Tu Tiên: Vừa Bắt Đầu Lại Có Tu Vi Kim Đan

Chương 32 - Phi Thuyền

Ba cái phi thuyền này được phân chia rất rõ ràng, cái ở giữa cũng là trung tâm điều khiển, do Đan Huyền Tử điều khiển, đồng thời ở nơi này cũng dễ bảo vệ cả đoàn nhất.

Còn hai cái phi thuyền kia thì, cái ở trái là dành cho những phàm nhân thức tỉnh ra linh căn, không có tu vi.

Còn cái ở bên phải là dành cho các tán tu, hay luyện đan sư được chiêu thu.

...

Phi thuyền bay rất nhanh, rất nhanh hình ảnh Thiên Nhai Thành dần dần trở nên mơ hồ, rồi biến mất trong tầm mắt của mọi người.

Hiện tại, phi thuyền đang ở độ cao có những đám mây, nếu nhìn xuống phía dưới, ta có thể thấy rõ toàn bộ khung cảnh, núi non trùng điệp và nguy nga, nhưng khu rừng rộng lớn, thi thoảng cũng sẽ gặp một số thành trấn của phàm nhân.

Tô Hạo đứng trên phi thuyền, nhìn những khung cảnh phía dưới, mở miệng cảm thán nói: "Khung cảnh thật đẹp!! Không biết bao giờ ta mới có thể đạt đến cảnh giới của sư phụ, đến lúc đó ta cũng có thể bay lượn thỏa thích và chiêm ngưỡng những khung cảnh này".

Tô Hạo vừa nói, trong lòng lại tràn ngập ước mơ, bắt đầu tưởng tượng tương lai khi mình đạt đến Kim Đan Kỳ như Hoang Thần.

Nhưng lúc này, một thanh âm cắt đứt mộng tưởng của hắn: "Ngươi nghĩ cũng thật hay, hiện tại ngươi còn chưa ngưng tụ ra đạo linh lực thứ nhất, bước vào Ngưng Khí Kỳ tầng một, mà đã mơ xa thế rồi".

Thanh âm này thanh thúy, dễ nghe, Tô Hạo nghe được âm thanh kia, liền cũng biết nó phát ra từ đâu.

Người phát ra thanh âm kia chính là Lăng Vũ Dao, lúc này nàng đang đứng cạnh Tô Hạo.

"Làm người phải có mộng tưởng nha, nếu không ta cũng không cần tu luyện cho cực nhọc" Tô Hạo nhàn nhạt nói.

...

Tô Hạo và Lăng Vũ Dao nói chuyện một hồi, thì có một đứa trẻ ngoại hình nhìn cùng tuổi với hai người bước đến.

Đứa trẻ này có làn da hơi ngăm đen, tuy trên gương mặt do chưa đủ tuổi nên có vẻ non nớt, nhưng từ khí chất ta cũng có thể thấy được sự cương nghị của cậu bé này, trên người hắn có mặc y phục của Trương Gia.

Hiển nhiên, đây chính là một đệ tử của Trương Gia thức tỉnh được linh căn, bị Đan Huyền Môn tuyển chọn.

Hắn vừa đến, liền hướng hai người chắp tay, mỉm cười nói: "Tại hạ Trương Kính, rất vui được gặp hai vị, ta nghe danh của Thần Hoang chân nhân và Huyết Liên chân nhân rất lâu, hôm nay được gặp đệ tử của hai người, trong lòng rất thán phục mong được kết giao bằng hữu với hai ngươi"

Nghe thấy hắn nói Tô Hạo và Lăng Vũ Dao ôm quyền chắp tay, hoàn lễ lại.

Sau đó, Tô Hạo mở miệng nói: Tại hạ Tô Hạo" rồi hắn lại chị vào Lăng Vũ Dao bên cạnh, rồi nói : "nàng này là Lăng Vũ Dao, tính là nửa cái sư muội của ta".

"Hóa ra là Tô huynh đệ và Lăng cô nương, Trương Gia ta chịu rất nhiều ân huệ của sư phụ hai ngươi, xin hướng bọn họ dâng lên lời cảm ơn chân thành nhất của ta" vừa nói Trương Kính liền chắp tay trước ngực, cúi đầu.

Tô Hạo nhanh chóng đen tay ra đỡ, rồi nói: "Trương huynh không cần khách khí, đã vào Đan Huyền Môn thì chúng ta đều là người một nhà, sau này xin giúp đỡ nhiều hơn".

Nói xong, Tô Hạo liền đưa tay ra, Trương Kính cũng đưa tay ra, hai người bắt tay thật chặt, rồi sau đó buông ra.

...

Ở chiếc thuyền ở phía bên phải.

Do ở nơi đây linh khí rất loãng, và tâm tình kích động khi được tuyển chọn vô Đan Huyền Môn, nên những người trên phi thuyền rất khó nhập định, đúng lúc này, một thanh âm vang lên.

"Các ngươi nghe nói sao? Dạo gần đây Man Quỷ Tông đang hoạt động rất mạnh ở khu vực Đan Huyền Môn, dường như bọn hắn đang mưu tính cái gì" một đại hán nói.

Đám người vốn đang nhàm chán, nghe thấy thanh âm của hắn, cũng bị câu lên tinh thần, lúc này một nữ nhân mở miệng nói.

"Ừm, ta còn nghe nói, tựa hồ bọn hắn đang có ý đồ gì với sơn môn của Đan Huyền Môn, vẫn may mắn là ở gần Đan Huyền Môn có Lạc Hà Tông, Thiên Kiếm Môn, Phiêu Miểu Sơn Trang ba cái tông môn cấp trung.

Thái Thượng Trưởng Lão của cả ba tông đều là Giả Anh, kết hợp Thái Thượng Trưởng Lão của Đan Huyền Môn hợp thành Tứ Tượng Diệt Ma trận mới có thể đẩy lui Man Quỷ Chân Quân".

Một người khác nghe thế cũng tham gia vào, hắn mở miệng nói: "Biết làm sao bây giờ, sơn môn của Đan Huyền Môn nằm trên một nguồn địa hỏa rất lớn, hơn nữa Đan Huyền Môn còn có một cái linh mạch trung phẩm.

Đừng nói Man Quỷ Tông, ngay cả các môn phái khác cũng thèm khát sơn môn của chúng ta, chả qua Đan Huyền Môn lấy luyện đan lập nghiệp, hợp tác với nhiều thế lực nên bọn hắn mới dễ dàng bỏ qua".

Vừa nói xong, hắn liền thở dài nói "Cũng không biết cứ cái đà này đi xuống, Đan Huyền Môn sẽ tồn tại được bao lâu, thật khó mới bám vào một môn phái, nếu lại bị diệt thì cả phần đời còn lại của ta chỉ có thể làm tán tu rồi".

Nghe lời hắn nói, nhưng người xung quanh đều thở dài theo hắn, khổ nhất ở tu chân giới chính là tán tu, bọn hắn phải vì tài nguyên bôn ba khắp nơi, kết quả lại chả lấy được bao nhiêu, những chất béo và chỗ tốt lớn đều bị các môn phái lấy đi.

Để lại ít canh, cũng bị các gia tộc thay nhau phân chia, đến cuối cùng bọn hắn chỉ có thể nhận mảnh xương vụn từ các gia tộc.

Đừng nhìn Hoang Thần và Tiêu Thanh Nghi làm tán tu mà cuộc sống trải qua dễ dàng như vậy, chả qua hai người đều là tu sĩ Kim Đan.

Lấy năng lực của mình, hai người thậm chí không cần làm gì, thì những gia tộc đó đã tự mình dâng tài nguyên đến cửa, việc bọn hắn cần làm để đánh đổi chỉ là tiêu hao vài điểm linh lực, tiện tay xuất thủ là xong việc.

Nhưng, tu sĩ Kim Đan đâu phải rau cải, nếu đám tán tu có thiên phú để tu luyện đến Kim Đan, thì bọn hắn đã được các môn phái chiêu nạp từ lâu.

Những tán tu đa số đều là những kẻ có thiên phú thấp kém, vì thế mới không được tông môn nhận.

Tô Hạo cái kia là trường hợp đặc biệt, nếu không phải là hắn có Ma Cốt, Hoang Thần cùng sẽ không nhận hắn làm đệ tử, bởi Hoang Thần biết nuôi dưỡng một tu sĩ ngũ linh căn từ Ngưng Khí Kỳ đến Hóa Thần Kỳ đốt tài nguyên đến cỡ nào.

Hắn cũng không phải Hàn Chạy Trốn, chỉ cần có hạt giống linh dược là có thể vô hạn sản xuất, mà hắn chỉ có đôi bàn tay trắng.

Mặc dù có đống công pháp trong truyền thừa, nhưng hắn không ngu tới mức tự chặt tay chân mình.

Nên Hoang Thần ngay từ đầu liền quyết định, để cho Tô Hạo tu ma đạo, lúc trước ở Lăng Gia hắn không truyền cho Tô Hạo ma đạo công pháp cũng là vì ở đó không thích hợp.

Lấy thiên phú Ma Cốt kia của Tô Hạo, tu luyện ma đạo sẽ có hiệu quả khác biệt, hơn nữa từ trong ngọc giản truyền thừa.

Hoang Thần cùng biết tại sao mình lại có thể đột phá giới hạn linh lực, nguyên nhân là do viên Linh Châu kia đã chuyển đổi phàm thể của hắn thành Linh Thể.

Một loại thể chất thượng cổ mà chỉ những siêu cấp yêu nghiệt khi sinh ra mới có, Ma Cốt của Tô Hạo cũng là một loại thể chất như thế.

Tuy nhiên, Ma Cốt của Tô Hạo đột phá linh lực cũng không nhiều bằng Linh Thể của Hoang Thần.

Đại khái, ở Ma Nguyên Kỳ nếu tu luyện đến giả đan, Tô Hạo có thể đột phá linh lực lên tới 4000, còn ở Ma Đan Kỳ thì là 30000 điểm linh lực.

Mặc dù không nhiều bằng Hoang Thần, nhưng bấy nhiêu đó cũng đủ để cho Tô Hạo trở thành một thiên tài rồi.

...

Quay lại chủ đề chính.

Sau khi đám người thở dài, tên nam nhân mở đầu câu chuyện mới mở miệng nói: "Ta còn nghe nói, mấy tháng trước Hắc Vân Chân Nhân của Man Quỷ Tông, bị Thiên Kiếm Tông thái thượng trưởng Lão chém chết.

Tuy nhiên, sau khi việc này xảy ra, cũng không thấy Man Quỷ Tông có lời nói hay hành động nào để đáp trả, tựa hồ bọn hắn đang âm mưu điều gì đó".

"Biết sao được? Ngược lại là không đến phiên những tiểu tu Ngưng Khí chúng ta lo, ngươi cứ quản tốt bản thân mình đi đã" một người nữa trong đám nói ra.

Sau đó, bọn họ lại tranh cãi nhau về các vấn đề của tu chân giới, khiến cho cả khoang thuyền đều rất nào nhiệt.

Lấy tốc độ bay của phi thuyền này, chắc phải mất hơn nửa ngày mới đến được Đan Huyền Môn, nên đám người nói một lúc sau cũng lâm vào im lặng.

...

Ở phía chiếc phi thuyền ở giữa.

Hoang Thần và Tiêu Thanh Nghi lên đây không ngờ còn gặp phải một cái "người quen".

Đó là một nam nhân tướng mạo xấu xí, làn da ngăm đen, trên gương mặt có một cục thịt, trông rất xấu xí, hắn mặc một bộ y phục đệ tử thân truyền của Đan Huyền Môn, kẻ này chính là Lục Thiên Kiêu.

Hắn đang đứng đó, trầm tư suy nghĩ cái gì, tựa hồ nghe được tiếng bước chân của Hoang Thần và Tiêu Thanh Nghi.

Hắn ngẩng đầu lên, vừa nhìn thấy hai người, nhất là nhìn thấy Tiêu Thanh Nghi, hắn liền kinh sợ thốt ra: "Là ngươi!!".

Hắn vừa nói xong, liền hoảng sợ muốn chạy đi chỗ khác, nhưng lúc hắn đi thì đầu lại đâm vào một cơ thể cứng rắn.

Lục Thiên Kiêu ngẩng đầu lên, thì thấy người bị mình đâm vào chính là sư phụ của mình, Đan Huyền Tử.

Đan Huyền Tử bị đệ tử đâm vào, tuy nhiên trên mặt khinh tức giận, mà nhẹ nhàng hỏi: "Thiên Kiêu làm gì mà gấp gáp như vậy?".

Nghe thấy sư phụ mình hỏi, Lục Thiên Kiêu mới lấy hết dũng khí, rồi chỉ tay vào Tiêu Thanh Nghi nói: "Chính là nàng, nàng là người lần trước đã đánh trọng thương ta!!".

"Ồ, xác thực ta có nghe qua chuyện như vậy, tuy nhiên do ngươi là người sai nên ta sẽ không làm chủ cho ngươi, hơn nữa hiện giờ nàng còn là Trưởng Lão của Đan Huyền Môn ta" Đan Huyền Tử cười cười nói.

Lục Thiên Kêu nghe Đan Huyền Tử nói, trong lòng ngạc nhiên, rồi định hỏi gì thì bị Đan Huyền Tử đánh gãy, Đan Huyền Tử nói.

"Ngươi còn không mau hành lễ với hai vị trưởng lão? Chả lẽ phải để ta hướng dẫn ngươi sao?".

Đan Huyền Tử vừa nói xong, Lục Thiên Kiêu liền đi đến trước mặt Hoang Thần và Tiêu Thanh Nghi, cúi đầu nói: "Đệ tử ra mắt hai vị trưởng lão!!".

Vừa nói xong, hắn mang ánh mắt thấp thỏm nhìn về phía Tiêu Thanh Nghi.

Thấy hắn thấp thỏm như vậy, Hoang Thần liền cười nhẹ nói: "Chuyện cũ đã qua, hơn nữa lúc đó ngươi đã bị trừng trị ta sẽ không truy cứu thêm".

...

(Còn tiếp)

Bình Luận (0)
Comment