Ở phía Hoang Thần.
Ở trên ở đỉnh của Đan Huyền Sơn có một vách núi lớn, ở trên vách đó có tọa lạc một tòa động phủ. Mà lúc này ở gần động phủ đang có hai thân ảnh đang đứng đó và nhìn chăm chú về phía Vũ Hóa Môn.
"Kết Anh thiên tượng?" Thanh âm không xác định của Hoang Thần nói ra.
Nghe hắn nói, Tiêu Thanh Nghi đứng cạnh bên cũng gật đầu trả lời: "Ừm, xác định là Kết Anh thiên tượng, theo phương hướng xem hẳn là có tu sĩ ở Vũ Hóa Môn đang tấn cấp Nguyên Anh".
Đang lúc hai người đang nói chuyện thì đột nhiên cảm ứng được cái gì. Hoang Thần nhàn nhạt nói: "Tới cũng thật nhanh".
Hắn vừa nói xong thì từ đằng xa có một đạo lưu quang bay đến. Khi đạo lưu quang này bay đến trước mặt hai người Hoang Thần và Tiêu Thanh Nghi, thì nó liền hóa thành một lão già râu tóc bạc phơ, thân mặc y phục thái thượng trưởng lão của Đan Huyền Môn.
Khi vừa bay đến lão liền nói: "Hai vị...". Nhưng chưa chờ lão nói liền bị Hoang Thần âm thanh tiếp theo ngăn cản.
"Được rồi, ta biết ngươi định nói gì nên không cần nói nữa, kế tiếp hãy nhìn kỹ Kết Anh thiên tượng này đi, có lẽ nó sẽ giúp ích cho việc đột phá Nguyên Anh của ngươi"
Hoang Thần vừa nói xong, thì từ đằng xa mây đen đang không ngừng xoay vần, dần dần hướng về phía Vũ Hóa Môn bao phủ. Tiếng sấm đùng đoàng không ngừng vang lên, từng đạo chớp giật xuất hiện, tựa như là những đạo vết rách trên bầu trời của Vũ Hóa Môn.
Mây đen càng lúc càng dày đặc, gió nổi ngày càng dữ dội khiến cho cỏ cây ở chỗ ba người Hoang Thần đứng không ngừng đung đưa. Tuy nhiên sức gió này cũng chả làm gì được ba người Hoang Thần, bị ba người dùng linh lực hộ thể dễ dàng ngăn cản.
Rồi đến một lúc nào đó, mây đen trên bầu trời tựa hồ đã đạt đến.
"Oành!"
Một tiếng sét chấn theo động địa vang lên khiến con người đinh tai nhức óc. Đồng thời theo sau đó liền là một đạo lôi đình mang theo hai màu xanh nước biển và màu vàng đánh xuống.
Đạo lôi đình kia cứ thế đánh thẳng xuống phía Vũ Hóa Môn. Đạo lôi đình kia lao với thế không thể để đỡ.
Nhưng vì ba người ở phía quá xa nên không tg thôi thấy rõ những gì xảy ra ở đó. Ba người chỉ thấy thấy một tiếng "Oành!" Nữa vang lên sau khi đạo lôi đình kia đánh xuống.
Nhưng sau khi đạo lôi đình kia đánh xong, mây đen xoay vần trên bầu trời Vũ Hóa Môn vẫn chưa có dấu hiệu giảm bớt. Thấy cảnh này Hoang Thần cũng gật đầu một cái, rồi nói: "Đã trải qua giai đoạn thứ nhất".
Còn Đan Huyền Tử đứng ở bên nãy giờ bắt đầu nuốt nuốt nước miếng, vừa nãy lão cũng cảm nhận được uy lực của đạo lôi đình kia, trong lòng lão không khỏi run run. Lão run rẩy không phải do đạo lôi đình kia, mà là do các giai đoạn khi đột phá Nguyên Anh.
Khác với Kim Đan. Tu sĩ khi đột phá Nguyên Anh Kỳ sẽ dẫn đến một dị tượng lớn bao phủ mấy chục vạn dặm, đồng thời khi đột phá Nguyên Anh cũng phải trải qua ba giai đoạn.
Giai đoạn thứ nhất là đoán luyện Nguyên Anh, và đây cũng là giai đoạn khó nhất. Tu sĩ khi đột phá sẽ phải chịu một đạo lôi kiếp có uy lực lớn.
Nhưng nếu chỉ có như vậy thì người ta sẽ không gọi nó là khó nhất. Cái khó ở cấp độ này chính là linh căn của tu sĩ, bởi uy lực của đạo lôi đình này sẽ gia tăng tùy vào số lượng thuộc tính của mỗi linh căn. Thuộc tính càng nhiều thì lôi đình càng mạnh, nên tu sĩ đột phá Nguyên Anh Kỳ đều là tu sĩ song linh căn đến đơn linh căn.
Chính vì vậy mặc dù Đan Huyền Tử đã có đọc trong thư tịch về lôi kiếp này, nhưng vì chưa thấy ai Kết Anh bao giờ nên lão cũng tưởng nó cũng không khó khăn lắm.
Nhưng vừa nãy đạo lôi đình kia ít nhất cũng đã chạm đến 80000 điểm linh lực. Mà đó mới chỉ là hai loại thuộc tính thôi, nếu đến phiên lão đối đầu với đạo lôi đình năm thuộc tính thì không khác gì tìm chết.
Tuy nãy giờ nói lâu như vậy, nhưng thực chất chưa được mấy giây. Sau khi đạo lôi đình kia bổ xong, mây đen trên bầu trời lại càng thêm đậm đặc thêm vài phần. Nhưng lúc này từ vị trí của Vũ Hóa Môn bỗng dâng lên một cột sáng lớn màu vàng.
Cột sáng này từ dưới mặt đất bắn thẳng lên trên bầu trời. Cột sáng đó xuyên qua tầng mây tạo thành một lỗ lớn trên bầu trời.
Rồi rất nhanh ở trên bầu trời bỗng dưng xuất hiện hai vầng sáng xanh nước biển và màu vàng bỗng dưng xuất hiện. Chúng vừa xuất hiện liền bay thẳng vào cột sáng màu vàng kia.
Nhưng ngay khi bay vào cột sáng, chúng tựa hồ là bị thứ gì rút đi năng lượng, bản thân bắt đầu ảm đạm. Nhưng nếu ở gần quan sát ta có thể thấy từng đạo năng lượng của chúng đang bị hút xuống phía dưới.
Đây là giai đoạn thứ hai trong việc đột phá Nguyên Anh. Giai đoạn này có tên là rèn luyện Nguyên Anh, đối với tu sĩ đã vượt qua lôi đình, họ sẽ được thiên địa ban phước cho một luồng nguyên tố năng lượng. Linh căn càng nhiều đột phá cũng sẽ nhận được càng nhiều.
Những linh khí hút ra được đều sẽ được dùng là tẩm bổ Nguyên Anh vừa mới trải qua lôi đình gột rửa.
...
Quá trình trên diễn ra giai đoạn hai rất nhanh chóng. Chỉ trong vài phút tên tu sĩ của Vũ Hóa Môn liền hoàn thành giai đoạn hai. Tiến vào giai đoạn ba cũng là giai đoạn cuối: phá đan thành anh.
Giai đoạn này yêu cầu tu sĩ vận dụng Nguyên Anh mới vừa qua rèn luyện của mình, xông phá lớp vỏ Kim Đan để đột phá.
Ba quá trình này cũng giống với Kết Anh tam bảo. Cái thứ nhất Ngưng Anh đan trợ giúp tu sĩ đối khái lôi đình để ngưng luyện nguyên anh.
Cái thứ hai Dựng Anh đan trợ giúp quá trình dựng anh cũng chính là giai đoạn thứ hai.
Và cái cuối cùng Nguyên Anh đan giúp tu sĩ phá đan thành anh.
...
Khoảng một lúc sau.
Ba người Hoang Thần đứng trên đỉnh vách núi cao. Chăm chú nhìn về phía Vũ Hóa Môn.
Trong mắt của bọn họ thì vầng sáng chiếu rọi ở trên bầu trời đang dần dần to ra, đến một kích cỡ phù hợp thì đột nhiên những vầng sáng kia lại co vào.
Chúng co lại thành một quả cầu màu vàng rồi đâm thẳng xuống phía Vũ Hóa Môn. Còn trên bầu trời những đám mây đen lại khôi phục nhưng chúng không còn xoay vần nữa, mà chúng bắt đầu tuôn những giọt nước xuống dưới đại địa. Mà quá trình này báo hiệu cho một điều: Kết Anh thành công.
Những giọt mưa bắt đầu tuôn xuống Đan Huyền Môn. Gió cũng tăng dần lên khiến cho cây cỏ đung đưa dữ dội hơ.
Tuy nhiên, cơn mưa và những cơn gió lớn không thể ảnh hưởng đến linh lực phòng hộ của ba người.
Ngắm nhìn cảnh tượng trời mưa, Đan Huyền Tử gương mặt mang theo thần sắc hâm mộ, lớn tiếng nói: "Thành công rồi!".
"Ừm, tu sĩ ở Vũ Hóa Môn này cũng không phải kẻ tầm thường. Chắc hẳn cũng là một thiên tài thì mới thể đột phá Kết Anh nhẹ nhõm như vậy" Tiêu Thanh Nghi ở bên cạnh nói.
Nàng vừa nói xong, Hoang Thần ở bên cạnh cũng nói,: "Cảnh giới Nguyên Anh ư? Sớm muộn ta cũng đạt đến".
Thanh âm của hắn tràn ngập vẻ chắc chắn và tự tin. Đây cũng không phải do hắn kiêu ngạo, xem thường những khó khăn khi đột phá cảnh giới lớn. Mà là do linh thể của hắn.
Nắm giữ lượng linh lực vượt xa tu sĩ bình thường. Ở Kim Đan Kỳ khi hắn tu luyện đến cực hạn kết hợp với linh lực của Ma Đan cực hạn. Hắn sẽ nằm giữa một lượng linh lực gần sánh ngang Nguyên Anh sơ kỳ.
...
"Thôi không nói những cái này nữa. Có tu sĩ Kết Anh thành công chắc hẳn ngày mai sẽ có người đưa thiệp mời đến Đan Huyền Môn, ngươi lão già này cũng nên chuẩn bị một chút đi" Hoang Thần quay đầu về phía Đan Huyền Tử nói.
Nghe hắn nói, Đan Huyền Tử trợn trắng mắt, rồi trong lòng tức giận nói: "Rõ ràng ta mới là chủ của Đan Huyền Môn mà!".
Tuy nhiên trong lòng oán giận, nhưng lão cũng biết tính quan trọng của sự việc lần này nên cũng không thèm nói gì với hai người nữa, quay người bay đi, chỉ để lại Hoang Thần với Tiêu Thanh Nghi ở đó.
"Vào thôi, trời cũng mưa rồi" Hoang Thần đối với Tiêu Thanh Nghi nhẹ nhàng nói.
Tiêu Thanh Nghi nghe hắn nói, cũng gật đầu một cái rồi nói: "Ừm".
...