Tác Giả:
Trạng Thái:
Đang Cập Nhật
Lượt Xem:
4
Theo Dõi:
0
Bình Chọn:
0/5 - 0 Lượt
Năm ấy ta mười bốn tuổi.
Cha ta nhận ba mươi lượng bạc từ tay người môi giới. Muốn bán ta làm thiếp cho một thương nhân buôn muối.
Trước khi xuất phát, bà nội kéo tay ta, nước mắt lưng tròng.
Mẹ kế cười nói: “Sao mà phải khóc! Nó vào trong thành là để hưởng phúc!”
Trên đường đi, người môi giới buột miệng nói hớ. Thì ra thương nhân buôn muối cưới ta là để “đóng sinh cọc”.
Đó là một phong tục đóng đinh người sống ở đầu thuyền để trấn tà trước khi ra khơi.
Ta nhìn dòng nước sông Hoài mênh mông vô tận, không hề do dự mà nhảy xuống…