn pháp lực trong việc chiến đấu với chỉ biến dị nhị giai sơ kỳ yêu thú Tím Huyền Linh Yêu Thỏ này.
-“Cảm tạ ơn cứu mạng của đạo hữu, may mà có đạo hữu cứu giúp không thì tại hạ đã bị nhị giai sơ kỳ Tím Huyền Linh Yêu Thỏ giết chết rồi. Tại hạ tên là Vũ Nguyệt Uyển Dung, đến từ Huyền Võ vương quốc Vĩnh Nam thành. Cho hỏi, đạo hữu tên là gì, đến từ thế lực nào, để tại hạ sau khi trở về Vĩnh Nam thành liền bảo phụ thân báo đáp công ơn cứu mạng của đạo hữu.” Nữ tu sĩ nhận lấy viên nội đan yêu thú biến dị Tím Huyền Linh Yêu từ tay của nam tu sĩ đã cứu mình, nhanh chóng bỏ nó vào trong hộp ngọc mà nàng đã chuẩn bị từ trước, cất hộp ngọc vào trong không gian giới chỉ sau đó chắp tay thi lễ rồi nói.
-“Tại hạ tên là Dương Văn Đức, đến từ Thanh Vân Môn.”
-“Không ngờ đạo hữu là người của thượng cổ tông môn ở Tiên Vân dãy núi. Thanh Vân Môn và Thanh Nguyên Tông đều có mối quan hệ chặt chẽ với nhau, tương truyền rằng khai sơn tổ sư của Thanh Vân Môn vốn là một vị đệ tử may mắn sống sót của Thanh Nguyên Tông, rời khỏi Thanh Nguyên Tông sau khi tông môn bị diệt, một thời gian sau quay trở lại Tiên Vân dãy núi thành lập nên môn phái Thanh Vân Môn; vì không để cho thế lực diệt đi Thanh Nguyên Tông biết Thanh Nguyên Tông vẫn còn người sống sót, cho nên khai sơn tổ sư của Thanh Vân Môn khi đó đã quyết định thay tên đổi họ đồng thời đổi luôn tên gọi từ Thanh Nguyên Tông thành Thanh Vân Môn.” Vũ Nguyệt Uyển Dung sau khi biết được tên của Dương Văn Đức cũng như thân phận của Dương Văn Đức, liền kinh ngạc nói.
“Tại sao đạo hữu biết được tin này, tin này chỉ có cao tầng của Thanh Vân Môn biết thôi. Nói đi, phụ thân của đạo hữu rốt cuộc có thân phận gì, một Ngọc Thanh cảnh thập nhất trọng như đạo hữu không thể biết được tin này trừ khi có người nói cho đạo hữu biết.” Sau khi nghe xong những gì mà Vũ Nguyệt Uyển Dung nói, ánh mắt của Dương Văn Đức toả định thân thể của Vũ Nguyệt Uyển Dung, trong ánh mắt đó dù không có sát khí nhưng làm cho Vũ Nguyệt Uyển Dung thất kinh như kiểu muốn chiếm lấy cơ thể ngọc ngà của Vũ Nguyệt Uyển Dung vậy. Vũ Nguyệt Uyển Dung chưa kịp hồi phục tinh thần, giọng nói của Dương Văn Đức vang lên ở bên tai cô.