"Ngươi cảm thấy đan điền thứ hai như thế nào? Không tệ chứ?" Tiêu Thanh Nghi hỏi.
Trong 10 ngày qua, nàng chỉ đứng yên một chỗ quan sát hắn để xem quá trình tạo ra đan điền thứ hai có thể phổ biến hay không, nhưng kết quả khiến nàng thất vọng, mọi thứ đều có thể làm được nhưng lại thiếu đi thứ quan trọng nhất là viên linh châu đó.
Viên linh châu này không phải là bảo vật do Huyết Ảnh Ma Thần Điện chế tạo, nó là thứ mà điện chủ đời trước tìm thấy ở một bí cảnh, nhưng không biết cách sử dụng, chỉ phát hiện ra rằng nó có thể "hấp thu" năng lực, hút thiên địa linh khí trong phạm vi nhỏ về phía mình, làm tăng cường độ linh lực.
Tuy nhiên, tốc độ và cường độ hấp thu của nó chỉ đủ cho một tu sĩ Hóa Thần sử dụng, nên bị bỏ vào bảo khố của điện, khi những người trong điện bỏ trốn, nó cũng được mang theo.
Người mang theo viên linh châu này là một tu sĩ hợp thể sơ kỳ, khi Ma Thánh của Ma Giới phát hiện bí cảnh đã dùng hết sức cùng những thành viên chặn hắn ở cửa bí cảnh, kết quả là tên tu sĩ này bị đánh chết, nhẫn trữ vật bị hủy, viên linh châu rơi ra ngoài, cuối cùng không rõ vì sao lại rơi vào cái hang đó.
...
"Ừ, cảm giác rất tốt, viên linh châu này dùng tốt hơn đan điền cũ của ta, hơn nữa nhờ đặc tính "hấp thu" của viên linh châu, dù trong trận chiến thì linh lực của ta cũng sẽ không ngừng được bổ sung, bây giờ ta cần phải tìm một công pháp ma đạo để bổ sung cho cái đan điền trống" Hoang Thần nói.
Nói xong, trong tay hắn xuất hiện một ngọc giản, đưa tâm thần vào ngọc giản bắt đầu xem, bên cạnh Tiêu Thanh Nghi vẫn đứng lặng không nói gì.
Ý niệm của Hoang Thần không ngừng lục tìm ngọc giản, tuy nói Huyết Ảnh Ma Thần Điện có cái tên giống như một ma đạo đại phái nhưng thực tế thì thế lực này lại là chính đạo đại phái, mặc dù không đến nỗi căm ghét ma môn đến tận xương tủy nhưng cũng chỉ có thái độ lạnh nhạt.
Dù vậy, Huyết Ảnh Ma Thần Điện vẫn cất giữ một số công pháp ma đạo để "tham khảo", Hoang Thần tìm một lúc liền tìm được một số công pháp.
【Quỷ Huyết Công】: hút huyết khí của con người, động vật để tăng cường bản thân, tối cao có thể tu luyện đến Thánh Ma Sơ Kỳ.
【Thống Khổ Ma Thân】: Luyện Ma Thể, giúp rèn luyện linh lực nhưng phải chịu đựng nỗi đau như bị cắt thịt khi tu luyện, tối cao có thể tu luyện đến Thánh Ma Sơ Kỳ.
【Ma Ngục Phần Thiên Kinh】: Giúp người tu luyện có được Ma Hỏa của Ma Ngục, nhưng khi sử dụng cũng sẽ thiêu đốt bản thân, tối đa tu luyện đến Thánh Ma Sơ Kỳ.
...
Hoang Thần đọc qua các công pháp, cũng không thấy cái nào ưng ý, có công pháp mạnh nhưng hậu quả quá nặng, công pháp có hậu quả nhẹ thì lại không có uy lực gì, chỉ là dùng để tăng linh lực.
Hoang Thần vẫn đang tiếp tục tìm công pháp, đúng lúc hắn đang tìm thì một quyển công pháp bắt mắt hắn.
【Huyết Chi Thánh Điển】: Khi giết kẻ địch, có thể hút hết sát khí và tinh hoa trong huyết dịch của đối phương để tăng cường bản thân, cũng giúp người tu luyện hút hết sát khí của bản thân, nhưng nếu hút quá nhiều sẽ bị sát khí xâm nhiễm trở thành ma đầu, tối cao tu luyện đến Bất Diệt Trung Kỳ.
"Đây rồi!" Hoang Thần trong lòng thốt lên.
Sau đó hắn bắt đầu ghi nhớ pháp quyết, rồi cho tâm thần rời khỏi ngọc giản, hắn vừa hồi phục bình thường thì bên cạnh Tiêu Thanh Nghi mở miệng hỏi.
"Thế nào? Ngươi đã tìm được công pháp phù hợp chưa?"
"Ừ, quả thật đã tìm được, hơn nữa công pháp này rất hợp với ta hiện tại" Hoang Thần vừa nói xong liền truyền tin tức về 【Huyết Chi Thánh Điển】cho Tiêu Thanh Nghi.
Vừa nhận được thần niệm, Tiêu Thanh Nghi cảm ứng một hồi, sau đó mở miệng nói, "Quả thực, rất thích hợp với ngươi, hơn nữa tác dụng phụ rất nhỏ và gần như là không có, chỉ cần ngươi tiết chế việc hấp thu sát khí và khí huyết thì sẽ không có vấn đề gì."
"Ừm, vậy ta tiếp tục tu luyện đây, ngươi cũng nên tu luyện thôi, không cần vì ta hộ pháp." Hoang Thần nói.
"Không cần, tu vi của ta đã đạt đến giới hạn 3000 điểm linh lực. Khi thoát ra khỏi nơi này đột phá Kết Đan Kỳ, thì mới có thể tiếp tục tu luyện." Tiêu Thanh Nghi nói.
...
Sau một hồi nói chuyện thì Hoang Thần cũng tiến vào trạng thái tu luyện.
[Huyết Chi Thánh Điển] có miêu tả hấp thu khí huyết và sát khí của kẻ địch, đồng thời cũng giúp cho người tu luyện hấp thu hết sát khí của bản thân.
Tức là hắn có thể tự hấp thu sát khí của bản thân để gia tăng tu vi, quả thực liền là lựa thân mà làm cho hắn lúc này.
Vừa ngồi xếp bằng, hắn liền vận chuyển [Huyết Chi Thánh Điển] bắt đầu hấp thu sát khí của chính bản thân mình.
Bằng mắt thường, có thể thấy xung quanh hắn bắt đầu tràn ngập những huyết vụ. Những huyết vụ này như bị một lực hút nào đó hút vào cơ thể của Hoang Thần.
Sát khí vừa nhập thể liền bị luyện hóa thành một luồng năng lượng tràn ngập vào viên đan điền trống rỗng của hắn.
Hoang Thần cũng có thể cảm nhận được điều đó, những nguồn năng lượng này đem cơ thể hắn lấp đầy, một cảm giác thoải mái dâng lên trong lòng, đồng thời hắn cũng cảm nhận được lực lượng của mình đang từng bước lớn mạnh.
Oành.
Một tiếng động vang lên trong đầu hắn, dường như cơ thể đã đột phá giới hạn của một ràng buộc nào đó. "Đã đột phá Luyện Sát tầng một thật nhanh a." Hoang Thần cảm khái nói.
Sau đó hắn lại tiếp tục lâm vào tu luyện, không ngừng tiêu hao sát khí của bản thân, để gia tăng linh lực.
...
Thời gian trôi mau, tuy trong bí cảnh này không rõ khái niệm thời tiết như nào, tuy nhiên vẫn có bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông. Mỗi khi bốn mùa trôi hết một lần, liền đại diện cho Hoang Thần bế quan một năm.
Mà lần này chính là lần thứ hai mươi.
Ở trong phế tích đổ nát, trước cửa cung điện, Tiêu Thanh Nghi đang lẳng lặng đứng đó nhìn bầu trời, trong lòng nói. "Đã hai mươi năm, thời gian trôi qua thật mau."
Tuy đối với nàng, đã từng là khí linh, tới nói thì hai mươi năm thật ra cũng chẳng là gì. Tuy nhiên hóa thân thành hình người nàng cũng nhận được bộ phận ký ức truyền thừa từ những người trong Huyết Ảnh Ma Thần Điện.
Nàng cũng đã thu hoạch được tình cảm của một con người chân chính, tuy các tình cảm ấy không mãnh liệt như một con người "chân chính" nhưng xác thực là có.
Trước khi Hoang Thần đến nơi này nàng đã thức tỉnh được mười năm, đáng lẽ ra khi nàng hóa hình thành công thì tu vi ít nhất cũng phải là Luyện Hư Kỳ, tuy nhiên do áp chế của bí cảnh này nàng chỉ có thể tự phế tu vi xuống thành phàm nhân.
Dựa vào vài viên linh thạch (vài viên cực phẩm linh thạch nhé) nàng tìm được ở trong phế tích khôi phục tu vi lại đến giả đan, sau đó Hoang Thần đi đến bí cảnh này...
Rồi đến hai mươi năm chờ đợi này, trong tâm trí nàng đã hiện lên cảm giác "buồn chán" thứ này đáng lẽ ra không nên có ở trên người một khí linh như nàng.
...
Đang lúc tự suy nghĩ thì, một luồng linh lực ba động đánh thức nàng ra khỏi trầm tư, chỉ thấy ở phía xa có một đạo linh lực không ngừng nhô lên, linh lực lao tới thẳng trời xanh tạo ra thiên địa dị tượng.
Nhưng nó chỉ xuất hiện được vài giây lại biến mất, sau khi dị tượng biến mất được một phút thì một đạo thân ảnh bước ra từ hành lang đến trước mặt nàng.
Nam tử có đôi mắt đen nhánh, bạch y như tuyết, gương mặt anh tuấn, tóc đen ngang vai và có một khí chất không nói nên thành lời, người tới chính là Hoang Thần.
Vừa nhìn thấy Hoang Thần đi đến Tiêu Thanh Nghi trên gương mặt thanh lãnh hiện lên mộ
t nụ cười nói, "Ừm, cuối cùng ngươi cũng đột phá Ma Nguyên Trung Kỳ, cũng không tính quá khó a."
Nghe thấy lời nàng nói, Hoang Thần trả lời: "Xác thực độ khó ở tu ma đạo không khó, nhưng khi tu ma đạo thường sẽ khiến cho sát khí ảnh hưởng tâm hồn, dễ tàu hỏa nhập ma.
Tuy nhiên tu ma lại có thể tiến bộ một cách nhanh chóng, hấp thu hết sát khí của bản thân ta cuối cùng đạt đến Ma Nguyên Trung Kỳ, hiện tại điểm linh lực của ta đã có khoảng 6500 điểm, mặc dù kém hai cái kia Kết đan khôi lỗi nhưng cũng không phải là không thể thắng".
"Vậy chúng ta mau xuất phát" Tiêu Thanh Nghi nói.
Bởi vì Tiêu Thanh Nghi chỉ có 3000 điểm linh lực nên Hoang Thần đành phải tế ra phi kiếm, Hoang Thần bước lên bên trên trước sau đó đưa tay ra định kéo Tiêu Thanh Nghi lên.
Tuy nhiên đưa một lúc không thấy phản hồi gì, hắn mới quay ra nhìn, thì thấy Tiêu Thanh Nghi đang do dự nhìn về phía tay mình, nhưng nhìn thấy Hoang Thần trông về phía mình, nàng mới đưa tay ra nắm lấy tay hắn.
Vừa nắm tay Tiêu Thanh Nghi, một mùi hương đặc biệt của nàng truyền vào trong mũi hắn đồng thời trên tay xúc cảm cũng để hắn có cảm giác huyết khí sôi trào.
Hoang Thần hơi hơi ngẩn người, một lúc sau, một thanh âm vang lên.
"Ngươi có thể kéo ta lên sao?" Thanh âm của Tiêu Thanh Nghi vang lên.
"Ừm, ta kéo ngay" Hoang Thần ấp úng nói, sau đó hắn liền kéo nàng lên trên phi kiếm, vừa lên Tiêu Thanh Nghi trên má hơi hiện ra chút ửng hồng rất lại khôi phục bình thường, nhưng với tầm nhìn của một tu sĩ như Hoang Thần thì làm sao hắn có thể bỏ qua?
"Chả lẽ? Nàng này khí linh cũng biết ngượng ngùng" trong lòng Hoang Thần nghĩ ngợi.
Tuy trong lòng nghĩ như vậy Hoang Thần vẫn điều khiển phi kiếm bay lên không trung, sau đó bắt đầu phóng thích linh lực gia tăng tốc độ.
Chỉ trong chốc lát, thanh phi kiếm đã bay mất khỏi chỗ, chỉ để lại khí tức của bọn họ.
...
(Còn tiếp)