PS: Huyết Sát Châu mà Hoang Thần đưa cho Tô Hạo là một thủy tinh cầu, bên trong ẩn chứa một chút sát khí và tinh huyết của mấy tên Hắc Bào Nhân.
...
Vừa nói xong, Hoang Thần lấy từ trong nhẫn trữ vật ra một thanh kiếm pháp khí và một cuốn sách, sau đó hắn liền đưa thanh kiếm và cuốn sách kia cho Tô Hạo, rồi nói: "Bởi vì ngươi tu luyện ma đạo nên ở trước mặt người ngoài không thể hiện ra tu vi của bản thân mình.
Cuốn sách ta đưa cho ngươi là một cuốn 【Liễm Tức Thuật】 nó sẽ giúp ngươi che đi ma đạo tu vi của ngươi, nhưng cũng vì vậy mà linh lực uy áp của ngươi sẽ bị giảm bảy thành.
Hơn nữa nếu ngươi chiến đấu quá kịch liệt hay bị một tu sĩ Nguyên Anh dùng thần niệm quan sát thì nó cũng sẽ bại lộ, nên ngươi cần phải cẩn thận, tốt nhất giảm thiểu những cuộc chiến không cần thiết".
Tô Hạo vừa nghe Hoang Thần nói vừa nhìn chăm chú vào cuốn sách trong tay. Sau khi Hoang Thần nói xong, hắn gật đầu nói "Ta đã hiểu rồi sư phụ!".
"Ừm" Hoang Thần gật đầu lại một cái. Rồi hắn nói tiếp: "Tiếp theo, ngươi hãy nhìn vi sư diễn luyện kiếm pháp một lượt a".
Vừa nói xong Hoang Thần liền dùng linh lực hóa thành một thanh kiếm. Sau đó hắn bắt đầu diễm luyện kiếm pháp.
Chỉ thấy bộ pháp và những đường kiếm của hắn vô cùng tinh vi, những đường kiếm hắn chém ra luôn luôn chém đúng vào chỗ hiểm. Và mỗi kiếm của hắn chém ra đều sẽ tạo ra những luồng khí lưu, làm rung động những cây trúc xung quanh.
Còn Tô Hạo thì bắt đầu chăm chú nhìn xem, hắn nhìn xem Hoang Thần đang không ngừng diễn luyện kiếm pháp, trong lòng thì mau chóng ghi nhớ.
Một lúc sau, Hoang Thần đã diễn luyện xong. Hắn quay đầu ra nhìn về phía Tô Hạo, thấy tên tiểu tử này đang ngẩn người dường như là đang nhớ đến những động tác vừa rồi.
Hoang Thần đi đến vỗ vỗ vai của Tô Hạo thì mới làm hắn bừng tỉnh. Tô Hạo vừa bừng tỉnh liền xấu hổ, gãi đầu nói: "Sư phụ, đệ tử nhìn nãy giờ nhưng vẫn chưa lĩnh ngộ được gì".
Thấy Tô Hạo như vậy, Hoang Thần chỉ lắc đầu một cái, rồi nói: "Cái này rất bình thường, không ai có thể xem một lần là hiểu hết được. Ngay cả vi sư cũng vậy.
Môn kiếm pháp ta truyền cho ngươi tên là 【Luyện Tinh Hoán Huyết Kiếm】nó không có tác dụng nhiều vào thực chiến, chủ yếu dùng để rèn luyện khí huyết cho tu sĩ mới nhập môn như ngươi.
Còn về phép thuật hiện tại ngươi vẫn chưa cần dùng đến, khi nào tu vi đạt Luyện Sát tầng bốn vi sư sẽ dạy, hiện tại ngươi liền diễn luyện kiếm pháp kia a".
Vừa nói xong, Hoang Thần liền bắn ra một đạo tin tức vào óc Tô Hạo. Tin tức vừa truyền đến là các tư thế và động tác của môn kiếm pháp này.
Tô Hạo ngẩn người, tiêu hóa tin tức một lúc sau hắn mới khôi phục lại thanh minh. Vừa mới khôi phục hắn liền nghe thấy thanh âm của Hoang Thần: "Được rồi, kiếm pháp đã truyền cho ngươi, bây giờ ngươi liền diễn luyện một lần a".
"Vâng! Thưa sư phụ" Tô Hạo trả lời.
Sau đó Tô Hạo liền bắt đầu luyện tập kiếm pháp còn Hoang Thần thì đứng ở bên nhìn xem. Thi thoảng hắn cũng sẽ chỉ điểm Tô Hạo những chỗ sai sót, những chỗ còn thiếu.
Và mỗi khi hắn chỉ điểm xong thì Tô Hạo đều lâm vào chiều sâu suy nghĩ. Rõ sau đó lại ngộ ra cái gì hưng phần diễn luyện tiếp.
..
Cuối cùng sau vài giờ trời cũng bắt đầu chuyển tối.
Hoang Thần đứng từ xa nhìn Tô Hạo quần áo ướt đẫm mồ hôi, nhưng vẫn hăng hái luyện tập. Hoang Thần liền lắc lắc đều rồi nói: "Được rồi! Hôm nay chỉ thế thôi, vừa đủ là tốt nếu tập quá độ sẽ chả có ích lợi gì đâu.
Ngươi về chỗ ở của mình tắm rửa rồi xem kỹ lại 【Huyết Chi Thánh Điển】ta truyền cho ngươi a, mau chóng bước vào luyện sát tầng một, ngày này tuần sau lại đến đây".
Tô Hạo nghe Hoang Thần nói, cũng dừng lại động tác, thu hồi thanh kiếm vào túi trữ vật. Hắn lau lau mồ hôi rơi nói: "Vâng thưa sư phụ".
"Ừm" Hoang Thần gật đầu nói, sau đó hắn từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một tấm bùa màu xanh nước biển rồi dùng linh lực đưa cho Tô Hạo, vừa đưa vừa nói: "Đây là một tấm 【Thần Hành Phù】, nó sẽ giúp ngươi trở về nơi ở trong vài phút".
Nói xong, Hoang Thần tựa như thuấn di biến mất tại chỗ, chỉ để lại Tô Hạo vẫn còn hơi hơi mệt mỏi đứng ở đó.
...
Hoang Thần sau khi rời đi, hắn liền nhanh chóng bay lên lại Đan Huyền Sơn. Vừa bay lên thì Tiêu Thanh Nghi đã ra đón hắn, nàng vừa đến liền cười nhẹ nói: "Động phủ đã xây xong, ngươi có muốn đi xem không?".
Nghe nàng nói, Hoang Thần mỉm cười, gật đầu rồi đáp lại: "Đương nhiên, nếu đã xây xong thì nên đo xem".
Nói xong, cả hai người cùng nhau bay đến hướng tòa động phủ kia.
Một lúc sau, đập vào mắt hai người là một tòa động phủ nằm gần vách núi, xung quanh được bao bọc bởi một lớp khí màu xanh lam, tạo ra một vùng không gian riêng biệt.
Nhìn qua tầng khí màu xanh lam kia, hai người vẫn có thể lờ mờ thấy rõ động phủ có kiến trúc theo phong cách cổ đại, với các mái nhà cong vút, các cột trụ khảm trai, các cửa sổ lớn, và các đường nét uốn lượn.
Hai người bay đến gần tòa động phủ kia thì vầng sáng xanh tự động biến mất, đây là một loại phòng hộ pháp trận, khi chủ nhân của pháp trận rời đi nó sẽ tự động dâng lên vòng phòng hộ.
Mà pháp trận này được điều hành bởi một ngọc giản ở trên đó có khắc trận kỳ, trước đó ở động phủ của Đan Huyền Tử, lão đã đưa nó cho hai người.
Khi tầng sáng xanh biến mất. Khung cảnh ở trước mặt hai người liền hiện rõ hơn, một tòa động phủ khoảng hai tầng, có các mái nhà cong vút, các cột trụ khảm trai, các cửa sổ lớn, và các đường nét uốn lượn.
Ở gần cửa có một cái hồ nhỏ, bên trong có nuôi vài con cá, xung quanh được bố trí giả sơn. Ở xung quanh động phủ cũng được trang trí cây cảnh.
Hai người dạo bước ở trước cửa động phủ một lúc cũng liền đến trước cánh cửa. Hoang Thần đưa tay mở cửa ra.
Vừa mở cửa thì một luồng linh khí đã phả vào mặt của hai người, do trong này bố trí phong linh trận nên tất cả linh khí đều bị phong trong tòa động phủ này. Hoang Thần cũng có thể dùng lệnh bài của bản thân để điều khiển phạm vi của linh khí.
Trước mặt hai người là một gian phòng rộng lớn, ở chính giữa là bàn tiếp khách đã được bố trí thảm, ghế và bàn từ trước.
Ở gần đó còn có mấy cái kệ sách để treo các thư tịch lên, trên tường cũng treo các bức tranh về cảnh quan thiên nhiên như núi, sông...
"Lão già Đan Huyền Tử này ngược lại cũng có một tay về thiết kế a" Hoang Thần cảm khái nói.
Tiêu Thanh Nghi đứng cạnh hắn cũng gật đầu nói: "Mặc dù lão già này kiến thức và tầm nhìn hơi thiển cận một chút, nhưng về phương diện này ta cũng phải đánh giá cao hắn".
...
Hai người vừa nói, vừa đi xung quanh căn phòng này, ở phía bên phải của căn phòng này có một cái cầu thang bằng gỗ để đi lên.
Trên tầng hai là phòng ngủ và ban công để ngắm cảnh. Ở một góc dưới cầu thang có một lối đi để đi xuống hầm, dưới đó là luyện khí phòng và luyện đan phòng.
Ở sau động phủ cũng có một cái linh điền dùng để gieo trồng linh cốc hay linh dược.
Sau khi đã đi xong một vòng, hai người liền vào lại phòng khách, đi đến chỗ cái bàn kia ngồi xuống.
Đang lúc hai người kia định nói gì, thì Hoang Thần bỗng cảm nhận được một khí tức đang đến gần đây. Hắn dùng thần niệm để tra xét thì phát hiện người đến chính là Đan Huyền Tử.
...
(Còn tiếp)