Tu Tiên: Vừa Bắt Đầu Lại Có Tu Vi Kim Đan

Chương 33 - Năm Vị Ma Đan

Lục Thiên Kiêu vốn đang căng thẳng, nghe được lời của Hoang Thần mới thở nhẹ ra một hơi, rồi nói: "Đa tạ hai vị tiền bối tha thứ, trước kia là do ta quá nóng vội, không suy nghĩ kỹ khi làm việc".

Đồng thời, trong lòng Lục Thiên Kiêu cũng nhẹ nhàng xuống, đắc tội hai vị này cho dù hắn là đệ tử của Đan Huyền Tử thì cũng không dễ sống.

Hắn cũng tự biết lấy mình có mấy phần cân lượng, lúc trước đắc tội với Tiêu Thanh Nghi, bị nàng đánh trọng thương cũng là xem mặt mũi của Đan Huyền Tử, nếu không bản thân hắn có thể đứng ở đây không mới là vấn đề.

Đang lúc suy nghĩ gì đó thì, thanh âm của Đan Huyền Tử từ đằng sau lưng hắn vang lên: "Thiên Kiêu, con lui xuống đi, ta cần ở đây nói chuyện một chút với hai vị trưởng lao".

"Vâng, thưa sư phụ" Lục Thiên Kiêu nói xong, liền lui xuống.

Sau khi Lục Thiên Kiêu vừa đi, Đan Huyền Tử hướng Hoang Thần và Tiêu Thanh Nghi mỉm cười một cái, rồi nói: "Đan dược hai vị đưa ta thật sự có hiệu quả, hiện tại ta dự đoán bản thân có thể sống thêm 220 năm nữa, lại có thêm vài cơ hội Kết Anh".

Tuy nhiên, nghe hắn nói xong, Tiêu Thanh Nghi ở bên cạnh Hoang Thần, chỉ lắc đầu rồi nói: "Linh lực của ngươi quá tạp, theo ta đoán ngươi tu luyện chủ yếu là cắn nuốt đan dược đúng không?.

Tuy làm như vậy tốc độ tu luyện của một kẻ ngũ linh căn như ngươi sánh ngang tu sĩ song linh căn, nhưng nó đem lại rất nhiều tai họa ngầm, mà linh lực quá tạp chính là tai họa lớn nhất".

Nghe Tiêu Thanh Nghi nói, Đan Huyền Tử chấn kinh hỏi: "Tại sao ngươi lại biết ta là ngũ linh căn? Tựa hồ ta chưa có nói cho ai biết a?".

Nghe thấy thanh âm nghi hoặc của hắn, Hoang Thần đứng im nãy giờ không nói gì, bỗng mở miệng trả lời: "Là do lúc ở đài quan sát của Trương Gia, lúc đó ngươi phóng ra linh lực hộ thể, bọn ta có một loại bí pháp có thể nhìn rõ linh khí trong thiên địa.

Mà lúc đó, ta chú ý đến những linh lực ba động quanh người ngươi gồm cả ngũ hành, liền đoán ra ngươi mang linh căn ngũ hành".

Đan Huyền Tử nghe Hoang Thần nói ra, trong mắt hiện lên vẻ chợt hiểu, rồi hắn mở miệng nói: "Thì ra là vậy".

Sau đó, hắn hướng về Tiêu Thanh Nghi hỏi "Ngươi nói, ta linh lực quá tạp không thể đột phá Nguyên Anh là sao? Rõ ràng ta đã sử dụng qua rất nhiều Thanh Khí Đan bậc ba, tất cả linh lực đều đã được tẩy rửa tạp chất rồi cơ mà?".

Tiêu Thanh Nghi nghe hắn nói vậy, nhàn nhạt trả lời: "Ngươi nghĩ Thanh Khí Đan có tác dụng lớn như vậy ư? Bây giờ ngươi thử dùng thần niệm quan sát lại linh lực trong cơ thể đi".

Đan Huyền Tử nghe nàng nói vậy, cũng làm theo, hắn nhanh chóng đem thần niệm truyền vào cơ thế.

Lúc này, trước mắt Đan Huyền Tử là một viên Kim Đan vàng óng, đang không ngừng tỏa ra những luồng linh lực thuần khiết, nhưng lúc này Đan Huyền Tử lại chau mày lại.

Hắn nhìn những linh lực này có vẻ thuần khiết, nhưng nếu dùng thần niệm nhìn thật kỹ, Đan Huyền Tử thấy rõ ràng, những linh lực nhìn thuần khiết kia không ngừng xoay quanh viên kim đan, nhưng ở trên những linh lực đó, thi thoảng vẫn sẽ có một đốm màu đen hiện lên.

"Nhìn rõ ràng sao?" Thanh âm của Tiêu Thanh Nghi vang lên.

"Xác thực như ngươi nói, Thanh Khí Đan không thể tẩy hết tạp chất trong linh lực của ta".

Đan Huyền Tử vừa nhíu mày vừa nói, nhưng sau đó hắn lại tiếp tục mở miệng hỏi.

"Ngươi nói như vậy, chắc là cũng có biện pháp giải quyết a?".

Tiêu Thanh Nghi nghe vậy, lắc đầu trả lời: "có nhưng có nói cũng như không, mỗi tu sĩ chỉ nên dùng một lượng đan dược nhất định trong một ngày, nếu dùng quá sẽ khiến cho tạp chất bám thật chặt vào linh lực, ngay cả Thanh Khí Đan cũng không thể làm gì được.

Bây giờ ngoại trừ ngươi tự phế linh lực, tu luyện lại từ đầu, hoặc ngươi lấy được thiên địa linh vật, nhưng thiên địa linh vật là vật mà các tu sĩ Hóa Thần đều tranh cướp bể đầu, ngươi cái một giả anh không có cơ hội để chen chân vào".

Đang lúc Đan Huyền Tử định nói gì, thì đột nhiên con thuyền tự dưng đứng lại, đồng thời thanh âm của Lục Thiên Kiêu đột nhiên vang lên từ xa, cắt đứt lời hắn định nói.

"Sư phụ!! Hai vị trưởng lão!! Không xong rồi chúng ta bị tập kích, bọn hắn có năm tu sĩ tựa hồ là năm vị Trưởng Lão của Man Quỷ Tông ".

"Cái gì? Vậy mà lại là Man Quỷ Tông, hơn nữa còn ra hết trưởng lão đến đây chặn giết chúng ta, chả lẽ bọn hắn muốn lật mặt ngay bây giờ?".

Đan Huyền Tử lo lắng nói, trên gương mặt của hắn lúc này tràn nghập vẻ ngưng trọng.

Sau đó, hắn quay đầu về phía Hoang Thần và Tiêu Thanh Nghi, nói ra.

"Hai vị, phiền hai ngươi đến trước xem tình hình, ta phải truyền âm cho thái thượng trưởng lão của Thiên Kiếm Tông, Lạc Hà Môn và Phiêu Miểu Sơn Trang.

Lần này bọn hắn ra hết trưởng lão, e sợ ngay cả Man Quỷ chân quân cũng chú ý đến nơi này".

Hoang Thần và Tiêu Thanh Nghi nghe hắn nói xong, không chút do dự chạy về phía Lục Thiên Kiêu vừa nói.

Còn Đan Huyền Tử thì lấy từ trong nhẫn trữ vật ra ba tấm bùa, hắn cắn nát ngón tay, bắt đầu dùng máu vẽ lên tấm bùa.

Rất nhanh, cả ba tấm bùa đều đã được vẽ xong, Đan Huyền Tử liền dùng linh lực bao phủ cả ba tấm bùa.

Chỉ thấy những dòng chữ màu đỏ trên bùa đột nhiên phát sáng, Đan Huyền Tử thấy vậy, bắt đầu nói nói gì đó cho tấm bùa nghe.

Rồi hắn xác định phương hướng, ném tấm bùa về hướng của từng tông.

Làm xong, hắn cũng chạy theo hướng hai người Hoang Thần và Tiêu Thanh Nghi vừa đi.

...

Hoang Thần và Tiêu Thanh Nghi khi đến nơi, đã thấy Lục Thiên Kiêu vẻ mặt khiếp sợ đứng ở đó.

Ở xa, đứng đối diện với Lục Thiên Kiêu là năm hắc bào nhân, ở hắc bào của bọn hắn còn thêu chữ "Man" rất to, đại biểu cho thân phận người đến.

Trên người bọn hắn tỏa ra linh áp rất cường đại, toàn bộ đều là cường giả Ma Đan Kỳ.

Người đứng đầu trong năm người thình lình đã là Ma Đan Hậu Kỳ, bốn người ở sau lưng hắn đều là Ma Đan Trung Kỳ.

Lúc này, bọn chúng nhìn thấy Hoang Thần và Tiêu Thanh Nghi thì một kẻ trong số đó mở miệng, kinh ngạc nói ra.

"Ồ? Hai tu sĩ Kim Đan sơ kỳ, theo tình báo đạt được thì Đan Huyền Môn chỉ có lão già Đan Huyền Tử kia là Kim Đan thôi mà, sao giờ lại lòi thêm hai cái nữa?

Mà thôi, không quan trọng, chỉ là hai cái sơ kỳ mà thôi, tùy tiện giải quyết là được".

Hắn vừa nói xong, gương mặt ở dưới hắc bào của hắn bắt đầu hiển hiện lên vài tia sát ý.

"Trận pháp đã bố trí ổn chưa? lần này cần phải tiêu diệt lão già Đan Huyền Tử này, chúng ta cần phải chắc chắn bọn hắn không có ngoài viện.

Lão già Đan Huyền Tử kia chưa đi ra, chắc hẳn là đang gửi phù lục truyền tin, nhưng lần này hắn phải tiếc nuối rồi, cả ba vị thái thượng trưởng lão của Thiên Kiếm Tông, Lạc Hà Tông, Phiêu Miểu Sơn Trang, đều đã bị Thái Thượng Trưởng Lão của tông môn ta lừa vào một bí cảnh, hiện tại chắc thoát thân không ra.

Hiện tại ba tông kia, chiến lực cao nhất liền là Kết Đan Sơ Kỳ, chúng ta phải nhanh chóng tiêu diệt lão gì Đan Huyền Tử này và toàn tông của hắn, tiếp theo lại quân lâm ba tông.

Tới lúc đó, Man Quỷ Tông của chúng ta có thể chế bá khu vực mười vạn dặm quanh đây!!".

Kẻ đầu lĩnh truyền âm cho bốn hắc bào nhân còn lại, nhận được truyền tin của hắn bốn hắc bào nhân đều nở một nụ cười dữ tợn trên mặt, tuy nhiên nụ cười đó lại bị hắc bào che lại.

...

Hoang Thần nhìn thấy bọn hắn chỉ đứng đó, nhìn chằm chằm vào ba chiếc phi thuyền, nhưng trên gương mặt sát ý lại không thể nào che dấu được.

"Không xong, bọn hắn đang bày trận".

Tiêu Thanh Nghi chợt nghĩ, rồi nói ra.

Quả nhiên, đúng như nàng nói, chỉ trong vài giây, một chùm sáng như tơ nhện đã bao phủ phương viên vài trăm mét xung quanh ba chiếc phi thuyền.

Vừa lúc chùm sáng bao phủ, ba chiếc phi thuyền tựa hồ mất đi nguồn năng lượng bắt đầu rơi xuống đất.

Tuy nhiên, lúc gần va chạm với mặt đất thì đã bị linh lực của Hoang Thần làm giảm tốc độ, khiến cho ba chiếc phi thuyền tiếp đất một cách nhẹ nhàng.

"Tất cả đệ tử mau trốn vào trong, tuyệt đối không được ra ngoài".

Thanh âm khuếch đại của Hoang Thần vang lên, rơi vào trong tai tất cả đệ tử, nghe được lời của hắn, mặc dù vẫn có người nghi hoặc chuyện gì vừa xảy ra, nhưng cũng biết điều chạy vào trong khoang thuyền.

Lúc này, Đan Huyền Tử vừa mới truyền âm xong, cũng đi ra, vừa ra hắn vừa nói.

"Lần này chúng ta bị bao vây rồi, năm tên tu sĩ Ma Đan ta đối phó tên hậu kỳ với một tên trung kỳ, Hoang Thần ngươi đối phó hai tên, còn Thanh Nghi cô nương thì đối phó tên còn lại".

"Ừm".

Thanh âm của Hoang Thần và Tiêu Thanh Nghi đồng thời vang lên, rồi Đan Huyền Tử phi thân lên trước, hai người thấy vậy cũng lao ra theo.

Ở trên trời, năm tên Ma Đan tu sĩ kia nhìn thấy ba câu phi thuyền rơi xuống, một người trong đám bọn hắn nói ra.

"Lão đại, Cấm bay trận cùng giam cầm trận đã có hiệu lực, bây giờ chúng ta nên hành động a".

"Ừm, hành động đi, giết sạch bọn chúng, Kim Đan của bọn hắn chắc khi hấp thu chắc cũng tăng được không ít linh lực".

Tên được gọi là Lão Đại kia nói ra, vừa nói hắn vừa liếm liếm bờ môi.

"Hình như không cần lao xuống nữa, bọn hắn đã tự tìm đến đây".

Một hắc bào nhân nói ra, hắn vừa nói xong liền có ba đạo lưu quang bay ở dưới lên.

Khi đến gần bọn hắn liền hóa thành ba người, hai nam, một nữ.

Ba người bọn hắn chính là Đan Huyền Tử, Hoang Thần và Tiêu Thanh Nghi.

Vừa xuất hiện, Đan Huyền Tử mặc đã biết nhưng mở miệng, tức giận hỏi: "Man Quỷ Tông các ngươi này là có ý gì? Chả lẽ các ngươi muốn lật mặt hay sao?".

Nghe thấy câu hỏi của Đan Huyền Tử, Lão Đại âm thanh kinh thường nói ra: "Lật mặt thì làm sao? Mà không lật thì làm sao? Chả lẽ Man Quỷ Tông bọn ta đường đường là Cao cấp thế lực, chả lẽ lại sợ các ngươi một cái Trung cấp thế lực đã xuống dốc?".

...

(Còn tiếp)

Bình Luận (0)
Comment