14 ngày sau:
Kể từ khi Trương Gia bắt đầu dùng chiêu bài giảm giá, số lượng tu sĩ đến Trương Gia mua hàng ngày càng nhiều, điều này khiến cho số lượng hàng hóa của Trương Gia đang có dấu hiệu cung ứng không kịp.
Tuy nhiên, nhờ vào số linh thạch khổng lồ kiếm được, Trương Gia đã thuê thêm hàng loạt luyện dược sư, cộng thêm việc ở phía Vạn Bảo Thương Hội xem ở mặt mũi Hoang Thần và Tiêu Thanh Nghi.
Phá lệ cho Trương Gia chiết khấu 9 thành (mua đồ với 90% giá tiền, tức là giảm giá 10%), nên Trương Gia mặc dù đánh giảm giá ba thành, nhưng số linh thạch kiếm được lại không hề ít.
Đồng thời, nhờ vào việc này, vấn đề cung không đủ cầu cũng được giải quyết, thị trường của Thiên Nhai Thành sơ bộ bị Trương Gia thâu tóm.
Chỉ cần một thời gian nữa, tin tưởng Trương Gia sẽ thâu tóm toàn bộ thị trường.
Mặc dù như vậy, Trương Lệ Hải và các trưởng lão trong gia tộc đều biết gia tộc mình có được những gì hôm nay là nhờ ai, nên định kỳ một thời gian, Trương Gia đều sẽ đem một số lượng linh thạch không nhỏ hiếu kính cho Hoang Thần.
Việc này làm cho Hoang Thần cũng hài lòng, đồng thời cũng thưởng thức thái độ làm việc của Trương Gia, có lẽ hắn sẽ cân nhắc thu Trương Gia làm thế lực phụ thuộc, khi xây dựng lại Huyết Ảnh Ma Thần Điện.
Tuy Trương Gia đang dần dần hưng thịnh lên, nhưng Lục Gia và Bạch Gia liền thảm rồi, kể từ khi Trương Gia ra chính sách ưu đãi, thì khách nhân ghé qua sản nghiệp của bọn hắn chỉ có mỗi những tu sĩ giả danh của Trương Gia.
Những "khách nhân" này đều chỉ mua mỗi dược liệu, hơn nữa lần nào cũng cò kè mặc cả ép giá đến thấp nhất mới chịu mua, sau khi mua xong bọn hắn mới tiết lộ thân phận, rồi nhổ một ngụm nước bọt, trào phúng rời đi.
Điều này khiến cho các tu sĩ của hai đại gia tộc, nhiều lần đều muốn lao lên giết người, tuy nhiên đều bị cản lại.
Đáng giận hơn nữa, những "khách nhân" kia đều dùng dược liệu mua giá rẻ từ bọn hắn để luyện đan, sau đó quay lại chèn ép sản nghiệp của bọn hắn.
Tuy giận, nhưng bọn hắn cũng biết, số linh thạch kia Trương Gia đều sẽ nộp một phần lên cho hai vị tu sĩ Kim Đan kia, xem như một loại phí bảo hộ.
Nên, bọn hắn có giận đến mấy, có muốn phản kháng đến mấy, cuối cùng đều sẽ không có tác dụng gì.
Có người trong Lục Gia và Bạch Gia đều bắt đầu khuyên gia chủ và các vị trưởng lão di chuyển gia tộc đến nơi khác, đồng thời cao tầng hai gia tộc nhận được lời khuyên bảo từ thành viên trong gia tộc đều bắt đầu có chút do dự, có nên di chuyển hay không.
Tuy nhiên, bọn hắn đều quyết định đợi sau khi Đan Huyền Môn chiêu thu đệ tử xong mới quyết định.
Mà ngày hôm nay chính là ngày Đan Huyền Môn khai sơn thu đệ tử.
Thiên Nhai Thành - Quảng Trường:
Hiện tại là sáng sớm, tuy nhiên người đã bu kín mít quảng trường lại, lý do cho việc này là vì hôm nay chính là ngày Đan Huyền Môn chiêu thu đệ tử.
Tuy có một số người đến khá sớm, nhưng thực chất đã có rất nhiều tu sĩ ngồi trực ở nơi này từ mấy ngày trước.
Hoang Thần cùng Tiêu Thang Nghi cũng đã đến từ sớm, tuy nhiên hai người họ không chen chúc trong đám người, mà là ngồi ở khu vực của Trương Gia.
Phải nói đúng hơn, thì cả ba gia tộc đều có xây một khu nghỉ ngơi, và quan sát ngay gần quảng trường.
Hoang Thần ngồi ở trên chỗ quan sát, nhìn xuống dưới quảng trường, lúc này quảng trường đã chật ních người, nhìn từ trên cao xuống, ta chỉ có thể trông thấy những cái đầu.
Đồng thời, trong hoàn cảnh như vậy thanh âm nói chuyện cũng vang lên không ngừng, mọi người đều háo hức chờ đợi người của Đan Huyền Môn đến.
Đại khái là vài giờ sau:
Vài chiếc phi thuyền khổng lồ, ở thân thuyền có ghi chữ "Đan", không biết cái thuyền này là vận hành từ cái gì, đang từ trên trời bay đến.
Khi sắp đến Thiên Nhai Thành, thuyền dần dần hạ xuống, lấy thị lực của Hoang Thần, từ xa đã trông thấy, một lão giả mặc đạo bào, ở lưng có thêu chữ đan, gương mặt cương nghị, tên thân tản mát ra nhàn nhạt linh áp, lúc này lão đang đứng trên mũi thuyền.
Dưới đây là bản sửa lỗi chính tả, câu cú, thêm dấu ":" vào hội thoại và thêm chi tiết cảnh vật của bạn:
Hoang Thần cảm nhận một chút: "Linh áp này đã đạt đến mức 25000 điểm linh lực, cực hạn của cảnh giới Kim Đan."
Hắn kết hợp lão giả với một số kiến thức trong đầu, sau đó ra kết luận: "Lão già này chính là Đan Huyền Tử."
...
Phi thuyền rất nhanh hạ xuống mặt đất.
Vừa xuống, một đội tu sĩ thân mặc đệ tử phục sức của Đan Huyền Môn liền từ phi thuyền đi xuống. Nhìn thấy bọn hắn, những người khác đều né đường cho đi, rất nhanh bọn hắn đã đi đến giữa quảng trường.
Một tu sĩ trong đám bọn hắn từ nhẫn trữ vật lấy ra một bia đá nhỏ, có hình vuông, sau đó hắn rót linh lực vào bia đá kia.
Ngay tức khắc, bia đá kia liền bắt đầu to ra, cho đến khi cao hơn 3m, rộng 1,5m mới dừng lại, đồng thời bia đá kia khi to ra, cũng tự động rơi xuống đất.
Xong việc, mấy tên tu sĩ kia đều thối lui qua một bên, đang lúc mọi người nghi hoặc thì.
Một lão giả thân mặc đạo bào không biết ở đâu ra, xuất hiện ngay giữa không trung, cơ thể lão lúc này đang lơ lửng trên không trung.
Khi lão vừa xuất hiện, những người trong quảng trường đều trợn mắt, há mồm, có một thanh niên tu sĩ kinh ngạc thốt ra: "Kim Đan tu sĩ? Chả lẽ lần này Thái Thượng Trưởng Lão của Đan Huyền Môn đích thân đến đây chiêu thu đệ tử".
Thấy hắn kinh ngạc như vậy, một trung niên tu sĩ đứng bên cạnh mới kỳ quái hỏi: "Chả lẽ ngươi không biết ư?.
Mới nửa tháng trước, không biết từ đâu xuất hiện hai tu sĩ Kim Đan ở gần Thiên Nhai Thành, sau đó vài hôm liền truyền đến tin tức, Trương Gia ôm vào bắp đùi của hai vị kia.
Nhờ vào bắp đùi của hai vị kia, Trương Gia chỉ trong nửa tháng đã quật khởi trở thành gia tộc đứng đầu của Thiên Nhai Thành.
Nếu không có bất ngờ gì, vài trăm năm nữa Trương Gia cũng sẽ xuất hiện tu sĩ Kim Đan, đến lúc đó ngay cả Đan Huyền Môn cũng phải kiêng dè Trương Gia vài phần.
Mà tất cả điều này, đều là do hai vị tu sĩ Kim Đan kia mang đến, nên vị thái thượng trưởng lão của Đan Huyền Môn kia lần này mới đích thân đến, vừa đến là để đề phòng, đồng thời cũng dò hỏi thái độ của hai vị kia với Đan Huyền Môn".
Nghe được tên trung niên tu sĩ kia nói, tên thanh niên tu sĩ kia mới gật đầu hiểu ra, sau đó hắn ngượng ngùng gãi đầu nói: "Ta cũng là mới vào thành ngày hôm qua, mấy chuyện như này cũng không hiểu rõ, cảm ơn vị huynh đệ này đã giải thích".
Nói xong, thanh niên tu sĩ kia liền tiếp tục cùng tên tu sĩ trung niên kia nói chuyện vài ba câu.
Đột nhiên, Đan Huyền Tử bay trên cao mở miệng quát to: "Im lặng!!".
Nghe thấy tiếng quát của hắn, nhất thời tu sĩ trong quảng trường đều câm nín.
Thấy vậy, Đan Huyền Tử hài lòng gật gật đầu, sau đó hắn mở miệng, dùng linh lực tăng cao âm lượng nói: "Hôm nay, chính là ngày Đan Huyền ta chiêu thu đệ tử, quy tắc rất đơn giản".
Đan Huyền Tử vừa chỉ vào tấm bia phía dưới, rồi nói: "Chỉ cần chạm vào tấm trắc linh bia này, nó sẽ trắc niên linh, linh căn và tu vi của các ngươi, chỉ cần tuổi không quá hai mươi và có linh căn, đều sẽ được nhận".
Nghe được lời hắn nói, một số tu sĩ phía dưới kinh ngạc nói ra: "Cái gì? Sao lại sửa thành hai mươi tuổi rồi, chả phải lần trước lấy bốn mươi tuổi sao?".
Đan Trường Tử bay trên cao, nghe được những âm thanh nghi hoặc kia, hắn mới giải thích nói: "Xét thấy việc chiêu thu đệ tử trên dưới bốn mươi hoặc ba mươi không có tác dụng gì lớn.
Nên bổn môn quyết định, ngay từ lần này sửa quy tắc thành hai mươi tuổi, nên những người đã quá hai mươi cũng nên tự rời đi đi.
Cho dù các ngươi có tiếp tục ở lại, thì trắc linh bia cũng sẽ đoán được tuổi thật của các ngươi thôi, cơ thể hay ngoại hình có thể làm giả được, nhưng linh hồn thì không".
Nghe thấy lời nói của Đan Huyền Tử, một số tên tu sĩ còn mang tâm lý may mắn đều dập tắt hẳn đi, ủ rũ cùng những người khác rời khỏi quảng trường.
Sau khi bọn hắn rời đi, trên quảng trường lượng người cũng thiếu đi không ít, mặc dù không còn tới mức chen bể đầu, nhưng vẫn rất đông.
Dưới đây là bản sửa lỗi câu cú, lỗi chính tả và thêm ":" vào hội thoại của bạn:
Sau khi bọn hắn rời đi, trên quảng trường lượng người cũng thiếu đi không ít, mặc dù không còn tới mức chen bể đầu, nhưng vẫn rất đông.
Thấy những tên tu sĩ đã quá tuổi rời đi, Đan Huyền Tử mở miệng nói: "Được rồi, vậy bây giờ ta tuyên bố, Đan Huyền Môn chiêu thu đệ tử chính thức bắt đầu!!".
...
Tô Hạo là một thiếu niên nhà nghèo, năm nay hắn vừa tròn mười tuổi, tuy không phải là tuổi sớm nhất để thức tỉnh linh căn, nhưng do nhà nghèo, nên hắn phải đợi đến ngày Đan Huyền Môn khai sơn thu đệ tử.
PS: Đan Huyền Môn 10 năm chiêu 1 lần.
Mà hôm này, chính là ngày mà hắn mong chờ, vừa nghĩ nếu bản thân có thể tu luyện và nắm giữ các pháp thuật của tiên nhân thì trong lòng hắn liền kích động.
Nên ngay từ sáng sớm, hắn đã mò đến quảng trường, hắn đợi ở đây rất lâu, cho đến khi Đan Huyền Tử xuất hiện, bắt đầu giảng giải các quy củ, cho đến khi tuyên bố bắt đầu.
Hiện tại, hắn liền muốn mau chóng lên trắc thí, nhưng suy nghĩ là vậy, nhưng hắn lại đứng ở gần cuối hàng, mà bia trắc linh chỉ có một, nên phải từng người xếp hàng để trắc.
Tuy phải chờ đợi, nhưng Tô Hạo vẫn rất kiên nhẫn chờ, hắn chú ý và quan sát đến những người đi lên trắc thí ở trắc linh bia.
Người đầu tiên là một nữ nhân, tướng mạo khoảng 18, nàng vừa đi lên, liền chạm tay vào tấm trắc linh bia kia.
Chỉ thấy sau một lát, trên trắc linh bia bắt đầu hiện lên từng dòng văn tự:
Tuổi: 18.
Tu vi: Ngưng Khí tầng ba.
Linh căn: Kim - Mộc - Hoả - Thổ.
Đánh Giá: Hợp Cách.
Thấy thành tích của nàng, một tên tu sĩ của Đan Huyền Môn liền dẫn nàng ra một chỗ để đứng, nàng kia vừa đi, liền có một nam nhân đi lên, chạm tay vào trắc linh bia.
Rất nhanh trắc linh bia cũng hiện lên từng dòng văn tự:
Tuổi: 16
Tu vi: Ngưng Khí tầng một
Linh Căn: Ngũ Hành.
Đánh Giá: Hợp Cách.
Cũng giống như nữ nhân kia, thanh niên kia cũng rất mau bị một tu sĩ khác dẫn đi.
Thanh niên kia bị dẫn đi liền có một người khác lên thay, vẫn như thanh niên kia, người nối tiếp cũng chạm vào bia đá.
Nhất thời trên đó hiện lên từng dòng văn tự.
...
(Còn tiếp).