Sau khi dọn dẹp xong chiến trường, Âu Dương Kiếm lại tiếp tục tuyên bố: "Tiếp theo! Tô Hạo đấu Lăng Vũ Dao!".
"Cái gì! Tô Hạo và Lăng Vũ Dao? Đây chẳng phải là để tử của hai vị tu sĩ Kim Đan mới đến ư?".
"Không ngờ bọn hắn lại đối đầu với nhau ngay trận đầu, trận chiến này chắc chắn rất đáng để xem đây".
Tiếng bàn luận phía dưới không ngừng vang lên, mọi người đều hiếu kỳ về năng lực của đệ tử tu sĩ Kim Đan Kỳ sẽ như thế nào.
Ngay cả nhóc béo Lưu Cường nghe thấy Tô Hạo và Lăng Vũ Dao hắn đều ngừng việc ăn, ngẩng đầu lên nhìn.
"Là Tô Hạo đại ca!".
"Ồ ngươi quen biết Tô Hạo à?" Trần Chiếu đang ăn uống cũng dừng động tác lại, nghi hoặc quay đầu nhìn về phía Lưu Cường.
"Ngươi nói Tô Hạo a? Hắn chính là huynh đệ tốt của ta" Lưu Cường đắc ý trả lời.
"Thôi đi, ngươi cái tiểu nhân vật này là ta cũng khinh thường kết giao".
Trần Chiếu gương mặt mang theo vẻ coi thường nói.
...
Còn ở phía trên đài cao, khi nghe đến lượt mình Tô Hạo và Lăng Vũ Dao cũng nhanh nhẹn bước đến gần chỗ có la bàn.
"Này! Cơ hội cuối cùng đấy, mau nhận thua đi nếu không tý nữa bị ta đánh khóc, ngươi cũng không nên đi tìm sư công khóc lóc kể lể nha"
Lăng Vũ Dao cười hì hì nói. Còn Tô Hạo nghe nàng nói vậy, hắn chỉ lắc đầu một cái rồi nói.
"Ngươi nha đầu này vẫn mãi không thay đổi được cái tính cách bày".
"Được rồi, hai ngươi đã vào sân, lấy vũ khí ra chuẩn bị chiến đấu a!" Âu Dương Kiếm từ đằng xa nói.
Nói xong, hắn phẩy tay một cái khiến cho chiếc la bàn kia tỏa ra một luồng ánh sáng xanh, rồi rất nhanh bao phủ lại phương viên 10m.
Thấy chùm sáng đã bao phủ bản thân, hai người Tô Hạo và Lăng Vũ Dao rất nhanh tế ra vũ khí của bản thân mình.
Tô Hạo thì vẫn như cũ, là thanh kiếm pháp khí mà Hoang Thần đưa cho, còn Lăng Vũ Dao lấy ra một cây kiếm màu hồng, phía trên cây kiếm có khảm nạm bảo thạch.
Cây kiếm này cùng cấp với cây kiếm trong tay Tô Hạo, đều là hạ phẩm pháp khí.
"Đã cảnh cáo ngươi rồi! Bị ta nhất kích đánh bại thì cũng nên khóc nhè đó nha".
Tô Hạo nghe lời này của Lăng Vũ Dao, hắn cũng không có trả lời mà chỉ mặt lạnh, bắt đầu dùng thân pháp áp sát Lăng Vũ Dao.
Trải qua ba tháng này Hoang Thần không chỉ dạy cho hắn kiếm pháp, mà còn dạy cho hắn cả thân pháp.
Thứ bộ pháp mà hắn đang thi triển ra lúc này tên là 【Huyết Ảnh Bộ】, dùng bộ pháp này di chuyển có thể khiến mình nhanh và trông giống như một đạo huyết ảnh.
Chỉ thấy, Tô Hạo lao lên nhưng người ta không thấy thân hình của hắn đâu, mà chỉ thấy hắn hoá thành một đạo sương máu.
"Bộ pháp thật quỷ dị, không hổ là kỹ năng của sư công" Lăng Vũ Dao nghiêm túc đánh giá Tô Hạo đang lao đến. Nhưng tay của nàng cũng không chậm.
Nàng nắm chặt thanh kiếm, rồi chém ra một đạo kiếm khí màu hồng. Đạo kiếm khí này lấy tốc độ rất nhanh lao về phía Tô Hạo.
Đây chính là kiếm pháp mà Tiêu Thanh Nghi đã dạy nàng, nó có tên là 【Hồng Hoa Kiếm Pháp】, là một môn kiếm pháp do Tiêu Thanh Nghi tự sáng tạo.
Còn Tô Hạo đang lao đến, khi nhìn thấy luồng ánh sáng hồng kia cùng với uy áp 20 điểm linh lực, Tô Hạo cũng không hề run sợ, mà hắn vung kiếm lên, chém ra một luồng ánh sáng đỏ thẫm, như một dòng máu đang chảy.
Đây là một phương pháp vận dụng linh lực mà Hoang Thần truyền dạy cho hắn, hạch tâm của phương chính là vận dụng linh lực đến mức thành thạo.
Hai luồng kiếm khí màu hồng và đỏ thẫm va chạm với nhau, tạo ra một tiếng nổ nhỏ, theo sau đó là một đạo khí lưu văng ra. Khiến cho cả hai bên đều bị đẩy lùi một đoạn.
"Phương pháp vận dụng này thật đúng là quá mạnh, tuy ta bị áp chế còn 5 điểm linh lực do môn liễm tức công kia. Nhưng vẫn có thể đối kháng lại Lăng Vũ Dao hơn 15 điểm linh lực".
Tô Hạo trong lòng thầm nghĩ. Tuy nghĩ như vậy nhưng cơ thể của hắn không chậm, lại tiếp tục hóa thành một đạo huyết ảnh lao lên.
"Kỳ quái, ta hơn hắn tận 15 điểm linh lực, tại sao lại có thể giữ thế hòa khi chiến đấu" Lăng Vũ Dao nghĩ. Nhưng khi nàng nhìn thấy Tô Hạo đang lao đến phía mình, nàng không chút chần chừ cũng lao lên tấn công.
Hai người lại tiếp tục lao vào nhau, thanh âm binh khí giao kích không ngừng vang lên, kèm theo đó là thanh âm thở dốc. Còn đám đệ tử phía dưới thì đều chăm chú quan sát hai người chiến đấu.
"Cái kia Tô Hạo thật mạnh, chỉ với 5 điểm linh lực mà cũng có thể đối kháng 20 điểm linh lực" Một tên đệ tử phía dưới nói.
"Những môn kiếm pháp và thân pháp của hai người tên này vô cùng tinh diệu, không hổ là đệ tử của tu sĩ Kim Đan Kỳ" Một tên đệ tử khác thán phục nói.
Đúng lúc này, có một tên đệ tử trong đám người hỏi: "Mà, các ngươi nghĩ ai sẽ thắng? Ta đặt cược vào Lăng Vũ Dao kia, mặc dù Tô Hạo kia có những môn kiếm pháp và thân pháp rất tinh diệu, nhưng chênh lệnh linh lực là không thể bù đắp"
"Cũng không nên suy đoán như vậy, bất ngờ luôn xảy ra ở các cuộc chiến" Một tên đệ tử khác phản bác.
"Tóm lại, hãy chờ đợi kết quả trận chiến đi"
...
Trong khi đó, trên đài cao, Âu Dương Kiếm cũng đang chăm chú theo dõi trận đấu, hắn cảm thấy kinh ngạc về thực lực của hai người. Trong lòng hắn lúc này thầm nghĩ.
"Môn thân pháp hóa thành Huyết Ảnh kia là thứ gì? Ngay cả ta cũng khó có thể nhìn rõ quỹ tích di chuyển của hắn!".
Âu Dương Kiếm đau đầu suy nghĩ, nhưng mà trận chiến giữa Tô Hạo và Lăng Vũ Dao vẫn chưa kết thúc.
Ở trong cái vòng năng lượng.
Tô Hạo và Lăng Vũ Dao đang chiến đấu qua lại, tiếng binh khí không ngừng vang lên. Cả hai đều chăm chú quan sát đối phương, hòng tìm được sơ hở.
"Không ổn! Số lượng linh lực chênh lệnh quá lớn. Hiện tại linh lực của ta đã sắp chạm đáy, mà một khi linh lực chạm đáy đồng nghĩa với thất bại, ta phải nghĩ các tốc chiến tốc thắng".
Tô Hạo trong lòng nghĩ ngợi, nhưng bề ngoài của hắn vẫn không lộ ra mảy may điều gì, ánh mắt của hắn lúc này đang không ngừng đảo quanh sân đấu.
Nhưng một lúc sai hắn lại thu hồi ánh mắt, cái sân đấu này hoàn toàn chả có gì giúp ích được.
"Chả lẽ phải dùng đến nó?" Tô Hạo thầm nghĩ.
Trong trận đấu này, tuy hắn đã sử dụng ra hầu hết bản lĩnh của mình. Nhưng còn một át chủ bài mà hắn vẫn không có sử dụng ra, không phải là vì không đủ linh lực, mà là do hắn sợ đánh chết Lăng Vũ Dao.
Át chủ bài đó chính là 【Huyết Ảnh Ma Thần Trảo】, trước đó Hoang Thần cũng truyền thụ cho hắn môn pháp thuật này. Đồng thời cũng đã biểu diễn uy lực của môn pháp thuật này cho Tô Hạo xem.
Hắn vẫn còn nhớ như in tình cảnh Hoang Thần tích súc linh lực hồi lâu, rồi triệu hồi ra một huyết ảnh hình bóng cực kỳ dữ tợn và cường đại.
Đạo huyết ảnh hình bóng kia khi xuất hiện, liền dơ lên móng vuốt của nó rồi đánh thật mạnh xuống một ngọn núi ở đằng xa. Rồi một cảnh tượng khinh hoàng xuất hiện.
Ngọn núi nơi huyết ảnh hình bóng đánh xuống bị đánh sụp, khói bụi của đất đá bay mù mịt.
...
"Môn pháp thuật này có thể tích lũy tối đa sáu lần, nhưng nó sẽ không nhìn phần linh lực áp chế của ta. Tức là nếu ta sử dụng nó đến tối đa linh lực trong đòn công kích có thể đạt đến 90 điểm.
Không nghi ngờ gì, Lăng Vũ Dao sẽ không thể chống lại và tên Âu Dương Kiếm kia cũng không ngăn kịp".
Tô Hạo trong lòng thầm nghĩ kế sách. Nhưng đang lúc hắn vô kế khả thi thì.
...