Tu Tiên: Vừa Bắt Đầu Lại Có Tu Vi Kim Đan

Chương 31 - Xóa Bỏ Thân Phận (2)

Nghe được thanh âm phát ra từ miệng Hoang Thần, cha mẹ của Tô Hạo ngẩng đầu lên.

Vừa nhìn thấy hai người Hoang Thần và Tiêu Thanh Nghi, cha của Tô Hạo mới nghi hoặc hướng về Tô Hạo hỏi: "Hạo nhi? Hai vị này là ai vậy".

Còn mẹ Tô Hạo tuy nghi hoặc, nhưng vẫn mang theo ánh mắt cảnh giác nhìn hai người.

Thấy phụ thân của mình nghi hoặc, Tô Hạo mới giới thiệu, nói: "Hai vị này chính là trưởng lão của Đan Huyền Môn, người nam nhân kia còn là sư phụ của ta".

Nghe lời của Tô Hạo, cả cha lẫn mẹ của hắn đều khiếp sợ nói: "Cái gì? Trưởng Lão của Đan Huyền Môn!!".

Hoang Thần đứng từ xa, nghe được thanh âm khiếp sợ của hai người, mới nhàn nhạt nói "Đúng vậy, ta chính là trưởng lão của Đan Huyền Môn, mà con trai của hai ngươi đã bị ta thu làm đệ tử.

Mà các ngươi đã là cha mẹ của Tô Hạo, thì thân phận gia nô này cũng phải thay đổi, hiện tại đi theo ta a".

"Vâng, tiền bối" cha mẹ của Tô Hạo trả lời, sau đó đoàn người rời khỏi nhà của Tô Hạo, đi hướng Lăng Gia phòng nghị sự.

Tuy nhiên, vừa rời khỏi nhà được một lúc, thì từ đâu xuất hiện một đám binh lính, thân mặc khôi giáp, ngươi cầm đầu là một đại hán có râu quai nón, người này thình lình là một tu sĩ ngưng khí trung kỳ.

Vừa xuất hiện ở trước mặt đoàn người Hoang Thần, đại hán liền tức giận hướng về dẫn đầu Hoang Thần quát mắng.

"To gan!! các ngươi lại dám ra tay ở Lăng Gia, không biết hôm nay là ngày vui của Lăng Gia bọn ta ư?".

Nghe thấy đại hán nói vậy, Hoang Thần lấy ra tấm lệnh bài trưởng lão của Đan Huyền Môn, rồi nghiền ngẫm hỏi "Lăng Gia các ngươi từ bao giờ lớn lối như vậy? lại dám bao vây trưởng lão của Đan Huyền Môn"

Thấy tấm lệnh bài trong tay Hoang Thần, cùng lời nói của hắn, đại hán mới chấn kinh hỏi: "Ngài...ngài là trưởng lão của Đan Huyền Môn?".

"Ngươi nói lệnh bài này là giả sao?" Hoang Thần nhàn nhạt hỏi.

"Không ngài hiểu lầm ý ta rồi, vừa nãy là Lăng Gia ta thất lẽ, vẫn xin ngài bỏ qua" tên đại hán kia gấp gáp nói.

Vừa nói, tên đại hán kia liền lệnh cho đám binh sĩ lui xuống.

Nghe hắn nói vậy, Hoang Thần nhàn nhạt nói ra "Hôm nay, ta đến Lăng Gia các ngươi với hai mục đích".

Vừa nói, Hoang Thần liền chỉ vào Tô Hạo.

"Thứ nhất, ta muốn xóa bỏ thân phận gia nô cho đệ tử của ta và cha mẹ của hắn".

Sau đó, Hoang Thần nhìn thẳng vào đại hán, sau đó chỉ vào Tiêu Thanh Nghi.

"Nàng này là bằng hữu của ta, thấy cái kia Lăng Vũ Dao thiên phú không tệ, muốn thu nàng làm đệ tử".

Nghe thấy hai yêu cầu của Hoang Thần, tên đại hán kia khó khăn nói ra: "Tiền bối hai yêu của này của ngài có chút khó khăn".

Nghe tên đại hán kia nói, Hoang Thần mới hỏi ra "Chả lẽ, các ngươi có khó xử gì sao?".

"Đúng vậy tiền bối, yêu cầu thứ nhất của ngài thì đơn giản thôi, ta liền tùy tiện sai người gạch tên bọn hắn ra khỏi khế ước là được.

Nhưng yêu cầu thứ hai của ngài, ta cũng không làm chủ được, hơn nữa ta nghe nói Lăng Vũ Dao đã bị Mạnh Y bà bà, thủ tịch luyện dược sư của Trương Gia chọn trúng.

Mà Trương Gia ngài cũng biết, từ ngày ôm bắp chân của hai vị tu sĩ Kim Đan, rất nhiều thực lực mạnh tán tu đều đầu nhập Trương Gia.

Hiện tại, cho dù hai ngài là trưởng lão của Đan Huyền Môn, chưa chắc Lăng Vũ Dao đã chọn hai ngài, hơn nữa Mạnh Y bà bà cũng đang ở nghị sự điện của Lăng Gia" Đại hán kia giải thích.

"Ồ, Mạnh Y bà bà? Ghê gớm vậy sao?, hiện tại ngươi dẫn ta đến nghị sự điện xem nào?" Hoang Thần nói.

Nghe thấy hắn nói vậy, đại hán kia trước tiên sai người đi gạch tên của gia đình Tô Hạo khỏi khế ước, rồi rất nhanh dẫn đường cho đoàn người.

Trên đường, cha mẹ của Tô Hạo cũng dò hỏi Tô Hạo về lai lịch của hai người, khi biết cả hai đều là tu sĩ Kim Đan Kỳ, thì cha mẹ của Tô Hạo đều chấn kinh rồi.

Tuy là phàm nhân, nhưng do lớn lên trong tu tiên gia tộc, nên hai người họ đều rõ, tu sĩ Kim Đan Kỳ đại biểu cho cái gì.

Phải biết, tu sĩ mạnh nhất của Lăng Gia là Lăng Gia lão tổ mới chỉ có Trúc Cơ Sơ Kỳ tu vi, vậy mà đã được mọi người xem như thần linh đến đối đãi, nhưng hai vị này còn kinh khủng hơn.

Nếu làm ra so sánh, thì hai vị này, tùy tiện một vị đánh một phát cũng đủ để giết Lăng Gia lão tổ.

...

Đi dược một lúc, xuyên qua các hành lang, cầu thang, đoàn người cuối cùng cũng đến phòng nghị sự của lăng gia.

Trong phòng nghị sự lúc này đang có một trung niên mặc y phục của gia chủ Lăng Gia, sau lưng hắn còn có một cô bé mặc y phục màu hồng.

Đối diện hắn là một bà lão trên mặt có nhiều nếp nhăn, nhưng vẫn rất tinh thần, theo suy đoán của Hoang Thần thì bà lão này chính là Mạnh Y bà bà.

Xung quanh đại điện cũng có các trưởng lão của Lăng Gia, lúc này bọn hắn cũng đang đón tiếp người của thế lực khác.

Vừa vào, tiếng bước chân của đoàn người gây nên sự chú ý của những người trong đại điện.

Ngay cả Lăng Gia gia chủ và Mạnh Y bà bà cũng nhìn qua, vừa nhìn thấy Hoang Thần và Tiêu Thanh Nghi, Mạnh Y bà bà cả kinh.

Sau đó chạy đến trước mặt hai người, cung kính cúi đầu, nói ra "Mạnh Y, ra mắt hai vị chân nhân!!".

Nghe nàng nói vậy, những người trong đại điện đều rất nhanh liền phản ứng lại, đều bắt đầu giống Mạnh Y bà bà.

Cung kính cúi đầu, rồi nói "Ra mắt hai vị chân nhân!!".

Ngay cả Lăng Vũ Dao cũng cung kính cúi đầu.

Sau đó, Hoang Thần phất tay một cái, tất cả mọi người đang cúi đầu, đều bị một cỗ lực lượng vô hình nâng dậy.

"Lần này ta tới đây, mục đích rất đơn giản" Hoang Thần nói.

Sau đó hắn chỉ tay vào Tiêu Thanh Nghi, nói ra "Nàng muốn thu Lăng Vũ Dao làm đệ tử, không biết Lăng Gia các ngươi có nguyện ý hay không?".

Lăng Vũ Dao nghe Hoang Thần nói vậy, quay đầu nhìn về phía Tiêu Thanh Nghi.

Vừa thấy Tiêu Thanh Nghi, Lăng Vũ Dao liền chấm động trong lòng vì khí chất không nói lên lời của Tiêu Thanh Nghi.

Sau đó, không chờ gia chủ nói chuyện, Lăng Vũ Dao liền đứng ra nói: "Ta nguyện ý".

Vừa nói xong, Lăng Vũ Dao liền đi đến trước mặt Tiêu Thanh Nghi, quỳ xuống dập đầu ba cái, rồi nói: "Đệ tử, ra mắt sư tôn".

Mạnh Y bà bà thấy cảnh này không nói gì, vốn bị cướp đệ tử nàng hẳn phải rất tức giận, tuy nhiên người cướp mất lại là Kim Đan tu sĩ, nên nàng dù tức giận nhưng cũng không dám ho he nửa câu.

...

"Ừm, đứng lên đi" Tiêu Thanh Nghi vừa nói, vừa dùng linh lực đỡ Lăng Vũ Dao lên.

Sau đó, Hoang Thần cùng Tiêu Thanh Nghi tùy tiện nói với Lăng Gia gia chủ mấy câu.

Yêu cầu hắn sắp xếp cho gia đình Tô Hạo một nơi ở, rồi tùy tiện đưa ra ít pháp khí xem như quà gặp mặt.

Vì còn phải tổ chức tiểu đan hội, nên chưa đi ngay được, cả Lăng Vũ Dao và Tô Hạo đều mong muốn ở lại trong quãng thời gian này để bồi phụ mẫu.

Nên một lúc sau, Hoang Thần và Tiêu Thanh Nghi đều rời đi, trước khi rời đi Hoang Thần còn từ ngọc giản lấy ra công pháp thích hợp cho hai người, yêu cầu bọn hắn buổi đêm hãy nghiên cứu.

Sau khi rời đi, gia chủ của Lăng Gia hướng về phía gia đình Tô Hạo hỏi này nọ, nhưng thái độ không phải là chủ nhân với người hầu, mà là một bộ khách khách khí khí.

Đồng thời, hắn cũng biết Hoang Thần lệnh người gạch tên gia đình Tô Hạo khỏi khế ước.

Tuy nhiên, hắn không nói gì, xem như chưa có chuyện gì xảy ra, rồi tự thân đưa gia đình Tô Hạo đến nơi ở mới.

Đến nơi ở mới, gia đình Tô Hạo rất vui vẻ, Lăng gia Gia chủ còn phân phó hạ nhân làm y phục mới đưa cho Tô Hạo.

Tuy nhiên, trong mấy ngày này, ngày nào Tô Hạo cũng phải đón tiếp một vị khách không mời mà đến.

Đó là Lăng Vũ Dao, tiểu cô nương này rất hiếu kỳ về Tô Hạo, trước kia chỉ là một gia nô, không biết có điểm gì kỳ lạ mà lại được Kim Đan tu sĩ chọn trúng.

Đối với tiểu cô nương này, Tô Hạo ban đầu là mang theo thái độ hơi hơi chán ghét, vì trước đó thường xuyên bị đệ tử Lăng Gia bắt nạt.

Nhưng, tiếp xúc hồi lâu, hắn thấy tính cách tiểu cô nương này cũng không xấu, nên dần dần thân quen hẳn lên.

Đối với cái này, cha mẹ của Tô Hạo và Lăng Vũ Dao đều nhìn trong mắt, nhưng cũng không ngăn cản mà chỉ hiểu ý nhìn xem.

Hoàn cảnh gia đình hai bên không môn đăng hộ đối, vốn nếu hai người thân thiết như thế thì gia đình Tô Hạo sẽ gặp họa, nhưng giờ thân phận hắn đã khác xưa, mang cái danh hào, đệ tử của tu sĩ Kim Đan, các thế lực trong Thiên Nhai Thành đều phải khách khí khi gặp hắn.

...

Rất nhanh, vài ngày đã trôi qua.

Hôm nay, chính là ngày tiểu đan hội được tổ chức, Hoang Thần và Tiêu Thanh Nghi với tư cách là Trưởng Lão, nên được Đan Huyền Tử mời đến xem.

Chỗ luyện đan, và chỗ ngồi của giám khảo đã được sắp xếp kỹ càng.

Hoang Thần và Tiêu Thanh Nghi ngồi bên cạnh của Đan Huyền Tử, chỗ phía dưới chính là một số luyện đan sư nhị phẩm và các gia chủ trong thành.

Tô Hạo đứng bên cạnh Hoang Thần, Lăng Vũ Dao đứng bên cạnh Tiêu Thanh Nghi.

Vì thời gian trôi qua không lâu, nên cả Tô Hạo và Lăng Vũ Dao đều chưa ngưng tụ ra đạo linh lực đầu tiên, chưa trở thành tu sĩ.

Khi người đã đến đông đủ, Đan Huyền Tử liền tùy tiện tuyên bố khai mạc tiểu đan hội.

Vì đây chỉ là một cái khúc nhạc dạo, nên chỉ trong nửa ngày các luyện đan sư đã luyện đan xong, đa số đều chỉ là các đan dược cấp thấp.

Có tổng hơn bốn mươi người tham gia, cuối cùng được chọn có bảy người, tính thêm số đệ tử ở trắc linh bia, thì lần này Đan Huyền Môn đã chiêu thu được hơn sáu mươi đệ tử.

Sau khi toàn bộ đệ tử tập hợp, chiếc phi thuyền cũng được mở ra, hai chiếc trái phải mỗi chiếc chở ba mươi đệ tử, còn chiếc ở giữa là dành riêng cho ba người Đan Huyền Tử, Hoang Thần, Tiêu Thanh Nghi.

Sau khi đã nạp đầy năng lượng cho thuyền bằng linh thạch, ba chiếc phi thuyền bắt đầu tự bay lên, đến một độ cao nhất định mới dừng lại, rồi thuyền hướng về phía Đan Huyền Môn bay đi.

...

(Còn tiếp)

Bình Luận (0)
Comment