Tu Tiên Đá Thần

Chương 55 - Học Luyện Đan

Bóng chiều tà mờ nhạt chiếu rọi khắp nơi tạo nên không gian tĩnh lặng, dọc theo con đường lớn xuất hiện ánh sáng rực rỡ như dạ minh châu.

Phủ Thiên Dược Các ai nấy đều bận rộn, đám người hầu hấp ta hấp tấp chạy đi chạy lại nhiều lần, trên tay mỗi người cầm từng đĩa thức ăn chuẩn bị cho bữa tối.

Trong phòng trà Bạch cô nương kiểm tra khắp người Diệp Vân, xem qua hai ba lần rồi mà không phát hiện ra chi tiết nào giống với lời đồn. Cô quay lưng kéo cái ghế ngồi xuống, đặt đôi tay lên bàn chống cằm suy nghĩ.

Diệp Vân từ từ kéo chiếc áo che lấp lớp da non trắng nõn trên vai, đưa tay ra sau vừa thắt lại mái tóc vừa hỏi.

“Bạch cô nương năm nay nhiêu tuổi rồi?”

Trước đó Diệp Vân tưởng cô là đại tẩu mới gọi nhầm, bây giờ hỏi lại để tiện việc xưng hô.

Cuối đầu xuống nhìn hai cái màn thầu trên người, Bạch cô nương thở dài vì chúng phát triển rất nhanh.

"Ta mới mười sáu tuổi thôi, ta với Đá Quý huynh không phải như mọi người nghĩ đâu."

Không ngờ Lĩnh Bạch bằng tuổi mình mà thân hình phát triển quá nhanh, hai mắt Diệp Vân sáng như mèo mun lao tới đưa đôi tay chạm vào hai cái màn thầu liên tục nựng nịu trêu đùa.

“Thật không! Chứ không phải cô sử dụng đan dược gì đó à."

Cách đó không xa, trong căn phòng nồng nặc mùi Đan Dược, hai chàng trai vui vẻ bắt chuyện.

“Nhị đệ ta nghe người trong thành nói khi bọn đệ quay về gặp phải phải thú triều hả?”

Được biết thực lực thú triều rất mạnh, mỗi năm chiến tích chúng gây ra cho nhân tộc không ít. Thiên Quyền không tham gia trận chiến năm đó nên không rõ thông tin.

"Đại ca chuyện này qua lâu rồi, đệ không biết thực hư thế nào!."

Những người sống sót năm đó kể lại.

"Cuộc chiến hai phe không cân bằng gây thiệt hại rất lớn về người và tài sản trong thành. Nhờ sức mạnh toàn dân hợp lực với những vị cao nhân ra tay đánh trả mới đẩy lui được đám thú triều hùng hậu."

Khi ở phòng dưỡng thương Đá Quý thấy sắc mặt Thiên Quyền còn rất kém, cậu cùng Thiên Quyền đến Phòng Luyện Đan để học tập.

Cả căn phòng khắp nơi đều là dược liệu, cậu cảm thấy hơi thở mình nhẹ nhàng như bay bổng giữa hư ảo linh khí. Cậu chú ý ở giữa xuất hiện một lò đan to lớn cho dù ba người cùng ôm cũng không xuể, hình dáng bên ngoài được cấu trúc từ các quặng mỏ Kim chắc chắn, tạo nên màu sắc kim quang sáng chói. Bên dưới lò đan ánh lửa bập bùng như chưa bao giờ tắt.

Tiến tới lò đan cậu tò mò mắt liên tục ngắm nhìn nó mà thắc mắc hỏi.

"Thứ này là gì vậy nhị đệ?" Đây là lần đầu tiên cậu thấy ngọn lửa cháy liên tục thế này.

Đôi tay cậu sắp chạm vào nó Thiên Quyền vội đưa tay ngăn cản.

"Đại ca, nguy hiểm đừng chạm vào."

Ánh lửa quanh lò đan tỏa nhiệt cực mạnh, dù chưa chạm vào nó nhưng cậu có cảm giác đôi tay mình vừa bị bỏng. Cậu vội vàng lui lại vài bước, đôi mắt sáng lên vì tò mò.

Thiên Quyền giải thích "Ngọn lửa này là Thiên Hỏa", đa số người luyện đan đều biết đến nó. Thiên Hỏa nằm trong danh sách ba loại lửa không bao giờ tắt, ghi chép sách cổ "Hỏa Sư Truyền Kỳ".

Cuốn sách được viết ra bởi một vị tiên nhân ngàn năm trước, người đời sau sao chép chúng và lưu truyền nhiều thế hệ. Mỗi một người trước khi bước vào con đường luyện đan họ cần phải học tập, cuốn sách giúp họ biết cách phân loại thảo dược, đan dược và khống chế mức độ ngọn lửa.

"Nhị đệ, ta muốn xem cuốn sách cổ đó."

Một cuốn sách tốt như thế mà cậu chưa hề xem qua, bởi lúc nhỏ ba mẹ cậu không ai học luyện đan.

Ngay khi cậu nói trên tay Thiên Quyền xuất hiện một cuốn sách, bề ngoài nó vẫn như bao quyển sách khác nhưng dáng vẻ lại khiến người xem bị một lực hút nóng rực níu kéo.

"Đại ca, cuốn sách này rất hay huynh nên xem nhiều vào", nói xong cậu ta đưa nó cho cậu.

Cầm nó vào tay cậu hưng phấn, nhanh chóng lật trang đầu tiên ra.

Lời giới thiệu về "Hỏa Sư Truyền Kỳ".

Khai sơ Đại Lục cây cỏ sinh ra từ tự nhiên, hấp thu Linh Lực chuyển hóa thành Dược Liệu mang tính chất riêng biệt và sống ở những nơi khác nhau,...

Muốn tạo ra Đan Dược cần phải luyện chế Dược Liệu mà điều quan trọng nhất chính là ngọn lửa. Được biết một ngọn lửa bình thường sẽ không thể tỏa nhiệt mãi mãi, nó cần phải bổ sung nguyên liệu mới phát huy hết sức nóng.

Nhưng có ba loại lửa bất tử không bao giờ sợ hãi.

Thiên Hỏa sinh ra từ ánh sáng Thiên Nhật mang theo tia nắng vàng của hi vọng.

Dị Hỏa được phát hiện trong bóng tối vĩnh hằng đen tuyền và chết chóc.

Dương Hỏa ẩn mình vào lòng nước xanh thăm thẳm.

Lưu ý: Lửa bất tử với sức cháy mãnh liệt vô cùng lớn, ngăn cấm người muốn chạm vào nó. Người luyện đan cần dùng tới lò luyện phẩm chất cấu tạo từ Tiên Bảo mới không bị lửa phát tán ra ngoài.

Đọc xong cuốn sách cậu mới thở phào nhẹ nhõm, vừa rồi cũng may có Thiên Quyền ngăn cản cậu chạm vào Thiên Hỏa chứ không cánh tay đã hóa thành tro bụi.

Trong cuốn sách có hướng dẫn cách luyện đan, ghi chú thông tin các loại dược liệu quan trọng và phân tích cấu trúc mỗi loại ưu điểm, nhược điểm khác nhau.

Thấy cậu rất chú tâm về đan dược Thiên Quyền lên tiếng hỏi.

“Đại ca, huynh muốn học luyện đan không.”

Với tính tò mò trong người cậu làm sao bỏ qua, đưa tay chỉ vào người nói.

“Ta ư? Đương nhiên phải học rồi.”

Lần đầu tiên thấy đại ca mình hưng phấn đến vậy cậu ta hơi ngỡ ngàng.

“Huynh đợi một tí, đệ đi lấy đan phương."

Hai phút sau, Thiên Quyền cầm một cuốn sách đi ra, trên bìa ghi rõ năm chữ “Nhất Phẩm Huyết Linh Đan”, xem ra đây là cuốn đan phương đơn gian nhất để cậu luyện tập, thành phẩm đan dược gia tăng cảnh giới Trúc Cơ.

Muốn luyện Huyết Linh Đan cần có Bách Huyết Thảo, Đăng Linh, máu Huyết Thú kèm theo vài giọt Linh Dịch. Thiên Quyền đem đầy đủ tất cả đặt lên bàn.

"Đại ca, đệ luyện trước một viên đan dược thành phẩm rồi huynh làm theo nhé."

Biểu cảm gật đầu, Đá Quý kéo cái ghế ngồi xem cậu ta biễu diễn kĩ thuật luyện đan sơ cấp, chia làm ba giai đoạn.

Giai đoạn 1: Cho các thành phần có sức chịu đựng độ nóng cao vào trước, tiếp đó đến vật liệu chịu nhiệt thấp, khống chế ngọn lửa về trọng tâm lò đan.

Giai đoạn 2: Giữ sức nóng của ngọn lửa liên tục ở mức cao cho đến khi toàn bộ vật liệu bị đung thành nước.

Giai đoạn 3: Tản ngọn lửa bao bộc lò đan, dùng Linh Khí truyền vào, dung hợp nguồn nước thành đan dược, thành bại đều nhờ ở đây.

Lò đan được ngọn lửa đốt đỏ hừng, Thiên Quyền đưa một nhánh cỏ Bách Huyết Thảo vào, sau nữa khắc Đăng Linh được cho vào cùng lúc với máu huyết thú và vài Linh Dịch, lúc này độ lửa chuẩn bị tăng nhanh nên cần khống chế tốt khoảng cách ngọn lửa thu hẹp với đáy lò đan, điều này tạo ra sức nóng tối đa thiêu cháy các vật liệu bên trong lò, trong vòng một canh giờ liên tục điều chỉnh ngọn lửa ở mức cao nhất.

Bất ngờ ngọn ở đáy tỏa ra bao bộc lò đan, lúc này Đá Quý chăm chú nhìn cậu ta đưa linh khí vào tinh luyện những giọt nước hóa thành đan.

Bộp...

"Đan thành"

Vẻ mặt Thiên Quyền cười vui vẻ, đưa tay vào lò đan lấy vật bên trong ra.

Nhìn nụ cười đó với ba viên đan dược cầm trên tay cậu ta, Đá Quý đoán chắc thiên tài là đây, bởi trong nội dung cuốn sách hướng dẫn luyện đan có nói đến số lượng đan dược thành phẩm đều nhờ vào khả năng học hỏi, tài năng, thiên phú dị bẩm. Người bình thường mà nói luyện ra được một viên đan dược thành phẩm đã là không dễ nói gì đến số lượng đan dược tăng lên.

"Không hổ danh là nhị thiếu chủ thiên dược các" cậu âm thầm khen ngợi.

Thiên Quyền cầm ba viên đan dược bỏ vào trong lọ, Đá Quý đứng lên tiến tới cầm lọ chứa ba viên đan dược lên xem xét, màu sắc đỏ đục, có chút mùi huyết tinh nồng, nếu sử dụng bổ sung khí huyết, sung kích huyết mạch.

"Đại ca dùng thử xem."

Cả kho dược nhà Thiên Quyền không thiếu loại đan dược này, dù sao cậu ta cũng nên tặng quà gặp mặt.

Thò tay vào lọ thủy tinh, Đá Quý lấy cùng lúc ba viên bỏ vào miệng, cậu biết với sức chịu đựng của mình thì một viên không nhầm nhò gì với tu vi hiện tại.

"Hả? Sao..."

Thiên Quyền há họng định nói gì đó nhưng cậu không kịp nghe hết câu.

Vừa cho vào miệng không lâu, dưới bụng cậu bắt đầu nóng rực, nguồn tinh huyết lớn từ ba viên đan dược tan ra lan tỏa, chúng chạy đi khắp các cơ quan, mạch, đan điền, cuối cùng là trung tâm sự điều hành, mới đầu không có cảm gì, một lúc sau cả cơ thể cậu như bị kim châm đâm vào, đau đớn mà lâm vào tiềm thức, choán ngợp khi thấy xung quanh đều là huyết tinh, da dẻ bắt đầu đỏ lên đau rát, cậu vội vàng tỉnh tâm ngồi xuống tu luyện hấp thu đám huyết tinh được cường hóa phóng đại trong cơ thể.

Bên ngoài cơ thể cậu đỏ lên dịu xuống liên tục, Thiên Quyền hết sức lo lắng, không có cách nào giúp chỉ đành cổ vũ trước mặt cậu.

"Đại ca cố lên"

Được biết sử dụng Huyết Linh Đan giúp gia tăng khí huyết, bổ sung kinh mạch nhưng nếu dùng quá nhiều cùng lúc sẽ dẫn đến tổn hại kinh mạch, nghiêm trọng hơn là đứt kinh mạch. Đối với ngươi tu luyện kinh mạch là phần quan trọng không thể thiếu, dù có tu vi cao nhưng kinh mạch bị phế thì sức mạnh không khác người thường.

Hai canh giờ sau, Thiên Quyền đợi cậu lâu quá nên đã ngồi xuống ghế ngủ mất, lúc này Đá Quý từ trong tiềm thức tỉnh bỗng dậy, một ngụm máu đen hộc về phía trước.

"Không thể tin được."

Vừa rồi cậu thanh lọc toàn bộ cơ thể mình dẫn đến nôn ra máu, bãi máu trước mặt chính là toàn bộ độc tố tích tụ bấy lâu nay trong cơ thể cậu, cảm giác toàn thân nhẹ nhàng thoải mái như được gia tăng sức mạnh, tuy cảnh giới ở Trúc Cơ viên mãn nhưng cậu chắc chắn rằng mình có thể đánh bại một cao thủ Kim Đan.

Cậu muốn tiếp tục học luyện đan, bước tới gọi Thiên Quyền.

"Nhị đệ dậy đi, chúng ta tiếp tục thôi."

Vài phút sau cả hai người đứng trước lò đan, theo như lời cậu ta nói, bỏ vật liệu có sức chịu nóng cao là Bách Huyết Thảo, tiếp đến các thành phần tiếp theo, kéo ngọn về đáy lò đan, giữ độ lửa ở mức nóng nhất và bước cuối cùng đưa linh khí tụ vào dung luyện giọt nước kết cấu thành đan.

"Xì..."

"Ha ha, đại ca khuôn mặt huynh làm đệ mắt cười quá..."

Một luồn khói đen bám đầy khuôn mặt cậu, thế là bước đầu luyện đan thất bại.

Bình Luận (0)
Comment